Long Phù

Chương 2016: Thiên Đế thần phục (2)

Chương 2016: Thiên Đế thần phục (2)
Thiên Đế im lặng một lúc mới lên tiếng nói.
- Cũng không có.
Cổ Trần Sa ánh mắt lặng lẽ:
- Nếu ta ra tay, ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, từ khi ngươi sinh ra đã cao ngạo, bây giờ nghĩ làm thần tử của ta, trong lòng không có cách nào chấp nhận được. Nhưng không sao, ngươi nhìn thấy Pháp Vô Tiên và thần linh lớn sẽ hiểu rõ.
- Thiên Đế, ngươi là người nhu nhược, câu trả lời của ta lúc này sẽ là liều mạng đánh một trận sống chết với Cổ Trần Sa. Cổ Trần Sa cũng không mạnh như trong tưởng tượng đâu. Ngươi hoàn toàn có thể hợp thể với Cổ Hoa Sa để tiến hành lột xác, sau đó chống lại hắn.
Pháp Vô Tiên hét dài.
- Pháp Vô Tiên, ngươi đúng là đáng thương.
Thiên Đế lên tiếng:
- Ngươi không thức thời, sau này sỉ nhục vô cùng vô tận đang chờ ngươi. Cổ Trần Sa, ta tất nhiên là Thiên Đế, nhưng ta biết tất cả vinh quang đều xuất phát từ lực lượng, không có lực lượng, bất kỳ vinh quang nào cũng có thể hóa thành nhục nhã. Đây chính là chân lý vĩnh viễn không thay đổi trong thiên địa. cảnh giới lực lượng của ngươi bây giờ vượt xa ta, ta cũng không có cách nào, chỉ có thể thần phục ngươi, trở thành thần tử của ngươi.
- Rất tốt.
Cổ Trần Sa nói:
- Vậy ngươi còn không xuống khỏi chỗ của mình?
- Được.
Lúc này Thiên Đế hình như đổi thành người khác, thành thật từ trên ngai vàng xuống, quỳ một gối trước mặt Cổ Trần Sa.
Trong chớp mắt khi hắn quỳ xuống, Cổ Trần Sa chỉ cảm giác được số mệnh sôi trào, số phận của cả Nhân Gian giới đều phát sinh một biến hóa hoàn toàn mới. Vô Long Tâm Pháp của hắn hình như cũng phát sinh lột xác rất nhỏ nào đó.
Thiên Đế từng là chúa tể của trời đất, người phát ngôn của thiên đạo, lập ra quy định quy tắc và chém giết tất cả, nắm giữ tất cả trong tay, nhưng những định số ban đầu đều bị Cổ Trần Sa phá hỏng hoàn toàn. Bây giờ người vốn là chúa tể của trời đất quỳ trước mặt hắn, trở thành thần tử của hắn. Tể từ đó, sông dài số phận do Cổ Trần Sa sáng lập ra đã xem như thật sự ổn định.
Đương nhiên, hàng phục Thiên Đế làm thần tử của mình chắc chắn phải mạo hiểm cực lớn. Sau này, Thiên Đế có khả năng sẽ làm phản bất kỳ lúc nào. Nhưng Cổ Trần Sa không quan tâm.
Bởi vì hắn thống nhất trời đất thật ra chỉ đang bày một bố cục mà thôi, chờ bố cục hoàn thành, bắt thứ đáng sợ này luyện hóa, sau đó tất nhiên sẽ giải tán. Đương nhiên khi đó trời đất vũ trụ cũng sẽ tiến vào một cảnh giới và cấp độ hoàn toàn mới.
- Lão tứ, ngươi còn không ra?
Nhìn thấy Thiên Đế quỳ xuống, Cổ Trần Sa quát một tiếng.
Lúc này, hư không của Thiên Đình vặn vẹo, một người cười gượng xuất hiện ở đây. Đó là lão tứ Cổ Hoa Sa.
- Lão thập cửu, không ngờ ngươi trưởng thành đến mức độ này. Cho dù ta tu hành thế nào vẫn kém xa ngươi, rốt cuộc giữa chúng ta chênh lệch cái gì? Lúc ở Thần Châu Trung Thổ, ta tự nhận không kém hơn ngươi?
Trong giọng nói của lão tứ Cổ Hoa Sa rất không cam lòng.
- Thật ra chênh lệch giữa ngươi và ta rất đơn giản, chính là ngươi không dám loại bỏ tất cả, càn quét tất cả, không có bất kỳ can đảm và trí tuệ nào.
Cổ Trần Sa nói:
- Bắt đầu từ khi ngươi rời khỏi ta, tự gọi mình là Vô Tổ, ngươi đã nghĩ cách duy trì tình trạng hiện nay, sợ bước ra một bước quan trọng này.
- Nhưng ngươi có khả năng cuốn cả thế giới và chúng sinh trong trời đất vào trong tình cảnh vạn kiếp bất phục, hoặc là tất cả bị diệt vong, tất cả bị hủy diệt.
Lão tứ Cổ Hoa Sa nói.
- Đó không phải là hủy diệt và chết mà là siêu thoát.
Cổ Trần Sa nói:
- Đương nhiên, bây giờ ngươi vẫn chưa thể hiểu rõ được đạo lý của ta. Chờ ngươi chậm rãi giúp đỡ ta thành lập đế quốc, phổ biến Vô Long Tâm Pháp, dẫn trời đất vào trong một thời đại hoàn toàn mới, ngươi sẽ hiểu rõ suy nghĩ của ta chắc chắn không phải là hư vô.
- Chuyện cho tới bây giờ, ta cũng không có lời gì để nói nữa.
Lão tứ Cổ Hoa Sa nói:
- Thiên Đế, xem ra chúng ta chỉ có thể chờ cơ hội, có lẽ trong tương lai vẫn còn có hi vọng.
- Nếu đã vậy, các người lại đi theo ta đi. Thiên Đình này không có gì cần tồn tại nữa, cứ để nó hòa vào trong Nhân Gian giới đi.
Cổ Trần Sa vung tay lên, Thiên Đình được Thiên Đế tốn không biết bao nhiêu tâm huyết xây dựng đã trực tiếp biến thành hư vô.
Thiên Đế nhìn thấy vậy, tim không khỏi thắt lại.
Từ sau khi hắn sáng lập Thiên Đình này này bỏ bao công sức xây dựng, trong nghìn năm qua, hắn luyện ra lực lượng hi vọng từ trong lòng chúng sinh, khiến cho Thiên Đình này hoàn toàn thành một nơi gửi gắm nguyện vọng và hy vọng cao nhất. Có Thiên Đình này, chúng sinh lại có hi vọng, kể từ đó, lực lượng của bản thân Thiên Đình sẽ tăng thêm cho hắn.
Đây cũng là một thủ đoạn quan trọng nhất của hắn. Nhưng bây giờ, Cổ Trần Sa phất tay đã khiến cho Thiên Đình được hắn vất vả xây dựng lại sụp đổ. Hắn mới biết, vài đòn sát thủ của mình ở trước mặt Cổ Trần Sa lại ấu trĩ, nực cười tới mức nào.
- Lẽ nào... lẽ nào Cổ Trần Sa đã tu thành cảnh giới Vô Bất Hủ của Bất Hủ tầng thứ chín, nếu là cảnh giới Vĩnh Bất Hủ của Bất Hủ tầng thứ tám, làm thế nào cũng không thể khống chế ta dễ dàng như vậy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận