Long Phù

Chương 1216: Sơn Nhạc Huyền Môn (2)

Chương 1216: Sơn Nhạc Huyền Môn (2)
Trong thiên địa, khắp nơi đều là lực lượng cuồng bạo.
Phúc Thọ Thần thấy thần vị này, biết tất cả hy vọng của mình đều ký thác ở trên đó. Nếu hắn đạt được phúc lộc thọ tam quang viên mãn, sẽ thành Thánh Nhân.
Cho dù là hiện tại ngồi lên, không luyện hóa thần vị này, chỉ cần đạt được đạo thống trong đó, cũng có thể thành tựu tu vi vô thượng.
Bổn ý của hắn là tìm kiếm đạo thống của Lộc Thần, đạt được công pháp và đạo lý của Lộc Thần, khiến cho phúc lộc thọ viên mãn. Không ngờ đại vị chân thần lại ở đây, đó chính là niềm vui bất ngờ.
Đại vị chân thần trên lực lượng thì tất nhiên không bằng Tiểu Thiên Thế Giới, nhưng có rất nhiều huyền diệu, không phải Tiểu Thiên Thế Giới có thể so sánh được.
Nếu có đại vị chân thần trấn áp trong thế giới của mình, thế giới đó sẽ ngưng tụ chưa từng có, lợi ích tuyệt không thể tả.
Cho dù là Trung Thiên Thế Giới hiện tại của Tĩnh Tiên Ti, nếu có được đại vị chân thần trấn áp, cũng có thể đạt được lợi ích cực lớn. Huống chi, Cổ Trần Sa đạt được đại vị chân thần này, có thể dùng để trấn áp Tiểu Thần Châu, khiến cho Tiểu Thần Châu hóa thành Tiểu Thiên Thế Giới.
Cho dù là Tiểu Thần Châu cắn nuốt nhiều thần khí thái cổ như vậy, muốn tấn thăng thành Tiểu Thiên Thế Giới là vẫn còn rất sớm.
Có điều, chỉ cần đạt được đại vị chân thần, dùng nó trấn áp, Cổ Trần Sa phát động bố cục trong Võ Thánh Động Thiên, triệt để hấp thu Võ Thánh Động Thiên, có thể triệt để tấn thăng.
Giết!
Phúc Thọ Thần đánh một quyền về phía Bình Loạn Đạo Nhân.
Quyền này vừa ra, thiên địa biến hóa, nhật nguyệt luân hồi, trong xoay tròn, dường như tất cả phúc khí, thọ nguyên toàn bộ đều bị quyền này hấp thu.
- Một quyền khá lắm, phúc thọ chi đạo, phúc thọ song toàn.
Bình Loạn Đạo Nhân bổ ra một chưởng.
Chưởng này vừa ra, tất cả đều nghịch chuyển, mặc cho sóng gió nổi lên, Lã Vọng buông cần, ngăn cơn sóng dữ, bình định náo động, thiên hạ thái bình.
Đây là Bình Loạn Thuật của Bình Loạn Đạo Nhân.
Bình Loạn Đạo Nhân thiên tư hơn người, Bình Loạn Tông hắn sáng lập xếp hạng thứ bảy mươi ba trong Tiên Đạo, chỉ kém một bậc là có thể trở thành một trong Thái Cổ Thất Thập Nhị Huyền Môn, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của hắn mạnh thế nào.
Chính yếu là, Bình Loạn Tông của hắn chưa luyện thành Tiểu Thiên Thế Giới, một khi thành tựu, trên cơ bản có thể so sánh ngang với Thất Thập Nhị Huyền Môn.
Đây là cơ hội tốt nhất của hắn.
Đạt được đại vị chân thần, biến hóa Bình Loạn Tông của mình thành Tiểu Thiên Thế Giới, vậy ở trong Vạn Tiên Liên Minh, cũng có thể đạt được quyền lên tiếng cực lớn.
Vạn Tiên Sư cũng phải coi trọng hắn.
Hiện tại ngoài mặt, tông môn của Bình Loạn Tông và Phúc Thọ Thần xác nhập, nhưng trên thực tế đấu tranh càng gay gắt hơn.
Vẫn là mạnh ai nấy làm.
Trước kia, Bình Loạn Đạo Nhân và Phúc Thọ Thần chính là tranh đấu không ngừng, hiện tại vì tranh đoạt đại vị chân thần, không thể không bắt đầu liều mạng.
Hai cường giả trong nháy mắt đã giao thủ mấy trăm lần, sinh diệt biến hóa, Thế giới chi lực gió nổi mây phun, có điều đối với cho mà nói thì chỉ là trường hợp nhỏ.
Hắn từng nhìn thấy tình cảnh Hình Khung Thị đánh ra Thần Châu Đại Pháp nhất bách trọng.
Một quyền đó mà phát huy toàn bộ uy năng, có thể đánh gục Thiên Tôn.
Ở trước mặt quyền đó, Bình Loạn Đạo Nhân và Phúc Thọ Thần thì tính là gì?
- Thần vị tới tay!
Trong kịch chiến, Phúc Thọ Thần không thể áp chế Bình Loạn Đạo Nhân, nhưng trên mặt hắn lại xuất hiện vẻ tươi cười, đột nhiên trên người hắn xuất hiện một đạo phù lục, bên trên phù lục này không ngờ là văn tự ký tên của tam đại chân thần.
Phù lục này vừa ra, đại vị chân thần đột nhiên bị hấp dẫn, không ngờ ầm ầm bay tới chỗ Phúc Thọ Thần, khí thế to lớn khiến Bình Loạn Đạo Nhân biến sắc, không thể không tạm lánh phong mang.
Mà nhân cơ hội này, Phúc Thọ Thần an vị ngồi lên trên đại vị chân thần.
Lập tức, quang mang lấp lánh, vô số phù văn bao bọc Phúc Thọ Thần, dường như đang truyền tới cho hắn tin tức gì đó, hiển nhiên, ngay khoảnh khắc ngồi lên đại vị chân thần, hắn đã có được đạo thống của Lộc Thần.
Vào khoảnh khắc hắn lấy ra phù lục, không ai ngờ hắn lại có thủ đoạn như vậy.
- Thần này cũng có chút xảo quyệt.
Cổ Trần Sa vẫn không xuất thủ, chỉ âm thầm quan sát,
- Phúc Thọ Thần này có chút khí vận, hơn nữa xuất thủ âm trầm, trước khi chu toàn, thủ đoạn ùn ùn, đạt được đạo thống của Lộc Thần thì không nói, nhưng muốn đạt được đại vị chân thần này thì vẫn là không thể.
Quả nhiên.
Ngay khi Phúc Thọ Thần ngồi a đại vị chân thần nhận truyền thừa đạo thống, đột nhiên trong thần quốc đổ nát này một vết nứt thời không mở ra, xuất hiện một người.
Người này vóc dáng cao gầy, mặc áo giáp, đứng thẳng như ngọn giáo, trên người mang theo uy nghiêm vô cùng vô tận, hắn thấy Phúc Thọ Thần ngồi trên đại vị chân thần, lập tức biến sắc, đánh ra một chưởng về phía hư không.
Trong nháy mắt, một cỗ đại lực phá không mà đến, chính là lực lượng của Tiểu Thiên Thế Giới.
Phúc Thọ Thần không ngờ bị một chưởng này chấn cho từ trên đại vị chân thần rơi xuống.
- Sơn Nhạc Huyền Môn! Nhạc Tự Cử!
Phúc Thọ Thần người đến, hét lớn một tiếng:
- Sơn Nhạc Huyền Môn các ngươi là một trong Thái Cổ Thất Thập Nhị Huyền Môn, có điều cũng xếp hạng cuối cùng, mấy năm nay nhân tài điêu linh, có phải sợ ta đạt được đại vị chân thần, cướp đi vị trí của tông môn các ngươi hay không, Nhạc Tự Cử, nếu không phải ngươi dựa vào lực lượng của Tiểu Thiên Thế Giới, căn bản không phải là đối thủ của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận