Long Phù

Chương 2189: Cổ Tân Kiếm (1)

Chương 2189: Cổ Tân Kiếm (1)
Từ khi Võ Đạo Phù Lục của Võ Thánh ngưng tụ thành hình thể thì nó đã trở thành bảo bối tối cao nhất trong Chư Thiên. Bảo vật này thúc giục và vận chuyển tất cả võ đạo, biến hóa muôn vàn, tôn võ lên hàng đầu, cho dù là Cổ Trần Sa cũng cảm thấy kỳ diệu vô cùng.
Tuy rằng hiện tại Võ Thánh đã mất đi Phù Lục này, nhưng hắn vẫn là cao thủ thuộc cảnh giới Vô Bất Hủ.
Chỉ có điều là sức chiến đấu của Võ Thánh bây giờ đã suy yếu đi rất nhiều.
Vốn dĩ, nếu như Võ Thánh ngưng tụ thành cảnh giới Vô Bất Hủ, mà Võ Đạo Phù Lục vẫn còn thì hắn chỉ cần dựa vào Võ Đạo Phù Lục rồi thúc giục sức mạnh bản thân là có thể cuốn quét cả vạn thế, xưng hùng xưng bá Chư Thiên hay thậm chí là một mình đối phó với Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm Tiên Sinh, Vô Vi Tiên Sinh và Vô Tưởng Tiên Sinh, cũng chưa chắc là không thể, cho dù là Tứ Đại Tiên Sinh liên thủ lại cũng không trấn áp hắn nổi.
Sau khi Võ Thánh tu thành cảnh giới Vô Bất Hủ, cộng thêm với Võ Đạo Phù Lục thì đến Lâu Bái Nguyệt, Văn Hồng hay Gia Cát Nha đều không phải là đối thủ của hắn.
Chính bởi vì Võ Thánh quá mạnh nên trong nháy mắt khi hắn đạt được cảnh giới Vô Bất Hủ thì ý chí của Cựu Thế Giới đã giáng kiếp số xuống, tách Võ Đạo Phù Lục của hắn ra.
Đó cũng là kiếp số.
Điều Võ Thánh muốn làm hiện tại chính là một lần nữa ngưng tụ ra một viên Võ Đạo Phù Lục.
Ở Trung Thổ Thần Châu khi trước, bản thân Võ Thánh là cường giả có võ lực đứng đầu. Trong số các Đại Thánh trong nhân loại, hắn xếp hàng thứ hai, chỉ đứng sau Pháp Thánh, căn cơ còn hùng hồn hơn Lâu Bái Nguyệt, Văn Hồng hay Gia Cát Nha rất nhiều.
Vạn năm trước, khi đám người Lâu Bái Nguyệt còn chưa sinh ra thì Võ Thánh đã khai sáng võ đạo, dẫn dắt nhân loại đi lên con đường tập võ cường thân kiện thể. Trong âm thầm, Tâm Linh Chi Lực mà hắn tích góp đã không phải là thứ mà tất cả mọi người có thể sánh ngang được.
Phải biết rằng, hiện tại trong Sở Nguyên Vũ Trụ hay hết thảy Vũ Trụ đều có Võ Đạo Văn Minh, cho dù là bên trong Áo Thuật Đế Quốc và Mẫu Sào Vũ Trụ thì cũng đều có người tu luyện võ đạo.
Chỉ cần mọi người tu luyện võ đạo cũng đồng nghĩa với việc đang âm thầm vì Võ Thánh mà gia tăng khí số. Nói cách khác, Võ Thánh chính là Võ Đạo Chi Tổ, là đầu nguồn của võ đạo.
Có điều, hiện tại những người có thể đạt được Phù Lục của hắn đều có thể đạt được sự gia tăng về khí số võ đạo này.
- Trần Sa, thực lực của ngươi hơn ta rất nhiều, liệu ngươi có thể suy tính được Võ Đạo Phù Lục kia sẽ về tay ai hay không?
Trong long Võ Thánh vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc.
- Thời thế bây giờ là một mớ hỗn độn, Cựu Thế Giới và Tân Thế Giới đều đồng thời phản bội ta, làm đảo loạn hết thảy vận mệnh. Ta cũng khó có thể nhìn rõ ràng được.
Cổ Trần Sa đưa tay ra, đột nhiên Vận Mệnh Trường Hà xuất hiện trước mặt hắn. Bên trong Vận Mệnh Trường Hà này bỗng nhiên xuất hiện vô số cơn cuồng phong, khiến bên trong đó nổi lên sóng to gió lớn. Sóng to ngập trời che lấp tất cả mọi thứ, bên trong sóng lớn chìm nổi có một vài thứ sâu thẳm dưới đáy sông dâng lên, khiến cho vô số cá nhỏ phát triển thành cá lớn, vô số cá lớn trở thành cá voi Giao Long.
- Vận Mệnh Trường Hà rối loạn, cuồng bạo. Ngươi cũng khó có thể kiểm soát.
Võ Thánh nhìn mà hãi hùng khiếp vía. Tuy rằng hắn đã đạt được đến cảnh giới Vô Bất Hủ, nhưng khi đối mặt với vận mệnh của Đa Nguyên Vũ Trụ thì vẫn có chút lực bất tòng tâm.
Đương nhiên, Võ Thánh hiện tại đang đứng ở đỉnh cao thế giới. Chỉ có điều, cũng bởi vì như thế nên thứ hắn nhìn thấy sẽ càng nhiều hơn, vị trí càng cao thì càng nhìn xa, càng biết nhiều, và hắn càng cảm thấy tu vi của mình vẫn chưa đủ, cảnh giới bây giờ cũng không cao.
- Không sai, trong khoảnh khắc Tân Thế Giới phản bội ta thì vận mệnh đã không thể kiểm soát được nữa rồi. Nếu như Cựu Thế Giới đối phó, thật ra ta còn có thể ung dung trấn áp, nhưng Tân Thế Giới cũng đồng thời phản bội khiến áp lực của ta liền tăng lên. Đương nhiên đó vẫn không phải là điều quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là Tân Thế Giới và Cựu Thế Giới liên hợp với nhau để đối phó với ta, bọn chúng hợp lại thành một, cho nên áp lực của ta càng lớn thêm nữa.
Tuy Cổ Trần Sa nói ra lời như vậy nhưng trên mặt hắn là nét vui mừng.
Bởi vì đây chính là cơ hội đột phá của hắn.
Trong Cựu Thế Giới.
Một nơi nhỏ trong rừng rậm nằm phía sau thị trấn.
Vô cùng hoang tàn.
Có một thiếu niên quấn dây thừng trên tay đang không ngừng đánh vào một cái cây, khiến cái cây bị đánh kia bắn vỏ cây ra tung tóe, khắp nơi đều bị nghiền nát, lay động không thôi. Sau khi liên tiếp đánh mấy trăm quyền, thiếu niên này rống to một tiếng, muốn bộc phát ra sức mạnh của mình ra, nhưng hắn ta vừa mới ngưng tụ ra khí lực thì trong đan điền đã xuất hiện hào quang xanh biếc khiến cho toàn thân hắn ta xụi lơ, trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất.
- Đáng ghét! Tiền gia! Thế mà bọn họ lại hạ độc ta.
Thiếu niên này nghiến răng nghiến lợi:
- Trương Huyền Công ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.
Sau khi phát tiết được một lúc thì hắn ta lại bắt đầu lo lắng:
- Còn có ba ngày nữa là sẽ tiến hành đại hội toàn trấn, nếu như mình vẫn cứ như vậy thì căn bản sẽ không đối phó được với đệ tử của Tiền gia. Một khi thất bại thì Trương gia sẽ mất đi rất nhiều đất đai, muội muội của mình cũng sẽ phải gả cho tên Tiền Vinh ăn chơi trác táng kia, tên Tiền Vinh đó chính là một tên biến thái.
- Ha ha ha ha...
Đúng lúc này, trong rừng cây có vài người tiến vào, dẫn đầu là một thanh niên lòe loẹt. Thanh niên này đang vô cùng đắc ý, hắn ta nhìn thiếu niên Trương Huyền Công trước mặt rồi hả dạ nói:
- Sao rồi, Trương Huyền Công? Có phải là ngươi không có cách nào ngưng tụ được Đan Điền Chi Lực bên trong cơ thể hay không? Tốt, tốt lắm, rất tuyệt. Ba ngày sau chính là đại hội trên trấn chúng ta, Trương gia các ngươi và Tiền gia chúng ta cứ mười năm là một lần chiến võ đài, đây là quy củ mà ba trăm năm trước quan phủ đã định ra. Ngàn năm tranh đấu không ngừng, quan phủ vì để bình ổn sự tình nên mới đưa ra quy củ mười năm một lần, cử đệ tử trẻ tuổi ra so đấu, nhà ai thắng thì sẽ đạt được nắm quyền trong trấn, từ tộc trưởng sẽ lập tức trở thành trấn trưởng. Lần này, thất bại đã được định sẵn cho Trương gia các ngươi rồi.
- Tiền Vinh, ngươi đúng là tên đê tiện, lại dám hạ độc ta.
Trương Huyền Công nói:
- Ta muốn đến quan phủ kiện ngươi.
- Ha ha ha...
Tiền Vinh lại điên cuồng cười lớn:
- Hạ độc gì, ngươi có bằng chứng à? Độc trong cơ thể ngươi không liên quan đến ta, đó là vấn đề của ngươi, có lẽ là uống nhầm thuốc gì đấy chăng? Chỉ vì cái lợi trước mắt mà Tẩu hỏa nhập ma? Dù sao đi nữa thì sau khi ta thắng rồi, ta nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt Trương gia các ngươi. Trương gia các ngươi không còn cơ hội nữa đâu.
Nói rồi Tiền Vinh lập tức xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận