Long Phù

Chương 2187: Vĩnh viễn không bao giờ rút lui (1)

Chương 2187: Vĩnh viễn không bao giờ rút lui (1)
- Cảm giác của ngươi đúng đó, Tân Thế Giới đã trưởng thành đến mức tạo thành ý chí của riêng mình luôn rồi. Ý chí này phát triển lớn mạnh, nó đã không muốn thuận theo ta nữa rồi, nó đã bắt đầu lựa chọn nhân vật chính, ôm ấp ý đồ mượn sức mạnh của nhân vật chính đó để giúp nó biến thành con người, nắm giữ sức mạnh vô cùng vô tận.
Cổ Trần Sa rất bình tĩnh mà nói, dường như hắn đã dự liệu được chuyện như vậy sẽ xảy ra từ lâu rồi.
Bất kể là Tân Thế Giới Ý Chí hay là Cựu Thế Giới Ý Chí thì cũng không được xem là con người thật sự. Sức mạnh của bọn chúng có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa thì cũng không có trái tim của chính mình, cũng có thể nói là nó khuyết thiếu không gian thăng tiến.
Vì lẽ đó nên bọn chúng muốn lựa chọn và bồi dưỡng nhân vật chính, mượn nhân vật chính để làm bản thân trở thành con người chân chính và nắm giữ tâm linh.
Cựu Thế Giới Ý Chí như vậy, Tân Thế Giới Ý Chí cũng như thế.
- Thực đúng là nhi tử lớn nên biết phản nghịch rồi.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Vậy nếu cứ như thế, chúng ta ở lại bên trong Tân Thế Giới cũng không còn an toàn nữa. Ta đã cảm nhận được một chút địch ý của Tân Thế Giới đối với ta rồi.
- Không sao đâu. Ta có thể áp chế Tân Thế Giới hoàn toàn. Cho dù nó có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa thì cũng vẫn là do ta sáng lập ra, đương nhiên cái nên phòng bị thì vẫn phải phòng bị thôi.
Cổ Trần Sa tính toán một lúc:
- Nếu như nó cũng đã bắt đầu lựa chọn nhân vật chính, vậy có lẽ cục diện sẽ trở nên càng phức tạp hơn nữa. Càng là như vậy, ta lại càng cảm thấy thú vị. Căn cơ về Phi Hữu Vô Bất Hủ của ta sẽ càng mạnh mẽ, càng vững chắc và cũng càng thâm sâu hơn.
- Để xem nó có thể chọn lựa ra một vài nhân vật chính như thế nào.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nếu cuối cùng nhân vật chính của Cựu Thế Giới được lựa chọn ra, vậy nhân vật chính của Tân Thế Giới cũng sẽ ra đời, hai người bọn họ tranh đấu với nhau. Đến lúc đó, chúng ta nên đi đâu về đâu đây?
- Chúng ta cứ chờ bọn họ phân ra thắng bại rồi nuốt chửng lẫn nhau, cuối cùng vẫn sẽ biến thành một nhân vật cường đại đến mức không gì sánh nổi, sau đó đến quyết đấu với ta.
Cổ Trần Sa nói:
- Vận mệnh thay đổi và trôi vụt qua, nhân vật chính này sẽ càng ngày càng lớn mạnh, nhưng số liệu mà ta chiếm được cũng sẽ càng ngày càng nhiều. Vừa nãy khi Tân Thế Giới lựa chọn một nhân vật chính, cũng chính là Đường Xuyên, mô hình Phi Hữu Vô Bất Hủ của ta đã được gia cố thêm một chút căn cơ nữa rồi. Không tệ, không tệ.
Trên mặt Cổ Trần Sa mang theo nụ cười.
- Quả thật là chuyện này rất thú vị, trước kia, nhân tài xuất hiện lớp lớp từ đời này qua đời khác, ai nấy đều tỏa sáng suốt mấy trăm năm. Nhưng cho dù là nhân vật có chói lọi đến vạn trượng thì thời gian trôi qua, bọn họ vẫn phải lui ra sau trang sách lịch sử mà thôi, để người mới đến triển khai trả thù. Nhưng thời đại thay đổi rồi, tất cả mọi thứ cũng đã không giống trước kia nữa, chúng ta sẽ không rời khỏi chiến trường đâu.
Trong giọng nói của Lâu Bái Nguyệt có chút hưng phấn.
- Vĩnh viễn không bao giờ lui bước.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Đây mới là chỗ thú vị.
- Điều ta phải làm bây giờ là gì?
Lâu Bái Nguyệt hỏi.
- Không cần làm gì cả, cứ quan sát các kiểu nhân vật chính trưởng thành, còn có những trận đấu của bọn họ rồi thu thập đủ loại tri thức của Đa Nguyên Vũ Trụ, sau đó ngưng tụ thành mô hình.
Cổ Trần Sa nói:
- Cũng giống như cảnh giới Vô Bất Hủ vậy, cũng có phân chia cao thấp. Bây giờ ta đã bắt đầu phân chia rồi đâu. Cảnh giới quan trọng nhất trong cảnh giới Vô Bất Hủ chính là nhận thức giữa Hữu và Vô. Hữu và Vô, còn có Phi Hữu và Phi Vô, Phi Phi Hữu, Phi Phi Vô. Từng tầng từng tầng một của những cảnh giới này tuyệt đối không phải là thứ có thể đạt thành một cách dễ dàng như vậy. Ta tổng kết một hồi, phát hiện cấp độ của Vô Bất Hủ bắt đầu từ cảnh giới Vô, sau đó là cảnh giới Vô Hữu, sau đó nữa chính là cảnh giới Phi Vô, tiếp đó là cảnh giới Phi Hữu, rồi đến Phi Phi Vô, sau Phi Phi Vô chính là Phi Phi Hữu, cuối cùng mới là cảnh giới Phi Hữu Vô.
- Ta hiểu rõ các cấp độ của cảnh giới này.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Bây giờ, thật ra người thuộc cảnh giới Vô Bất Hủ trong thiên địa cũng không được bao nhiêu cả. Ngươi, ta, Gia Cát Nha, Văn Hồng, còn có Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm, Vô Vi, Vô Tưởng. Ngoài ra còn có Chu Dương, Lão Tứ. Về phần cái tên Ngụy Gia kia, trên thực tế hắn cũng không được xem là người thuộc cảnh giới này. Chẳng qua khi hắn ta kết hợp với Trung Nguyên Vũ Trụ thì mới là cảnh giới Vô Bất Hủ mà thôi. Rời khỏi Trung Nguyên Vũ Trụ thì hắn ta vẫn là đỉnh phong của cảnh giới Thiên Đạo. Chỉ có điều, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ thăng lên đến cảnh giới Vô Bất Hủ thôi.
- Tiếp theo đây, người đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ sẽ càng ngày càng nhiều.
Cổ Trần Sa nói:
- Người tiếp theo thăng cấp thành cảnh giới Vô Bất Hủ chắc hẳn là người của chúng ta. Có lẽ Võ Thánh cũng sắp tiến thăng rồi đó.
Vốn dĩ Võ Thánh đi đến Thái Võ Vũ Trụ để tìm kiếm cơ duyên.
Thậm chí hắn còn là bàn tay phía sau thao túng toàn bộ Thái Võ Vũ Trụ, phân tích hết tất cả tinh hoa võ đạo, sau đó gây dựng lại, mượn Bản Nguyên Ý Chí của Thái Võ Vũ Trụ, cộng với kinh nghiệm về võ của vô số chúng sinh, cuối cùng hội tụ tất cả lại thành một thể rồi khiến cho võ đạo thăng hoa, làm cho bản thân hắn sẽ có thể tiến tới cảnh giới Vô Bất Hủ bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi đâu.
Thế nhưng, Tứ Giới kết hợp đã gián đoạn tiến trình của Võ Thánh, khiến cho Võ Thánh bị kẹt ở ngưỡng cửa sắp đột phá.
Chỉ có điều, Võ Thánh cũng không hề nhụt chí một chút nào. Hắn lựa chọn ở lại bên trong Cựu Thế Giới để tiến hành nghiên cứu về võ học.
Vào lúc này, Võ Thánh đang ở một nơi bên trong Cựu Thế Giới. Đây là một vùng trung bộ ở trên núi, sâu trong vùng trung bộ đó là một chùm ánh sáng được tạo thành bởi một luồng Võ Đạo Ý Chí. Luồng ánh sáng này vặn vẹo không ngừng, sau đó có một đạo Phù Lục xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Võ Thánh. Bên trong Phù Lục này lại có hằng hà sa số Phù Văn đang lưu chuyển. Nếu như phóng đại lên hàng ngàn hàng vạn lần thì sẽ phát hiện những Phù Văn nhỏ nhất này đều có hình dáng con người, mà những hình dáng này lại đang diễn luyện ra đủ loại võ đạo.
Bất kỳ nền văn minh nào cũng đều có võ đạo tồn tại. Võ đạo không phải là chiêu thức đơn thuần, cũng không phải thủ đoạn dùng để công kích, để tăng cường mạnh mẽ, mà nó là con đường tiến hóa của tất cả các nền văn minh.
- Tất cả những nơi có nền văn minh thì ắt sẽ có võ đạo.
Từ đầu đến cuối, Võ Thánh vẫn luôn giữ vững lý niệm này.
Võ đạo của hắn đã bao hàm tất cả những sự thay đổi.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận