Long Phù

Chương 757: Uy hiếp cuối cùng (1)

Chương 757: Uy hiếp cuối cùng (1)
Đây là Cự Thạch Trường Thành, cứ điểm kiên cố nhất, có thể dùng để ngăn cản gót sắt của Man tộc, khiến cho chúng không thể bước vào Thần Châu trung thổ đại lục.
Mà hôm nay, tác dụng lớn hơn của Cự Thạch Trường Thành này là ngắm cảnh, vô số sĩ tử, bách tính, võ lâm cường hào, thậm chí người trong Tiên Đạo, quan to hiển quý cũng đều đi lên Trường Thành du lãm, nhìn cảnh sắc của Man Hoang đại địa, vì thế triều đình mỗi ngày đều có thể thu được không ít tiền.
Triều đình còn xây dựng đường sắt, chuyên môn dùng xe từ tỉnh thành mỗi châu vận chuyển khách du lịch đến phụ cận Cự Thạch Trường Thành. Mỗi lần đều có người chật ních.
Lúc này, có hai người xuất hiện trên Cự Thạch Trường Thành.
Là Cổ Trần Sa và Võ Đế.
Lúc này, Cổ Trần Sa bị Võ Đế khống chế, quả nhiên Khốn Tiên Giáp trên người chỉ có thể dùng để phi hành và bảo hộ hắn, chuyện khác như diễn sinh ra Kim Đan, thậm chí câu thông với Thương Sinh Chi Nguyện đều không thể làm được.
Mà Khốn Tiên Giáp cũng thay đổi vẻ ngoài của hắn.
Ở trong mắt người ngoài hắn là một võ sĩ dáng người hùng tráng, mặc áo giáp, trung thành và tận tâm bảo hộ chủ nhân đi du lịch chung quanh. Căn bản không có ai nghĩ đến hắn là một trong ba Ti chỉ uy danh hiển hách của Tĩnh Tiên Ti.
- Võ Đế đại nhân, Cự Thạch Trường Thành này là được hoàn thành xây dựng ở năm Thiên Phù thứ hai, cách hiện tại đã hai mươi năm, kéo dài mấy chục vạn dặm ở biên ải Man Hoang, trên tường thành cự pháo, phía dưới có lăng bảo, hỏa lực giao nhau, không biết khiến bao nhiêu Man tộc phải chết dưới trường thành này.
Cổ Trần Sa giới thiệu cho Võ Đế.
Võ Đế chắp hai tay sau lưng, nhìn thương mang xa xa, lúc này đã là hoàng hôn, ánh chiều tà rọi xuống, bao phủ toàn bộ Đại Vĩnh triều, giống như một hoàng kim quốc độ.
Trên Man Hoang đại địa, thành thị không ngừng được xây dựng, khói bếp lượn lờ, tiếng người ồn ào, xe sắt to lớn cảm thấy trên đường sắt, hoàn toàn là lực lượng của máy móc đang điều động, mà trên đồng ruộng được khai khẩn ra, có máy móc giống như trâu sắt đang trồng trọt, xới ra đất đen phì nhiêu đã tích lũy không biết bao nhiêu năm ở Man Hoang đại địa, gieo trồng lương thực.
- Những cơ quan máy móc này là được chế tạo ra, khác với pháp thuật, công tượng bình thường hợp tác lại là có thể rèn ra.
Cổ Trần Sa nói.
- Không tồi, những máy móc này ở thượng cổ chi pháp đã có rồi, Thất Tinh Chi Chủ thượng cổ từng chế tác xe gỗ, nguyên lý cũng không khác lắm, nhưng không ngờ lại trở nên thông dụng như vậy.
Võ Đế chỉ vào trâu sắt đang cày ruộng và xe sắt, hỏi:
- Những máy móc sắt thép này cũng chỉ có thể dùng ở dân gian, nếu gặp phải cao thủ, chỉ sợ sẽ bị phá hủy, tác dụng tác chiến cũng không quá lớn, trước kia ta cũng muốn chế tạo khôi lỗi sắt thép dùng trong quân đội, về sau lại bỏ. Động lực của những xe sắt trâu sắt này là gì? Có phải là dùng dầu đen trong sa mạc phía tây tinh luyện ra không?
- Không phải, dầu từ dầu đen trong sa mạc phía tây tinh luyện ra mùi khét, sau khi bốc cháy có khói đen, hiện tại dầu được dùng là từ mấy loại thực vật có dầu mỡ hỗn hợp lại rồi tinh luyện ra, cực kỳ tinh thuần, sau khi bốc cháy không có khói thì không nói, sức kéo dài cũng hơn xa dầu đen đó.
Cổ Trần Sa giới thiệu chi tiết cho Võ Đế:
- Dân gian đã bắt đầu gieo trồng những thực vật này với quy mô lớn, sau đó do quan phương thu mua, để thống nhất tinh luyện trong học đường và nhà xưởng, trong quá trình tinh luyện cũng cho học sinh học tập.
Võ Đế nhìn đường xá, phòng ốc không ngừng được xây dựng trên Man Hoang đại địa xa xa, những phòng ốc đó chính là dùng sắt thép và bùn đá hỗn hợp lại.
Trước tiên dùng sắt thép dựng khung, lại dùng bùn đá để đúc, sau khi ngưng kết thì vô cùng cứng rắn, còn có các loại ống dẫn bằng bùn đá.
Những cái này ở thời đại của Võ Đế là không thể tưởng tượng được.
- Đi.
Võ Đế mang theo Cổ Trần Sa vô thanh vô tức ẩn giấu đi, bay xuống Cự Thạch Trường Thành, trong nháy mắt vượt qua mấy ngàn dặm, đi tới trong thành thị được xây dựng ở Man Hoang.
- Đó là gì thế?
Võ Đế nhìn ở thành trì thành trì có một cái ao lớn, không ngừng có người vận chuyển rác rưởi, phân và nước tiểu đổ vào trong đó.
- Đây là các loại rác rưởi, phân và nước tiểu được lên men trong ao, sẽ sinh ra một loại khí đầm lầy có thể làm nhiên liệu, dùng để nhóm lửa nấu cơm, mà sau khi những rác rưởi đó trải qua lên men sẽ giết chết rất nhiều bệnh khí, dùng để làm phân bón cũng có hiệu quả rất tốt, như vậy, thành thị cũng có thể được vệ sinh mà không bị tích rác.
Cổ Trần Sa nói:
- Đây là tuần hoàn chi đạo thiên nhân hợp nhất mà Hoàng thượng đề xuất.
- Khí đầm lầy...
Võ Đế nghĩ đến đây, Man Hoang đích xác có rất nhiều vũng bùn đầm lầy, khí thể từ trong đó tỏa ra có thể bốc cháy.
Hắn là nhân vật gì, lập tức biết cái này quả thực có thể làm thay đổi bố cục sinh hoạt của bách tính dân gian.
Chất thải sinh hoạt thành thị luôn là vấn đề khốn nhiễu người thống trị, từ xưa đến nay, ôn dịch từ cái này dẫn tới thường xuyên giết chết người của rất nhiều thành thị.
Mà hiện tại, trong thành thị cũng có nhà xí, phân và nước tiểu thông qua ống dẫn dưới lòng đất tiến vào trong ao to lớn ở ngoài thành. Ngoài ra, trong thành trì còn có nhà tắm công cộng, cung cấp nước ấm.
- Bên kia là phố chữ bệnh, mà ở bên khác là phố ăn uống, còn có khu vực bán quần áo, đồ sứ, tạp hoá, gia đình giàu có thì sống ở thành khá là yên tĩnh.
Cổ Trần Sa giới thiệu cho Võ Đế, hai người lững thững đi dạo.
- Tan học rồi, tan học rồi...
Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên, qua một lúc, ở xa xa trong một tòa thành lũy chiếm diện tích to lớn, ít nhất cũng mấy chục căn, truyền ra thanh âm vui vẻ của hài đồng.
Đó là học đường thành thị.
Rất nhiều hài tử đều mặc trang phục thống nhất, xếp hàng, ca hát nói cười dưới sự dẫn dắt của dưới sự dẫn dắt đi về nhà.
- Võ Đế đại nhân nhìn xem, tinh khí thần của những hài tử này như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận