Long Phù

Chương 1840: Cướp đoạt Bản Chất (2)

Chương 1840: Cướp đoạt Bản Chất (2)
Nhưng lúc này, rất nhiều cao thủ đều đang tiến nhập vào bên trong Hải Hoang, kiến tạo từng hòn đảo từng thế giới, làm căn cứ điểm cho mình, khiến cho Hải Hoang trong nháy mắt tràn đầy sức sống, lúc này, bên trong Hải Hoang khắp nơi đều là hạm đội cực lớn, trên bầu trời cũng có rất nhiều tu sĩ bay tới bay lui, càng có phi thuyền khổng lồ đang bay trên không.
Hải Hoang nhân khí tràn đầy, nhưng thường xuyên có tranh đấu, trật tự không được tốt lắm, mặc dù lực lượng của triều đình cố gắng trấn áp, nhưng bởi vì cao thủ càng ngày càng nhiều, xung đột thường xuyên bộc phát, quản hạt của triều đình muốn chú ý đến mọi mặt thì vẫn có chút lực bất tòng tâm.
Cho dù hiện tại có ba trăm sáu mươi Thương Sinh Đại Soái, người nào cũng là cao thủ cảnh giới Thiên Thọ, nhưng chưa tấn chức Thiên Nguyên, muốn chân chính khống chế toàn bộ Thần Châu và Tứ Hoang thì nhất định phải tấn chức cảnh giới Thiên Nguyên, nếu là lúc trước, không tấn chức Thiên Nguyên thì cũng có thể, nhưng là bây giờ cao thủ quả thực là quá nhiều, Thần cấp vừa nắm một cái là được một bó to, Thánh Nhân quá nhiều, Thiên Tôn nhiều như chó, Thiên Thọ đi đầy đất, còn có rất nhiều Thiên Nguyên Tinh Quân Bản Thể Chuyển Thế đang ẩn núp nữa, những Thiên Nguyên cảnh giới Tinh Quân Tinh Thần Chuyển Thế này, đang ẩn trốn, Thương Sinh Đại Soái căn bản không thể nào tìm ra được, bọn hắn giở trò khắp nơi, khiến cho Thương Sinh Đại Soái mệt nhoài, tự nhiên không thể nào khống chế cục diện.
- Trần Sa, cao thủ hiện tại thật sự nhiều vô kể. Ta vừa mới sáp nhập Long Phù Chi Tinh vào trong cơ thể của Trương Tự Nhiên, phát hiện hắn ta cũng không có bất kỳ điều gì khác thường, dường như không phải là người mà chúng ta suy đoán.
Văn Hồng nói.
- Không phải ngươi hoài nghi hắn ta thực sự là Thiên Đế sao? Nhưng từ khi hắn ta tiến vào triều đình đến nay, dường như không có một chút dấu vết nào của Thiên Đế để lại.
- Người này không phải là Thiên Đế, nhưng thân phận không thể coi thường được, ta đã từng cho rằng hắn là Thiên Đế, nhưng hiện tại xem ra, Thiên Đế là một người khác hoàn toàn, thâm trầm hơn hắn ta rất nhiều.
Hai mắt Cổ Trần Sa dường như có thể nhìn thấu đủ loại Mê Vụ, đến thời điểm cuối cùng.
- Thiên Đế ngày càng thần bí khó lường, nhưng là ta cảm giác cuối cùng hắn ta sẽ dùng diện mạo của một người ngoài dự đoán để xuất hiện trước mặt ta, khiến cho ta chấn động, căn bản không thể tưởng được lại là hắn, Trương Tự Nhiên này mặc dù che dấu cực kỳ tốt, nhưng lại nằm trong tính toán của ta, hắn ta vẫn để lộ ra sơ hở của mình, chỉ cần hắn luyện hóa được Long Phù Chi Tinh của ta, ta đã khóa chặt bản nguyên của hắn rồi, bên trong bản nguyên của hắn có ẩn giấu một luồng khí tức vô cùng lợi hại, hơn nữa còn ở trong vận mệnh, thực ra là âm thầm khắc chế ngươi, là sinh tử chi địch của ngươi, nếu ta đoán không nhầm thì thân phận của người này chính là Nhân Gian Chi Chủ sau này.
- Nhân Gian Chi Chủ?
Văn Hồng nhíu mày.
- Trong tương lai Nhân Gian Giới trên thực tế chính là nơi được Thiên Giới coi trọng nhất, trên cơ bản bất luận là những thế giới như Địa phủ, hay là Thần Ma Tiên Yêu, đều phải chuyển động xoay quanh Nhân Gian Giới, tất cả trung tâm và khí sổ, đều quy về Nhân Gian Giới, Đế vương Nhân Gian Giới, là Thiên Tử chân chính. Vốn dĩ ta chính là Nhân Gian Giới Chi Chủ tương lai, nhưng mà ta không muốn làm Thiên Tử, lệch hướng vận mệnh của mình, cho nên ông trời chắc chắn sẽ sinh ra một Nhân Gian Giới Chi Chủ mới, nhưng mà vận mệnh của người này sẽ không thể hoàn toàn viên mãn, chỉ có cắn nuốt ta, mới có thể hoàn toàn viên mãn, trở thành Nhân Gian Giới Chi Chủ chân chính.
- Đúng vậy, nhất định phải cắn nuốt tất cả bản nguyên và vận mệnh của ngươi, mới có thể viên mãn. Bởi vì định số Nhân Gian Giới Chi Chủ định của ngươi vẫn còn.
Cổ Trần Sa gật đầu.
- Kẻ này từ khi tiến nhập vào trong triều đình chúng ta, vẫn luôn cần cù chăm chỉ, nhưng mà đây chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi, hắn ta che dấu càng tốt thì càng lợi hại, tu vi chân chính của kẻ này so với Thiên Vương càng lợi hại hơn nhiều. Nếu như đột nhiên xuống tay với ngươi thì ngươi thực sự sẽ gặp phải thủ đoạn hiểm độc đấy.
- Trần Sa, cảnh giới bây giờ của ta chẳng qua là vừa bước vào cảnh giới Thiên Nguyên mà thôi, rốt cuộc tu vi của kẻ này cao đến mức nào?
Văn Hồng quyết định phải biết mình biết người, mới có thể bách chiến bách thắng được.
- Nếu ta đoán không nhàm, tu vi của hắn chỉ e không thấp hơn Long Tường Thiên kia đâu, toàn bộ trong triều đình, có lẽ chỉ có ta mới có thể vững vàng trấn áp hắn được.
Cổ Trần Sa nói.
- Đương nhiên, Bái Nguyệt cũng có thể đánh bại hắn, nhưng mà muốn tóm hắn hoàn toàn, chỉ e cũng có chút khó khăn.
- Bây giờ chúng ta không nhìn thấy bất kỳ dấu vết phản loạn nào của hắn ta."
Văn Hồng chau mày nói.
- Nếu cứ như vậy mà bắt hắn lại, chỉ e không thể nào ăn nói với người trong thiên hạ, cũng không thể ăn nói với rất nhiều người đầu nhập vào triều đình của chúng ta, đây chính là không giáo mà tru. Bây giờ điều quan trọng nhất chúng ta phải lập nên quy củ, thành lập một trật tự vĩnh hằng bất biến, hoàn toàn kín kẽ. Khiến cho nhân tâm hoàn toàn tin tưởng vào chúng ta, đây mới là công bằng và chính nghĩa căn bản nhất.
- Đó điều đương nhiên, hơn nữa ta cũng không dự định tóm tên này lại, ta muốn hoàn toàn thay đổi tâm ý của kẻ này để hắn ta cần cù chăm chỉ làm việc cho triều đình của chúng ta, như vậy mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất, nếu như hắn ta khôi phục thân phận Nhân Gian Giới Chi Chủ, sau đó đầu nhập dưới trướng triều đình chúng ta, như vậy lực lượng và vận số của chúng ta sẽ gia tăng nhiều vô cùng, đương nhiên nếu như hắn ta chấp mê bất ngộ, vậy thì ngươi hãy cắn nuốt hắn, làm căn cơ viên mãn cuối cùng cho mình.
Cổ Trần Sa thở dài một hơi.
- Thực ra từ khi tu hành Vô Long Tâm Pháp, có thể từ trong nhân tâm tu luyện ra Vật chất Bất Hủ mạnh nhất, cuồn cuộn không ngừng, viên mãn vừa ý, Thông Linh Biến Hóa, Tạo Hóa Tự Tại, không có hứng thú gì với việc cắn nuốt người khác để gia tăng tu vi và vận số của chính mình.
Văn Hồng nói.
- Đúng vậy, điều cuối cùng ta theo đuổi chính là người người viên mãn tự tại, không chạy theo bất kỳ ngoại vật gì, bất cứ thứ gì bọn họ hy vọng đều có thể sinh ra từ tận sâu bên trong nội tâm của chính mình, cảnh giới như vậy mới thật sự là Chúng Sinh Đồng Tâm. Lúc đó, bất cứ người nào tu hành, cũng không cần Linh khí, thậm chí không cần đan dược, không cần bất kỳ sự giúp đỡ nào của ngoại giới, thế nhân quá khổ rồi, sau khi một người được sinh ra nhất định phải dựa vào ngoại vật mới có thể tồn tại, như hài nhi mới sinh ra phải bú sữa. Nước uống, sau đó phải ăn cơm, sau khi tu hành phải ăn thịt, hấp thu Linh khí, tiếp tục như vậy, thực ra cũng không khác gì cướp đoạt, nói cách khác, vô cùng chúng sinh, muốn trưởng thành, muốn sinh tồn, nhất định phải cướp đoạt ngoại vật để duy trì sức sống, nếu không sẽ không thể sống nổi, đây thật ra là một loại văn minh dị dạng, từ một mức độ nào đó mà nói, văn minh tiền sử, Tiên Đạo Văn Minh hiện tại, đều là Ma, bản chất của Ma chính là cướp đoạt ngoại vật để tìm kế sinh tồn, ta đã nhìn thấu bản chất của văn minh, cho nên hiện tại muốn khai sáng ra một nền văn minh không cần dựa vào cướp đoạt mới có thể sinh tồn, nếu như nền văn minh này được khai sáng, có thể là sự sở hữu chân chính, càng Vĩnh Hằng, càng tự tại, vượt qua Thiên Đạo, vượt qua Thời Không, càng Bất Hủ.
Cổ Trần Sa thở dài một tiếng.
- Nhưng mà cảnh giới này, gian nan biết ta, ta cũng không chắc chắn chút nào, cho dù là ta ở thời điểm hiện tại, thực ra cũng không thể thay đổi được bản chất cướp đoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận