Long Phù

Chương 2006: Sống lại (2)

Chương 2006: Sống lại (2)
Lấy tu vi của bọn họ, không ngờ lại bị người ta tiếp cận mà không hề hay biết, chờ tới lúc đối phương nói mới phát hiện ra được. Điều này quả thật không thể coi thường được.
- Ta chính là Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa chỉ tay, trên đỉnh núi này xuất hiện thêm một chỗ ngồi. Sau khi hắn ngồi lên, mới chậm rãi nói.
Hai người nhìn thấy động tác này đều giật mình, bởi vì trên đỉnh núi này thực tế đã bị lực thế giới của hai người bao phủ, đan xen vào nhau, cho dù là người mạnh hơn so với hai người cũng không thể dao động được, bằng không sẽ bị lực lượng của hai người công kích, chết không có chỗ chôn.
Mà bây giờ Cổ Trần Sa tùy ý tạo ra vật ở trong thế giới của hai người, khiến cho thế giới của hai người không thành thế giới, quả thật trở thành thế giới của người khác. Sau đó hai người âm thầm phát động lực Bất Hủ trong Thiên giới của mình muốn đề phòng, lại phát hiện mình căn bản không có chút lực nào.
- Các ngươi không cần giãy giụa nữa, Thiên giới và tất cả thần thông của các người đều đang ở trên tay của ta. Bây giờ các người đã là người bình thường.
Cổ Trần Sa xòe lòng bàn tay ra, trên bàn tay đã xuất hiện thêm hai quả cầu màu vàng, hai quả cầu màu vàng này chính là Thiên giới do Mệnh Tổ Lâm Phàm và Nghịch Tổ Hạ Trần khổ sở tu luyện ra.
- Lực lượng của chúng ta, Thiên giới của chúng ta.
Hai người quả thật vô cùng hoảng sợ. Bản thân bọn họ là nhân vật chính siêu cấp của thời đại này, nắm giữ số mệnh vô thượng, từ trước đến nay chưa bao giờ gặp phải cục diện quẫn bách như vậy, người ta dễ dàng cướp đoạt tu vi của bọn họ, đánh cho bọn họ quay về trạng thái ban đầu.
Trong chớp mắt này, bọn họ thật sự không cảm giác được chút lực lượng nào.
- Trở lại trước đây.
Cổ Trần Sa khẽ búng tay bắn ra.
Ngay trong lúc đó, cảnh tượng thay đổi, hai người hình như rơi vào trong luân hồi vô cùng vô tận.
Ầm ầm!
Nghịch Tổ Hạ Trần mở mắt, phát hiện mình nằm ở trên một cái giường nát, đột nhiên có người hoảng hốt chạy vào:
- Không xong, Hạ Trần, không xong rồi, vợ chưa cưới của ngươi bị người ta dẫn đi rồi. Ngươi mau đi báo quan đi.
- Cái gì?
Hạ Trần chợt bò dậy, buột miệng nói:
- Ta đi ngay đây. Là ai? Hắn thật to gan. Ta phải đi tới nha môn.
Nhưng sau đó hắn tỉnh táo lại:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Ta không phải là Nghịch Tổ sao? Ta đã tu thành cảnh giới Thiên giới, giết chết Kỳ Quốc Đại Đế, ta chính là Nghịch Tổ! Đây là chuyện ngàn năm trước, vợ chưa cưới ta bị người trong cung cướp đi, ta tưởng cướp nên lập tức đi báo quan. Nhưng quan phủ đã sớm biết chuyện này, trái lại nói xấu ta báo án giả, đánh ta gần chết. Hận này không thể bỏ à? Sao ta lại ở đây? Lẽ nào ta sống lại?
- Không! Là Cổ Trần Sa, Cổ Trần Sa làm ta sống lại.
Hạ Trần không ngừng phát động công pháp mà mình tu hành, lại phát hiện hoàn toàn không có, mình đã biến thành một người bình thường:
- Không được, ta chắc chắn phải mau chóng tu luyện lại, phá tan tình huống này. Kinh nghiệm của ta vẫn còn, ký ức vẫn còn. Nếu ta quả thật sống lại, vẫn có thể tìm kiếm kỳ ngộ của mình, kỳ ngộ đầu tiên của ta là trong một giếng cạn. Ta bị quan phủ đánh cho gần chết, sau đó bị ném ra ngoài. Ta nản lòng thoái chí muốn nhảy xuống giếng tự tử mới nhận được kỳ ngộ trong một giấc cạn ở ngoài thành. Kỳ ngộ này chính là Huyền Thiên Cửu Thần Đan, Âm Dương Vô Lượng Công, Thất Ly Hỏa Phản Kiếm, Tiên Khúc Chân Long Tửu, Nhật Nguyệt Quỷ Thần Đao, còn có một bộ chân kinh không có chữ. Bây giờ ta phải tới trong giếng cạn này ngay.
Trong lòng vừa nghĩ, Hạ Trần chợt chạy ra ngoài nhưng không tới nha môn. Hắn đi thẳng tới giếng cạn ngoài thành và trực tiếp nhảy xuống.
Quả nhiên, ở trong giếng cạn, hắn hình như lại động vào cơ duyên nào đó, rơi xuống một không gian không rõ, sâu bên trong không gian này xuất hiện rất nhiều pháp bảo và công pháp đan dược.
- Thật chân thực, quá chân thực, đây không phải là giả, ta sống lại. Nhưng tại sao chứ? Ta thật sự sống lại rồi.
Hạ Trần nhận được kỳ ngộ mình vốn nhận được nhưng không hề vui vẻ, trái lại vô cùng chán nản. Hắn đã tới cảnh giới Thiên giới, trở thành Nghịch Tổ, bây giờ còn phải làm lại từ đầu, còn phải trải qua bao nhiêu đau khổ và hành hạ mới có thể đạt được loại cảnh giới ban đầu à?
- Cổ Trần Sa, ngươi đánh ta rơi vào trong luân hồi, khiến cho ta sống lại, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, đời này, ta sẽ càng lớn mạnh hơn, ta sẽ...
Ở trong giếng cạn, Hạ Trần đứng lên hét dài, nhưng đột nhiên dừng lại:
- Không, cho dù ta tu luyện tới cảnh giới ban đầu cũng không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa. Trong nháy mắt đó hắn lại đánh ta vào luân hồi, cho dù ta tu luyện mạnh gấp trăm, gấp nghìn lần cũng không đối phó với hắn được. Thực lực của hắn làm ta cảm thấy tuyệt vọng, sao hắn lại muốn đánh ta vào trong luân hồi?
Hạ Trần không cam lòng, rất không cam lòng.
Hắn không ngừng suy nghĩ, không ngừng vận chuyển:
- Đúng rồi, Vô Long Tâm Pháp, Vô Long Tâm Pháp, Vô Long Tâm Pháp là do Cổ Trần Sa sáng lập ra, ta vừa mới nghiên cứu qua. Phương pháp có thể đối phó được với Cổ Trần Sa chính là Vô Long Tâm Pháp. Có câu lấy đạo của người trả lại cho người, không chừng từ trong Vô Long Tâm Pháp, ta có khả năng tìm hiểu ra được nguyên nhân Cổ Trần Sa mạnh như vậy. Chỉ có hiểu rõ hắn, sau này mới có thể đối phó được hắn.
Hắn nghĩ vậy, bắt đầu ở trong giếng cạn tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp.
Có tu vi và từng trải kiếp trước, cộng thêm cảm xúc dao động và cảm ngộ sau khi sống lại, hắn lại tìm hiểu sâu hơn khi tu luyện Vô Long Tâm Pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận