Long Phù

Chương 1269: Liên thủ với Phật tông (1)

Chương 1269: Liên thủ với Phật tông (1)
Hận thù Đối với Cổ Trần Sa, Cảnh Phồn Tinh sẽ không bởi vì thời gian trôi qua mà giảm bớt. Ngược lại là càng lúc càng sâu đậm hơn, hiện tại hắn chính là muốn đạt được kỳ ngộ, tăng cường thực lực, đề thăng mình tới cảnh giới Thần cấp, thậm chí là Thánh Nhân, hoặc là mạnh hơn, mới có khả năng báo thù rửa hận!
Đề nghị mà Vạn Tiên Sư đưa ra cho hắn là chân thân tọa trấn thần thánh Tát Mã Đế Quốc, vận chuyển các loại sự việc, khổ tâm kinh doanh, mà hóa thân thì tới Trung Thổ Thần Châu du lịch, đạt được kỳ ngộ.
Nhưng hắn cảm thấy làm như vậy thì hiệu suất thật sự quá thấp, uy lực của hóa thân nhỏ yếu, khí vận cũng bị chia thấp.
Hóa thân tới đây thu hoạch kỳ ngộ, không thể bằng được chân thân tới. Bởi vì đại bộ phận khí vận đều là ở trên người chân thân.
Còn có một điểm chính là, dẫu sao uy lực của hóa thân cũng yếu, nếu gặp được bảo bối lại bị người khác cướp đoạt thì sao? Hóa thân đâu phải là đối thủ, cho nên nghĩ trước lo sau, Cảnh Phồn Tinh vẫn để chân thân tới.
Kỳ thật sở dĩ hắn không nghe lời Vạn Tiên Sư cũng là có nguyên nhân, hắn cũng biết, Vạn Tiên Sư coi hắn là khôi lỗi. Nếu sau này làm không khéo, nói không chừng hắn cũng sẽ bị Vạn Tiên Sư cắn nuốt.
Cho nên hắn đi tới Trung Thổ Thần Châu, muốn đạt được kỳ ngộ không tồi, sau đó thoát khỏi sự kiềm chế của Vạn Tiên Sư.
Một đường đi tới Trung Thổ Thần Châu, quả nhiên dưới khí vận của hắn, cũng đạt được vài món bảo bối không tồi, những bảo bối này không đặc biệt cường hoành, không thể khiến hắn một bước lên trời, cho nên hắn vẫn đang chờ.
- Cần phải nhanh chóng tu thành Thần cấp.
Cảnh Phồn Tinh nhìn biến hóa bên ngoài,
- Kinh thành cũ chắc vẫn là nơi có kỳ ngộ nhiều nhất, chỉ cần bùng nổ, ta tuyệt đối có thể đạt được chí bảo vô thượng, tới lúc đó, sẽ có hi vọng trảm sát Cổ Trần Sa.
- Cảnh Phồn Tinh, ngươi muốn trảm sát ta nghĩ như vậy ư?
Đúng lúc này, một thanh âm trêu tức vang lên.
- Ai!
Cảnh Phồn Tinh chấn động, đột nhiên quay đầu, liền thấy trên ghế trong phòng mình có một người đang ngồi ngay ngắn, không ngờ là Cổ Trần Sa.
Hắn lập tức bừng tỉnh, đột nhiên thân thể bay lên, muốn đào tẩu.
Hắn biết, cho dù là mình có được sự chỉ điểm của Vạn Tiên Sư, tu vi khôi phục toàn bộ, cũng không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa.
Ngay cả bản thân đều Vạn Tiên Sư cũng không hủy diệt được Tĩnh Tiên Ti, huống chi là hắn?
Nhưng hắn lại đụng vào một mảng sương mù, bắn ngược trở về, vẫn rơi vào trong đạo quan này.
- Vô dụng thôi.
Cổ Trần Sa mỉm cười:
- Cảnh Phồn Tinh, không ngờ ngươi lại khôi phục thực lực, hơn nữa tiến thêm một bước, còn được Vạn Tiên Sư ban cho bảo bối, xem ra vẫn muốn đảo loạn thiên hạ rồi.
- Cổ Trần Sa!
Cảnh Phồn Tinh thét dài như dã lang bị thương, nhào lên.
Nhưng bàn tay Cổ Trần Sa khẽ động, liền có một cỗ lực lượng vô hình liên tục đẩy Cảnh Phồn Tinh lui về phía sau, thực lực của hai người đích xác đã không cùng một cảnh giới.
- Cảnh Phồn Tinh, ngươi đừng lãng phí khí lực, cho dù là Vạn Tiên Sư tự mình đến, muốn đối phó ta, cũng tuyệt đối không dễ dàng như vậy, ngươi cũng là hạng người kiến thức rộng rãi. Không thể nào ngay cả uy năng của Trung Thiên Thế Giới cũng không rõ chứ.
Cổ Trần Sa không lập tức xuống tay với Cảnh Phồn Tinh, hắn vẫn muốn thử và quan sát, xem Vạn Tiên Sư rốt cuộc có thủ đoạn gì.
- Cổ Trần Sa, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Vạn Tiên Sư Sau lưng ta không phải dễ chọc đâu.
Cảnh Phồn Tinh đang tận lực nghĩ cách thoát thân,
- Nếu ngươi là không muốn Tĩnh Tiên Ti gặp phải đả kích có tính hủy diệt, vẫn thì đừng có động thủ với ta.
- Vạn Tiên Sư đã khai chiến toàn diện với Tĩnh Tiên Ti, chúng ta cũng phải toàn lực tiêu diệt Vạn Tiên Liên Minh.
Cổ Trần Sa nhìn chằm chằm Cảnh Phồn Tinh, vươn tay ra:
- Lấy ra đây.
- Lấy cái gì?
Cảnh Phồn Tinh sửng sốt.
- Những pháp bảo Vạn Tiên Sư đưa cho ngươi.
Cổ Trần Sa chỉ vào Vấn Đạo Đồ:
- Trong tranh này dường như có thứ gì đó giống như Nguyện Vọng Thụ của ta, thậm chí còn cao minh hơn một chút, không biết là gì? Vạn Tiên Sư ban thưởng cho ngươi, ngươi cũng không phát huy ra được tác dụng gì, vậy thì đưa ta đi.
- Cổ Trần Sa, ngươi đừng khinh người quá đáng.
Sâu trong thâm tâm Cảnh Phồn Tinh đã co rúm, khi hắn không nhìn thấy Cổ Trần Sa, trong lòng là có hận ý ngập trời đối với người này, nhưng hiện tại thực sự nhìn thấy người này, lại chỉ muốn lập tức đào tẩu, không bao giờ muốn chạm mặt người này nữa.
Khí thế trên người Cổ Trần Sa thông thiên triệt địa, khiến hắn cảm thấy vô cùng áp lực trên tâm linh, sinh ra cảm giác căn bản không thể chiến thắng.
- Muốn ta không lấy bảo bối của ngươi cũng được, ta có thể không đối phó ngươi, dẫu sao từ sau lần trước phế bỏ ngươi, ngươi một mực ở trong Tát Mã Đế Quốc, không làm nguy hại tới Thần Châu và triều đình, tuy sâu trong thâm tâm ngươi cực kỳ thống hận, từng thời từng khắc đều muốn báo thù, tuyệt đối là tai hoạ ngầm của triều đình, nhưng dẫu sao ngươi vẫn chưa bắt đầu làm ác. Ta cũng không muốn giống như lần trước lại phế bỏ ngươi.
Cổ Trần Sa nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận