Long Phù

Chương 1228: Ngọc Hoàn Lộ (2)

Chương 1228: Ngọc Hoàn Lộ (2)
- Nước của Hàn Ngọc Sơn này là thiên hạ nhất tuyệt, dùng để luyện đan, phối thuốc, ủ rượu, uống vào có thể phạt mao tẩy tủy, sâu trong khoáng thạch hàn ngọc vạn năm, còn có nhiều bí mật hơn, nơi này cũng có khả năng có được kỳ ngộ, hơn nữa ta cảm thấy, vận nơi này dường như còn nồng đậm hơn Giang Châu Phú Quý Sơn rất nhiều.
Hàn Ngọc Sơn phạm vi trăm dặm này vào những năm đầu Thiên Phù, đã có quân đội tọa trấn, bảo đảm nước dùng cho hoàng cung.
Sau khi dời đô, nơi này chẳng những không hoang phế, ngược lại còn được gia tăng lực độ trông coi.
Về sau Tĩnh Tiên Ti nắm chặt Hàn Ngọc Tuyền này ở trong tay, thông qua thương hội, bán nước suối này ra dân gian, cũng lời được không ít tiền, bổ sung vào quốc khố.
Khi Võ Đương Không giám quốc, một mực muốn khai thác Hàn Ngọc Tuyền này, phá hoại khắp nơi, nhưng bị Tĩnh Tiên Ti ngăn cản.
Hiện tại trấn thủ nơi này đích xác là Ngọc Hoàn Lộ, là người của Ngọc gia, cũng là người của Tĩnh Tiên Ti, Cổ Trần Sa chưa gặp nàng ta bao giờ, nhưng Lâu Bái Nguyệt và lão Tứ đều từng tiếp kiến, chắc là người đáng tin cậy.
Có điều Phúc Thọ Thần ngay cả chuyện này cũng biết, có thể thấy được tình báo của hắn được nghiên cứu rất sâu sắt, sớm đã có tâm tư nhằm vào Tĩnh Tiên Ti.
- Nhất Khốc huynh mấy ngày qua Ma Đạo chi đáp dần dần biến mất, tu vi Tiên Đạo tinh thâm, không ngờ có thể trong minh minh cảm thấy chỗ có phúc vận à?
Phúc Thọ Thần hỏi.
- Gần đây lại có tham ngộ, chủ yếu là từ trong nói chuyện với Vô Lộc huynh, đạt được không ít cảm ngộ, tham ngộ của Vô Lộc huynh đối với đạo phúc vận, khí vận hơn xa ta.
Cổ Trần Sa nói:
- Sau khi chúng ta nghỉ ngơi xong, tinh thần no đủ, cương khí sung túc, có cần đi thăm dò Hàn Ngọc Sơn này một chút không? Ta muốn có một kiện bảo bối ẩn tàng, đủ để tránh bị người ta phát hiện. Nghe đồn Hàn Ngọc Sơn này năm đó là chỗ đóng quân của một môn phái Tiên Đạo tên là Hoàng Ngọc Tông, bởi vì chống cự Vĩnh triều, bị Thiên Phù Đại Đế tiêu diệt, về sau Thiên Phù Đại Đế thi triển một số pháp thuật, đúc lại Hàn Ngọc Sơn này, trong Hàn Ngọc Sơn Mạch, lưu lại rất nhiều di tích và bảo bối thượng cổ, thậm chí có khả năng sẽ có bảo bối của Thiên Phù Đại Đế? Nếu chúng ta có thể có được, có lẽ lập tức có thể tung hoành thiên hạ, không ai địch nổi.
- Nào có chuyện đơn giản như vậy.
Phúc Thọ Thần bật cười.
Đột nhiên, sau lưng hắn xuất hiện một bóng người, nhưng bóng người này, tu sĩ bình thường là không thể nhìn thấy, nhưng Cổ Trần Sa lại thấy.
- Ồ? Thần này quả nhiên có ý đồ với Hàn Ngọc Sơn.
Cổ Trần Sa biết, đây là một môn pháp thuật của Phúc Thọ Thần, tên là Tam Quang Vọng Khí Thuật.
Có thể nhìn thấu phúc vận, thọ vận, lộc vận. Đủ loại phú quý chi đạo tương lai sau này.
Phúc Thọ Thần cho rằng Cổ Trần Sa không nhìn thấy, lại không biết, Cổ Trần Sa đang âm thầm học được một chút cách vận chuyển công pháp của hắn. Nếu ở chung thêm mười ngày nửa tháng, một số bí pháp của Phúc Thọ Thần sẽ không thoát khỏi sự nhìn trộm của Cổ Trần Sa.
Suy nghĩ một chút, Pháp Thánh còn bị đạo của Cổ Trần Sa nhìn trộm ký ức và tinh túy, huống chi là Phúc Thọ Thần?
Phúc Thọ Thần nhìn nửa ngày, gật đầu, thầm nghĩ:
- Nơi này đích xác phúc trạch kéo dài, không thể khinh thường, còn nồng đậm hơn Phú Quý Sơn rất nhiều, sợ rằng ngày sau sẽ có kỳ ngộ to lớn xuất hiện, thậm chí vượt trên cả đại vị chân thần. Nếu không phải ta có được đạo thống của Lộc Thần, Phúc Lộc Thọ tam vận hợp nhất, sợ rằng cũng không thể có được loại năng lực nhìn thấu phúc vận này. Ở đây lẳng lặng chờ đợi, nói không chừng có thể đạt được cơ duyên, trở thành Thánh Nhân! Trước mắt sự trói buộc của thiên đạo của bằng một nửa trước kia, ta phải nắm chặt cơ hội tấn thăng, để tránh sau này thiên đạo khôi phục, trật tự tăng cường, vậy thì chính là không còn hy vọng.
Cao thủ Thần cấp đều có thể cảm nhận được sự thả lỏng của thiên đạo quy tắc.
- Hả?
Khi hai người đang quan sát động tĩnh của Hàn Ngọc Sơn, dần dần đã tới ban đêm, đột nhiên sâu trong Hàn Ngọc Sơn sâu trong một luồng lấp lánh.
- Dường như có bảo bối xuất thế?
Hai người lập tức đều bay lên trời để quan sát.
Trong nội sơn của Hàn Ngọc Sơn, có chín hàn đàm cái này, nước hàn đàm hàng năm đều có màu ngọc bích, ở đáy hàn đàm không ngừng có nước suối tuôn ra.
Hàn đàm không biết sâu bao nhiêu, cho dù là ngày nắng gắt, cũng có hàn khí bốc lên, chim bay trên trời nếu cách hàn đàm quá gần cũng sẽ bị đông cứng rơi xuống.
Hàn đàm hàn đàm, còn có thể nhìn thấy Huyền Băng Hàn Ngọc to lớn, bên trong âm u quái dị, dường như thông tới thế giới khác.
Từ đáy hàn đàm càng đi xuống lại càng rét lạnh, hàn khí có thể vượt quá cực hạn, nghe đồn rất nhiều năm trước, có cao thủ Kim Đan đi xuống thăm dò, cũng bị đóng băng, sau đó biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong hàn đàm có nước suối trong suốt, tụ mà không tán, sau khi nấu sôi giống như trân châu nhảy múa, mùi thơm phưng phức.
Ngọc Hoàn Lộ là Đại thống lĩnh trấn thủ Hàn Ngọc Sơn, dưới tay có mấy vạn binh mã, dựng trại đóng quân chung quanh Hàn Ngọc Sơn. Nhưng nàng ta cũng biết, những binh mã này chỉ có thể ngăn cản tặc nhân bình thường mà thôi, muốn phòng ngừa tu sĩ phi hành tuyệt tích thì vẫn là không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận