Long Phù

Chương 1491: Giám thị tâm linh (1)

Chương 1491: Giám thị tâm linh (1)
Đường phố trong Kinh Thành chằng chịt, đâu đâu cũng có những con ngõ xưa cổ kính nhưng lại cực kỳ phồn hoa, mà khi so sánh với cố đô trong thế giới hiện thực thì chắc chắn không thể bì được.
Cố đô trong thế giới bây giờ cũng đã được cải tạo hoàn toàn trở thành tiên cảnh trong nhân gian, bốn mùa ở Trường Xuân có nước chảy không ngừng, con đường trên mặt đất như ngọc còn có chim hót hoa nở.
Nhưng mà phố phường trong Kinh Thành bây giờ lại có khí tức khác.
Có rất nhiều dân chúng sinh sống ở trong đó, bọn họ làm đủ loại công việc, những hiệp khách trẻ khoác đao cưỡi ngựa rêu rao khắp nơi, đủ loại người như nhà sư, sĩ tử cũng là những nhân vật pha trộn trong đó, trừ những người đó ra thì khắp nơi đều có tai mắt sai dịch của quan phủ, bang hội của dân chúng và đệ tử thế gia cũng vàng thau lẫn lộn.
Lực lượng của Cổ Trần Sa khôi phục, hơn nữa không nói đến việc trấn áp tứ phương ở nơi này nhưng chắc chắn có thể ngang nhiên hoành hành.
Thân phận của hắn vẫn là Trần Mạc Quân như trước.
- Quả nhiên ở đây không có kênh đào.
Hắn đi tới vùng biên giới của Kinh Thành này liền thấy được một tường thành cao lớn, ở ngoài thành có một con sông nhỏ, con sông ấy cũng không chảy xiết như như Trường Giang và Thiên Hà trong thế giới thực.
Thiên Phù Đại Đế đã khai thông kênh đào từ nam tới bắc và thay đổi hoàn toàn bố cục của Thần Châu, không biết đã phá hủy bao nhiêu phong thủy của thế gia, xâm phạm bao nhiêu quyền lợi của thần, nhưng hắn dựa vào thực lực của bản thân đã phong ấn giết chết những người không phục.
- Nếu phụ hoàng có thể làm ra chuyện như vậy thì ta cũng có thể làm được.
Cổ Trần Sa đứng thẳng bên trên tường thành, hắn nhìn dân chúng ngoài thành thì lập tức cảm nhận được huyết mạch của Thần Châu không tốt.
Chỉ có khai thông kênh đào, ban tước chư thần mới có thể khiến cho vạn dân trở nên yên ổn, đây chính là từng bước để ổn định lòng dân.
- Ôi!
Ngay khi Cổ Trần Sa đang chuẩn bị thay đổi thiên địa bỗng có âm thanh lạnh lùng truyền đến, nói:
- Đây không phải là Trần Mạc Quân hay sao, chẳng phải bình thường ngươi ra ngoài đều ngồi kiệu, trước sau hô lớn, mười mấy người hầu, hơn chục nha hoàn, một đám hộ vệ hả, sao hôm nay lại ra ngoài một mình như vậy? Bình thường ngươi làm nhiều chuyện xấu như vậy chẳng lẽ không sợ kẻ địch giết ngươi sao?
Cổ Trần Sa quay đầu lại, hắn phát hiện có vài thiếu nam thiếu nữ đều ăn mặc đẹp và quý giá, số kiếp trên thân bọn họ gây áp lực cho người khác, hiển nhiên là người của đại gia tộc mà cũng giống với thân phận Trần Mạc Quân lúc này của hắn, công hầu chi tử.
Cầm đầu là một vị nam tử khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, dáng người cao ráo, tướng mạo cực kỳ anh tuấn. Khí tức trên người hắn ta thay đổi mỗi khi thở ra hít vào, hẳn là đã bước vào Đạo Cảnh.
Những người khác trong nhóm đó cũng đều có võ công Phàm Cảnh Tông Sư đỉnh phong, tinh khí thuần chất, vừa nhìn đã biết là người khổ luyện võ công từ nhỏ.
- Hóa ra là Lôi tiểu công gia.
Cổ Trần Sa nhìn lướt qua hắn ta cũng đã biết tất cả chi tiết về những người trước mặt này, thiếu niên bước vào Đạo Cảnh kia chính là Lôi Nghiệp, cha của hắn ta tên là Lôi Phá Sơn được sắc phong là Phá Sơn Công. Trước kia lão ta cũng đi theo hoàng đế để đoạt lại chính quyền, sau đó gây dựng được cơ nghiệp lớn như vậy.
Hiển hách hơn chính là Lôi Phá Sơn lại là đệ tử của Lôi gia.
Lôi gia, chính là một Chân Thần thế gia.
Ở thế giới thực thì mẫu thân của thập hoàng tử Cổ Chấn Sa là Lôi Phi nương nương, nàng ta cũng xuất thân từ Lôi gia, nhưng mà Lôi Thần đã bị Thiên Phù Đại Đế phong ấn nên căn bản là không tìm ra chỗ kỳ dị.
Song, ở thế giới trong mơ này thì Lôi Thần lại có được Chân Thần đại vị, còn thành lập Thần Quốc ở một nơi nào đó trên bầu trời, bất cứ lúc nào cũng truyền bá tín ngưỡng.
Trong thế giới thực, quyền lực của quan viên trong triều đình rất lớn, uy thế của triều đình cũng khiến cho Thánh Nhân, Chân Thần thế gia không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà ở thế giới trong mơ này, triều đình cũng chỉ là cái đồ chơi trong mắt những Thánh Nhân và thế gia đó mà thôi.
Cái gì mà Lôi Phá Sơn rồi lại Phá Sơn Công, địa vị ở trong Lôi gia cũng chỉ là một đệ tử ở ngoài, Lôi gia bây giờ cũng không đáng được coi trọng, nhưng địa vị của lão ta trong triều lại rất hiển hách.
Sự tương phản như vậy khiến Cổ Trần Sa cảm nhận được Thiên Phù Đại Đế đã thật sự phá vỡ Trung Thổ Thần Châu, thậm chí là thay đổi cả nhân thức của nhân loại về quy củ và vận mệnh.
- Trần Mạc Quân, lần trước ta muốn ngươi mang tiền tới bồi thường tổn thất cho Quần Anh Xã của bọn ta, sao ngươi lại không mang tiền đến vậy hả?
Một nữ tử sau lưng Lôi Nghiệp ngẩng đều lên hỏi hắn.
- Đúng thế, lần trước ngươi uống rượu với một đám hồ bằng cẩu hữu (*) rồi chửi bới Quần Anh Xã của bọn ta, nói Quần Anh Xã là một đám người phú quý, quần áo lụa là tụ họp lại, là một đám nam nữ ô hợp. Ta cũng đã sai người đi truyền lời cho ngươi lập tức tới nhà xin lỗi, bồi thường ba trăm lượng hoàng kim. Thế mà ngươi lại chậm chạp không tới. Ngươi nghĩ ta không dám đối phó với ngươi hay sao?
Lôi Nghiệp tiến lên phía trước mấy bước, hắn ta quát lớn.
Trong Kinh Thành có rất nhiều đệ tử quyền quý, những đệ tử quyền quý này chia làm nhiều phe phái rồi tụ họp cùng một chỗ, sau đó hợp thành các loại xã đoàn khác nhau.
Tên Lôi Nghiệp ở trước mặt này chính là một trong trong những người cấp cao của Quần Anh Xã.
Ngoại trừ Quần Anh Xã còn có Minh Hoàn Xã, Long Văn Quán, Luận Đạo Minh, Thanh Vân Đảng, Trường Ca Hội... Thậm chí những đệ tử quyền quý đó còn là thành viên trong hoàng thất và có thế lực riêng của chính mình.
Ngay cả Trần Mạc Quân cũng tự mình gia nhập một phe phái tên là Linh Quang Xã. Mà phe phái đó do Tam hoàng tử Văn Vũ Hồng trong triều đình thành lập nên.
Văn Hồng chính là đương kim thiên tử, tay nắm quyền hành, quản lý Thần Châu và thành lập pháp chế.
Dưới trướng của hắn ta có rất nhiều nhi tử, bọn họ cũng tranh đấu rất kinh khủng.
Mà trong thế giới thực thì Văn Hồng vẫn một thân một mình, hắn ta không có thê. Ngoại trừ thân phận thiên mệnh chi tử thì hắn ta cũng vẫn là Vô Tận Chi Đỉnh chuyển thế, bây giờ hắn ta đã chiếm được Vô Tận Chi Đỉnh và đi hàng phục Huyền Hoàng Long Đế, cuối cùng thu được Đại Uy Vương Triều.
Văn Hồng trong thế giới mộng cũng không biết tính cách của hắn ta rất khác khi ở trong thế giới thực.
- Hả? Lôi Nghiệp, ngươi nghĩ thực lực của ta yếu kém sao? Chỉ là lời nói đùa khi uống rượu mà thôi, ta không biết sao ngươi lại nghe được. Muốn ta đến nhà xin lỗi, còn muốn ta bồi thường ba trăm lượng hoàng kim ư? Một lượng bạc trắng cũng có thể mua được một cái đầu trâu lớn rồi. Mười lượng bạc trắng mới đổi được một lượng hoàng kim. Ba trăm lượng hoàng kim có thể mua được ba nghìn cái đầu trâu lớn rồi, cho dù là một bộ lạc hoang dã bên ngoài cũng không có nhiều trâu vậy đâu.
Cổ Trần Sa chậm rãi nói.
- Nói lắm! Ai muốn đứng đây tính toán với ngươi, trước tiên ta muốn giáo huấn ngươi một chút.
Thân hình nữ tử đứng đằng sau lưng Lôi Nghiệp bỗng động đậy, dưới chân có gió, Ngọc Nữ Xuyên Thoa, ngay sau đó cánh tay của nàng ta đã vươn tới trước ngực của Cổ Trần Sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận