Long Phù

Chương 1164: Quỳ vĩnh viễn (2)

Chương 1164: Quỳ vĩnh viễn (2)
- Hoàng thượng?
Lôi Cực Nguyên cực kỳ khinh thường:
- Ta hôm nay cũng muốn nhìn xem, kim bài này ở đây, rốt cuộc có phải như trẫm tự mình tới hay không, một khối kim bài mà muốn trấn áp thế gia chúng ta? Quả thực là buồn cười, để ta lấy luôn kim bài này!
Trong lúc nói, thân thể Lôi Cực Nguyên khẽ động, không ngờ trực tiếp ở trước mắt bao người, thân thể đã đến phía trước bảo tọa của Hoàng đế, nhìn kim bài đó, đột nhiên vươn tay ra tóm lấy.
Lập tức tất cả quan viên, đốc phủ đều phát ra tiếng hô kinh ngạc.
Không ai ngờ Lôi Cực Nguyên lại đại nghịch bất đạo như vậy, miệt thị hoàng quyền, quả thực là không để Thiên Phù Đại Đế vào mắt.
Dẫu sao Thiên Phù Đại Đế cũng là nhân vật trấn áp chư thần, Tiên Đạo, ngay cả Tam Đại Thiên Tôn cũng phải sợ.
Những năm gần đây, Thiên Phù Đại Đế uy danh hiển hách đã biến mất, nhưng trước đó không lâu lực lượng mà hắn lưu lại vẫn đánh lui Hình Khung Thị, người của thế gia thiên hạ vẫn rất kiêng kị thủ đoạn hắn lưu lại.
Pháp Thánh cũng chỉ dám lén lút bố cục, không nhảy ra thôi động kế hoạch linh ma một cách trắng trợn, vẫn phải quan sát thêm.
Mà Lôi Cực Nguyên này đúng là gan to bằng trời, cực kỳ cuồng vọng kiêu ngạo, tự tay đi tóm lệnh bài Như Trẫm Thân Lâm.
Hắn là muốn hung hăng giẫm đạp hoàng quyền ở dưới chân.
Nếu nói kiêu ngạo ngang ngược, trong rất nhiều thế gia Thánh Nhân, xếp thứ nhất tuyệt đối là Lôi gia, Pháp gia là thực lực tổng hợp mạnh nhất, nhưng nhất cử nhất động của người Pháp gia đều chú ý trật tự, pháp luật, quy củ, kiêu ngạo chỉ là thứ yếu, nhiều năm như vậy, chỉ có một Pháp Vô Tiên là hành vi khác người, vô pháp vô thiên, bị coi là dị loại, không được các lão cổ đổng gia tộc yêu thích.
Mà tuy Võ gia sùng bái vũ lực, nhưng võ đạo chi biến, chú ý "Chỉ Qua", đệ tử Võ gia bình thường đối với người khác cũng coi như tạm chấp nhận được.
Phạm gia tự nhận là đạo thống Phật tông, khiêm tốn có lễ, từ bi vi hoài.
Chỉ độc có Lôi gia, cương mãnh bạo liệt, tính như lôi đình chi thế, đại khảm đại sát, từ Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa là nhìn ra được, năm đó Thập hoàng tử tính nóng như lửa, mỗi lần hoàng tử tranh phong, không biết gây ra bao nhiêu chuyện, còn hung hăng ấu đả Cổ Trần Sa.
Hiện tại, lão tổ tông Thần cấp của Lôi gia đi lên bảo tọa Hoàng đế lấy kim bài, càng có thể nhìn ra được Lôi gia từ trong xương tủy đều dựng dục một cỗ điên cuồng.
Năm đó Lôi Thần cũng vậy, có tính hai mặt, sinh hóa vạn vật, diệt sát vạn vật.
Bàn tay Lôi Cực Nguyên vươn ra, tóm lấy kim bài, khi chỉ còn cách ba tấc, kim bài đó đột nhiên bộc phát ra một cỗ kim quang, kim quang này dày đặc, vấn vít như tơ, nhưng mỗi người đều cảm nhận được trong thiên địa nháy mắt liền tràn ngập uy nghiêm vô cùng vô tận.
Cỗ uy nghiêm này chính là chuẩn tắc cao nhất của tồn tại, quy luật mà không ai có thể trốn tránh từ xưa tới nay.
- Đây là gì. .
Lôi Cực Nguyên cực kỳ khiếp sợ, vội vàng rút lui, hắn dường như cảm thấy thứ cực kỳ đáng sợ nào đó, mặt hắn đã vặn vẹo, không dám tin.
Hắn muốn cấp tốc thoát đi.
Cao nhân ở đây rất nhiều, người người đều vận thể thiên đạo, siêu phàm nhập thánh, nhưng cũng không biết đã phát sinh chuyện gì.
Kim quang đột phá thời không, quấn tới, cho dù là cao thủ Thần cấp ở trước mặt kim quang này cũng cực kỳ yếu ớt, căn bản không có năng lực chống cự.
Trong Phút chốc, thân thể của Lôi Cực Nguyên đã bị sợi tơ kim quang chít chi chít này quấn lấy, sau đó bọc thành một cái kén to.
Lôi Cực Nguyên ở trong cái kén màu vàng này gào thét ầm ĩ.
Mọi người nhìn thấy một màn này, đều biết không tốt, nhưng không có một ai dám manh động, lão tổ tông Phạm Bạch của Phạm gia thì sắc mặt trắng bệch, bàn tay cầm Giải Thoát Cung và Thường Dữ Vô Thường Tiễn dường như cũng túa ra mồ hôi.
Võ Đương Không vốn muốn lấy ra Tế Thiên Phù Chiếu, lực ép đương trường, một phát đăng cơ, thành tựu Thiên tử, mọi người hướng về, nhưng hiện tại tim như thắt lại.
Kim bài này phát ra uy năng, vậy chứng tỏ uy năng của Thiên Phù Đại Đế vẫn còn.
- Tha mạng! Tha mạng! Hoàng thượng tha mạng, ta không dám nữa, Bản Mệnh Thần Đăng của ta! Các loại hóa thân của ta!
Trong cái kén màu vàng đó, Lôi Cực Nguyên đột nhiên phát ra tiếng cầu xin tha thứ, nhưng cũng không có tác dụng gì, đột nhiên, kén vàng ngừng lại, mọi người liền nhìn thấy, không gian vỡ ra, vô số sợi tơ màu vàng thẩm thấu vào sâu trong hư không, sau đó kéo ra từng hóa thân của Lôi Cực Nguyên.
Lôi Cực Nguyên là cường giả Thần cấp, không biết lưu lại bao nhiêu thủ đoạn, có câu thỏ khôn có ba hang, cho dù là chân thân của hắn bị hủy diệt, hóa thân vẫn có thể bảo tồn ký ức, tư đó mượn dùng đủ loại thủ đoạn để sống lại.
Nhưng hiện tại, sợi tơ màu vàng từ trên kim bài Như Trẫm Thân Lâm phát ra, bất kể có bao xa, bất kể hóa thân của Lôi Cực Nguyên trốn trong thời không nào, thậm chí là ở trong Tiểu Thiên Thế Giới của Lôi gia, cũng đều bị lôi ra.
Có thể nói là Diêm Vương muốn ngươi chết, không ai có thể giữ được ngươi tới canh năm.
Ước chừng mấy chục hóa thân, thủ đoạn lưu lại đều bị câu lưu tới đây.
Cuối cùng, rắc một tiếng, cái kén vỡ ra, cả người Lôi Cực Nguyên đã quỳ xuống, hóa thành một hình thể màu vàng, giống như một người từ hoàng kim đúc thành.
Kim quang đẩy ra, bức tượng quỳ hoàng kim từ Lôi Cực Nguyên tạo thành này được đẩy ra cửa đại điện, tới trên quảng trường, trực tiếp quỳ ở đó, trọn đời không thể lật mình.
Nhưng mà, Lôi Cực Nguyên vẫn chưa chết, chỉ bị phong ấn, quỳ gối ở nơi này mà thôi.
Cái này còn khó chịu hơn là chết.
Một cường giả Thần cấp, từ nay về sau, vĩnh viễn phải quỳ ở đây, không thể động đậy, không thể biến hóa, giãi nắng dầm mưa, còn bị người ta cười nhạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận