Long Phù

Chương 1980: Bất Hủ mười tầng (2)

Chương 1980: Bất Hủ mười tầng (2)
Trong lúc hắn quan sát, các loại biến số đều lập loè, hòa vào bên trong Vô Long Tâm Pháp của bản thân hắn.
Nắm giữ tất cả biến hóa của quá khứ, hiện tại, tương lai, tất cả vận mệnh của chúng sinh, hoàn toàn vận chuyển, những gì đang trải qua này đối với hắn mà nói là vô cùng quan trọng, bên trong chúng sinh vẫn luôn xuất hiện một vài biến số, vượt qua những gì ban đầu hắn phỏng đoán.
Cái cảm giác này, khiến hắn cảm thấy bản thân mình là Thiên Đạo gặp phải Dị Sổ.
Năm đó, thời điểm Thiên Đạo còn tồn tại, cũng không thể khống chế tất cả sinh linh trong lòng bàn tay, vào lúc ấy cũng xuất hiện không ít Dị Sổ, trở thành Thiên Tôn.
Mà hiện tại Cổ Trần Sa đế tạo ra Vận Mệnh Trường Hà, khống chế tất cả, nhưng vẫn có một vài cá lọt lưới, cái này cũng nằm trong dự liệu của hắn. Khiến hắn cảm thấy vô cùng mới mẻ, đáng giá để nghiên cứu.
Cổ Trần Sa quan sát những thứ đang gặp phải này, tu vi của bản thân cũng càng ngày càng cao, hắn cảm giác được cảnh giới Bất Hủ của bản thân đã hoàn toàn đạt đến đỉnh phong cao nhất ở Bất Hủ tầng thứ tám Vĩnh Bất Hủ rồi, bước nửa chân vào tầng thứ chín cảnh giới Vô Bất Hủ.
Hiện tại chỉ thiếu một sự biến hóa mang tính then chốt nữa mà thôi, là có thể bước vào cảnh giới này.
Đột nhiên Pháp Vô Tiên xuất hiện biến số, giống như một chất xúc tác, vật thí nghiệm này xuất hiện biến số, cũng là sự tích lũy để Cổ Trần Sa đột phá Bất Hủ chín tầng Vô Bất Hủ.
Rất nhiều tích lũy như vậy là có thể khiến cho Cổ Trần Sa đột phá đến tầng thứ chín Vô Bất Hủ.
Hơn nữa, đột phá Bất Hủ tầng thứ chín Vô Bất Hủ cũng không phải là cảnh giới cao nhất mà trước đó hắn biết, hắn cảm thấy trên Bất Hủ tầng thứ chín Vô Bất Hủ, còn có một tầng cảnh giới nữa.
Từ sau khi sáng lập Vận Mệnh Trường Hà hắn bắt đầu minh tưởng đến tầng sâu nhất.
Tuy rằng cuối cùng vẫn chưa tu thành Vô Bất Hủ, nhưng đối với con đường sau đó, hắn còn dự đoán và tính toán ra được một vài manh mối nữa.
Cảnh giới Vô Bất Hủ ta đã hoàn toàn tính toán ra được rồi, chỉ cần một cơ duyên, là có thể hoàn toàn thăng cấp, thăng cấp đến cảnh giới này về căn bản là không thành vấn đề, có điều cho dù là cảnh giới tầng thứ chín Vô Bất Hủ, cũng không phải đỉnh cao nhất, dựa theo ý tưởng của Cổ Trần Sa thì tầng thứ mười mới thật sự là cảnh giới huyền diệu chân chính, không thể lý giải được.
Vù...
Cổ Trần Sa đang không ngừng suy tính, bên trong Vô Long Tâm Pháp lập lòe, ngưng tụ thành từng tầng từng tầng ánh sáng.
Giống như là một tòa Bảo Tháp, từ lớn đến nhỏ, chia làm Bất Hủ mười tầng.
Tầng thứ nhất là Hư Bất Hủ, vô cùng to lớn, làm căn cơ, tầng thứ hai là Vi Bất Hủ, tầng thứ ba là Tiểu Bất Hủ, tầng thứ tư Trung Bất Hủ, tầng thứ năm là Đại Bất Hủ, tầng thứ sáu là Thường Bất Hủ, tầng thứ bảy là Chân Bất Hủ, tầng thứ tám là Vĩnh Bất Hủ, tầng thứ chín là Vô Bất Hủ. Mà tầng thứ mười là một loại cảnh giới khó có thể lý giải được.
Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa ngưng tụ thành tầng thứ mười Bảo Tháp, tầng cao nhất, phía trên có vô số khí số, vật chất, vận mệnh, Thế giới, chúng sinh thậm chí còn có những thứ như có như không đang nổi lên, gồ lên, cuối cùng Cổ Trần Sa đột nhiên động một cái.
Hắn mở hai mắt, từ trước tới nay chưa từng thông suốt như vậy.
- Cuối cùng ta cũng đã hiểu rõ cảnh giới sau Vô Bất Hủ rồi, Bất Hủ tầng thứ mười là cái gì, cái đó cũng không là Bất Hủ, cũng không phải Phi Bất Hủ, không thể gọi tên, không thể nói rõ được, nếu như miễn cưỡng muốn gọi tên, cái kia là có thể gọi là "Phi Hữu Vô Bất Hủ".
Từ "Phi Hữu Vô Bất Hủ" này vừa nói ra khỏi miệng, trong nháy mắt, ánh sáng của Bảo Tháp này toả sáng, sau đó tản ra, lại tiến vào trong thân thể Cổ Trần Sa, hóa thành từng đạo từng đạo ánh sáng, những ánh sáng này, cũng không là ánh sáng, cũng không phải không ánh sáng, là cảnh giới mà tất cả mọi người đều không thể nào hiểu được.
Cuối cùng Cổ Trần Sa cũng đã trù tính được con đường mình sẽ đi trong tương lai rồi.
Cảnh giới Bất Hủ, trước tầng thứ tám, đều là Bất Hủ, mà tầng thứ chín, lại là Vô Bất Hủ.
Mà tầng thứ mười, cũng không phải là Bất Hủ, cũng không phải Vô Bất Hủ. Nói cách khác, loại cảnh giới này cũng có thể gọi là "Phi Hữu Vô Bất Hủ".
Cổ Trần Sa chỉ có lĩnh hội ra bí mật của Bất Hủ chân chính, mới hiểu rõ được tầng thứ mười rốt cuộc là cái gì.
Đương nhiên, hiểu thì hiểu, muốn tu luyện tới loại cảnh giới này vẫn là khó càng thêm khó, đừng nói Bất Hủ tầng thứ mười, cho dù là tầng thứ chín Vô Bất Hủ, cũng chưa có ai tu luyện thành công, cảnh giới của Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên, cũng chỉ là là Bất Hủ tầng thứ tám Vĩnh Bất Hủ mà thôi.
Sau một lúc tìm hiểu được rốt cuộc Bất Hủ tầng thứ mười là thứ gì, ít nhất từ cảnh giới của Cổ Trần Sa, có thể thấy cảnh giới của hắn đã hoàn toàn vượt qua phụ thân Cổ Đạp Tiên của mình, còn có Thiên Đạo nữa.
Có điều, thực lực bây giờ của hắn vẫn đang ở giữa chín tầng Vô Bất Hủ.
Chỉ có điều cảnh giới Vô Bất Hủ này đối với hắn mà nói bình cảnh trở nên càng nhỏ hơn, có niềm tin tuyệt đối đột phá được một lần nữa.
Đối với những chuyện trong tương lai, Cổ Trần Sa càng rõ ràng hơn, cũng nhìn rõ rất nhiều con đường và biến hóa.
Thân thể hắn trực tiếp biến mất, tiến hành kế hoạch tiếp theo.
Ở một nơi khác trong Nhân Gian Giới, hải dương to lớn, cuộn sóng ngập trời, vô số hòn đảo đang trôi nổi bên trong đại dương, mỗi một hòn đảo tương đương với một toà Đại Lục, rộng lớn giống như có Thần Châu và Tứ Hoang năm đó gộp lại vậy, người sinh sống trong hòn đảo này đều cảm giác bản thân là trung tâm thế giới, do đó hình thành rất nhiều tiểu quốc gia.
Pháp Vô Tiên xuất hiện rồi.
Hắn ta lạnh lùng nhìn rất nhiều thế lực bá chủ Đại Lục bên trong đại dương này, mở miệng nói.
- Nếu như ta đoán không nhầm, trong Đại lục trong những hải dương này có người kỳ ngộ lớn thu được Âm Dương Hệ Thống, Bát Quái Hệ Thống, Ngũ Hành Hệ Thống vân vân các loại hệ thống, những này hệ thống mặc dù không bằng Nhân Quả Hệ Thống, Khí Sổ Hệ Thống, Thiện Ác Hệ Thống, nhưng nếu như tất cả bị ta thu được, vậy ta cũng sẽ đạt được thành tựu to lớn. Cổ Trần Sa à Cổ Trần Sa, ta nhất định phải để cho ngươi biết, cái gì gọi là hối hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận