Long Phù

Chương 2063: Tân Thiên Đạo (1)

Chương 2063: Tân Thiên Đạo (1)
"Không thể tưởng tượng được mình có thể được tự xưng là Vô Tổ, thế mà lại tương ứng với định số nào đó trong bóng tối."
Trong lòng Lão Tứ Cổ Hoa Sa mừng thầm:
"Sau này mình có thể tự xưng là Vô Tổ Tiên Sinh, giống như Vô Tưởng Tiên Sinh này, mình nhất định có thể tu luyện được tới Bất Hủ tầng thứ chín – cảnh giới Vô Bất Hủ, một khi chạm đến được cảnh giới ấy thì Cổ Trần Sa sẽ không làm gì mình được nữa."
- Nếu đã như vậy thì ngươi nuốt đan dược này đi.
Vô Tưởng Tiên Sinh cầm viên đan dược mà Thiên Đế biến thành đưa cho Lão Tứ Cổ Hoa Sa.
Sau khi tiếp nhận lấy đan dược thì Lão Tứ truyền sức mạnh của mình vào trong để kiểm tra tỉ mỉ một phen, nhưng hắn ta không phát hiện vấn đề gì trong đan dược này cả. Đan dược này chính là biến thân của Thiên Đế, bởi vì bên trong đan dược này ẩn chứa khí tức của Thiên Đế nên hắn ta cực kỳ quen thuộc, liên hệ cùng với tính mạng của hắn ta tuyệt đối sẽ không có một chút sai sót nào.
Sau khi xác định viên đan dược này không có vấn đề gì thì Lão Tứ dùng pháp lực của mình để bao bọc nó lại, sau đó bắt đầu thúc giục và luyện hóa.
Ầm ầm!
Ngay lập tức, sức mạnh khổng lồ được phóng ra ngoài, hoàn hảo kết hợp cùng với hắn ta. Trong nháy mắt, sức mạnh của Lão Tứ Cổ Hoa Sa liên tục tăng lên, chỉ trong nháy mắt, sức mạnh cả người hắn dường như đã tăng lên mấy chục lần, hơn nữa bên trong vẫn còn đang không ngừng tăng lên.
Vù, vù vù...
Trên người Cổ Hoa Sa truyền ra âm thanh quỷ khóc thần gào, trên cơ thể hắn ta bốc lên một đoàn khí lưu màu đen dày đặc. Cuối cùng, đoàn khí lưu màu đen này trở thành một chiếc áo choàng bao bọc lấy thân hình hắn ta một cách chặt chẽ, mà thân thể của hắn ta cũng bắt đầu hóa thành hư vô, tựa như thật sự có khí tức của Bất Hủ tầng thứ chín - Vô Bất Hủ vậy.
- Rất tốt, rất tốt! Cổ Hoa Sa, tuy rằng ngươi vẫn chưa tu được đến cảnh giới Vô Bất Hủ nhưng vẫn có thể thu được một chút khí tức của Vô rồi. Đã như vậy thì sẽ không có bất kỳ vị Tổ nào trong thiên địa này có thể làm gì được ngươi nữa, ngươi chính là đệ nhất Tổ chân chính. Thời gian về sau, ngươi nhất định có thể tu thành cảnh giới Vô Bất Hủ chân chính.
Vô Tưởng Tiên Sinh nở nụ cười.
"Thiên Đế, cuối cùng ta cũng đã nuốt chửng được ngươi rồi."
Cổ Hoa Sa cảm thấy vận mệnh của mình nhẹ nhõm hẳn đi. Ánh mắt của hắn ta lóe lên, lập tức nhìn thấy con rồng hai đầu tượng trưng cho khí số của hắn ta và của Thiên Đế ở bên trong Vận Mệnh Trường Hà hiện lên. Một cái đầu đã nuốt chửng cái đầu còn lại. Sau đó, con rồng này lập tức biến thành rồng một đầu, trở thành một con rồng duy nhất, thân thể lớn mạnh gấp trăm lần, Nó bắt đầu giương nanh múa vuốt muốn đột phá cảnh giới, nhảy ra khỏi Vận Mệnh Trường Hà.
Mà bên trong Vận Mệnh Trường Hà, thứ hình cầu khổng lồ đáng sợ với nhãn cầu và xúc tu khắp cả bề mặt đã hoàn toàn biến mất, hiển nhiên là chúng đã thoát ra khỏi trói buộc của Vận Mệnh Trường Hà rồi.
Vận Mệnh Trường Hà hiện tại là do Cổ Trần Sa sáng lập. Sau khi Cổ Trần Sa sáng lập nên Vận Mệnh Trường Hà thì nó đã ràng buộc vạn vật, để vạn vật phải tiến hành dựa theo quỹ đạo của hắn.
Thế nhưng khí số của cái thứ đáng sợ kia lại phá vỡ sự trói buộc vận mệnh, bên trong Vận Mệnh Trường Hà do Cổ Trần Sa sáng lập ra cũng không tìm được vết tích của nó nữa. Nói cách khác, thứ đồ đáng sợ này đã có thể hoàn toàn ngồi ngang hàng với Cổ trần Sa rồi.
Từ đó về sau, thế giới bị chia làm hai .
Cổ Hoa Sa cảm thấy chính mình phải tu luyện được đến cảnh giới Vô Bất Hủ, có vậy thì mới có thể đạt được thành tựu to lớn ở trong thế giới này. Tốt nhất là Cổ Trần Sa và cái thứ đáng sợ kia đồng quy vu tận, và rồi sức mạnh của bọn họ sẽ bị hắn ta hấp thu toàn bộ.
Vậy thì hắn ta sẽ có thể chân chính nắm giữ được thiên địa vạn vật, thích làm gì thì làm, muốn sáng tạo như thế nào thì sáng tạo như thế ấy.
Lão Tứ cũng là một người có dã tâm vô cùng to lớn.
Đúng vào lúc này, Cổ Trần Sa đã trở lại trong hoàng cung, hắn cầm trong tay một viên đan dược, mà ở phía dưới là đám người Lâu Bái Nguyệt đang tụ tập.
- Bệ hạ, thật sự không ngờ cuối cùng thứ đồ vật đáng sợ kia đã xuất thế. Lão Tứ cũng đã phản bội chúng ta. Pháp Vô Tiên và Cự Linh Thần đều bị thứ đồ vật đáng sợ đó giải cứu đi mất rồi, bây giờ chúng ta phải làm thế nào cho phải đây?
Văn Hồng cảm thấy tình thế hiện tại rất nghiêm trọng.
- Về Lão Tứ bên kia thì không cần lo lắng. Viên đan dược mà hắn ta ăn chỉ là đan dược giả do tự ta tạo ra thôi. Ta đã dùng thần thông vô thượng để tạo ra một viên đan dược, sau khi Lão Tứ dùng nó thì hiệu quả tất nhiên sẽ giống với viên đan dược mà Thiên Đế hóa thành kia như đúc. Nhưng đợi sau này, hắn ta đi theo con đường của Vô Long Tâm Pháp chúng ta, không nuốt chửng nữa mà sẽ sáng lập, sẽ kính dâng, cuối cùng tạo thành đòn trí mạng với thứ đồ vật đáng sợ kia.
Thiên Đế Đan Dược vẫn còn đó, nó đang nằm trong tay của Cổ Trần Sa.
Thứ mà Vô Tưởng Tiên Sinh trộm đi chỉ là một viên đan dược giả mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, đám người Vô Vô Tiên Sinh xuất hiện và chiếm hết ưu thế. Thế nhưng Cổ Trần Sa cũng không phải ngồi không, hắn trực tiếp bắt đầu bố trí tất cả, để Lão Tứ Cổ Hoa Sa trúng kế. Tiếp đó, chỉ cần Lão Tứ Cổ Hoa Sa có thể tu được đến Bất Hủ tầng thứ chín – cảnh giới Vô Bất Hủ, vậy thì sẽ có thể tạo thành thương tổn mang tính hủy diệt đối với đám người Vô Vô Tiên Sinh kia.
- Còn về phần Pháp Vô Tiên và Cự Linh Thần thì ta cũng đã sắp xếp đâu vào đấy rồi. Pháp Vô Tiên đã sớm cấu kết làm bậy với thứ đồ đáng sợ kia. Sở dĩ ta không giết hắn ta mà lại biến hắn thành con chó, thật ra cũng là vì để kích phát sự thù hận vô cùng tận ở sâu thẳm trong lòng hắn ta thôi, chờ cho sự thù hận của hắn ta lên đến đỉnh điểm thì sẽ phun trào ra rồi xé nát tất cả những thứ bên cạnh hắn. Thứ đồ đáng sợ kia tất nhiên cũng nằm trong số đó. Ngoài ra, ta còn bố trí một vài thứ quan trọng bên trong tâm linh của Pháp Vô Tiên, ta muốn khiến cho những tên Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm Tiên Sinh, Vô Vi Tiên Sinh và Vô Tưởng Tiên Sinh đều phải nếm trải mùi vị gieo gió gặt bão.
Cổ Trần Sa đã có dự định từ trước:
- Những tên này cho rằng sau khi xuất thế, trải qua một loạt sự tình thì sẽ có thể chiếm được thế thượng phong, nhưng bọn họ lại không biết mình đang dần dần bước từng bước rơi vào cạm bẫy của ta. Đúng rồi, các ngươi đã sáng lập vũ trụ đến đâu rồi? Đây là việc cấp bách, phải nhanh chóng liên tục đưa sức mạnh vào bên trong Nhân Gian Giới, làm cho Nhân Gian Giới mở rộng thêm lần nữa. Đồng thời, các ngươi cũng có thể nhờ đó mà tu lên được cảnh giới Thiên Đạo. Nếu như không thăng cấp lên thành cảnh giới Thiên Đạo thì sợ rằng sau này sẽ cực kỳ gian nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận