Long Phù

Chương 1852: Thuyết phục Ma Viên (2)

Chương 1852: Thuyết phục Ma Viên (2)
Tòa đại trận này cũng không biết được cấu thành bởi cái gì, toàn bộ đều được cấu thành từ vô số phù văn. Những phù văn này rõ ràng là cùng một loại với Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa, nhưng phong cách của đại trận này lại hoàn toàn khác với Vô Long Tâm Pháp.
Đây chắc là đại trận mà Thiên Đế bố trí xuống, vào thời điểm mấu chốt nhất sẽ thúc giục để tiến hành một kích trí mạng đối với Cổ Trần Sa.
Hỗn Thế Ma Viên Thần cũng đang vận chuyển đại trận.
Ngay lúc đó, hắn ta đột nhiên cảm thấy bên trong Thức Hải của chính mình xuất hiện thêm một người. Người đó chính là Cổ Trần Sa.
- Hỗn Thế Ma Viên Thần, từ lúc chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Cổ Trần Sa xuất hiện ở trong Thức Hải của Hỗn Thế Ma Viên Thần, hắn mỉm cười giống như đang chào hỏi.
Hỗn Thế Ma Viên Thần chấn động, tâm linh rơi vào trong sự sợ hãi đến cực độ.
- Cổ Trần Sa, tại sao ngươi lại xuất hiện bên trong Thức Hải của ta chứ? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Cảnh giới của ta đã không còn là thứ mà ngươi có đủ khả năng tìm hiểu nữa rồi. Cho dù ta có nói cho ngươi biết, thậm chí mang Vô Long Tâm Pháp của ta ra rồi truyền thụ cho ngươi thì ngươi cũng không có cách nào hiểu được đâu. Tuy nhiên, hiện tại ta muốn thương lượng với ngươi chứ không phải tới để giết ngươi, nếu như ta muốn giết ngươi thì cũng dễ như trở bàn tay thôi.
Cổ Trần Sa cứ giống như một người bạn đang tâm sự với Hỗn Thế Ma Viên Thần vậy.
- Cổ Trần Sa, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
Vào lúc này, Hỗn Thế Ma Viên Thần phát hiện không ai có thể cứu được hắn ta nữa, bởi vì hiện tại Cổ Trần Sa đã xuất hiện ở bên trong Thức Hải Tâm Linh của hắn.
- Rất đơn giản, ta muốn cứu ngươi. Có lẽ ngươi cũng biết trong tương lai sau này, tuy ngươi đã trở thành Yêu Giới Chi Chủ nhưng địa vị của Yêu Giới các ngươi là thấp nhất trong toàn bộ vũ trụ. Yêu Tộc các ngươi quanh năm bị chém giết, bị cướp đoạt, bị ức hiếp, cho nên ngươi không thể nhẫn nhịn được nữa mà nghĩ cách trộm lấy Hỗn Nguyên Thiên Trụ của Thiên Giới, đại náo Thiên Đình, nhưng cuối cùng lại bị trấn áp. Vĩnh Bất Siêu Sinh, đây chính là vận mệnh của ngươi. Bây giờ ngươi hợp tác với Thiên Đế, dựa theo lối suy nghĩ của hắn thì ngươi thật sự cho rằng mình có thể trốn thoát khỏi vận mệnh này hay sao?
Trên mặt Cổ Trần Sa xuất hiện một nụ cười chế nhạo:
- Tính cách của ngươi, dường như sẽ không làm một tên nô lệ đâu.
- Cổ Trần Sa, ta cũng biết kết cục trong tương lai sẽ vô cùng thê thảm, nhưng nếu ta theo chân ngươi thì có vẻ lại càng thêm thê thảm hơn. Ngược lại, trong đại kiếp lần này, ta còn có thể đạt được không ít lợi ích.
Hỗn Thế Ma Viên Thần nói:
- Thiên Đế đại diện cho tương lai. Ta đi theo hắn thì sau này ít nhất còn có thể sống, nếu như ta đi theo ngươi, chỉ sợ hiện tại sẽ chết ngay lập tức, sau này ta đã biết trước tương lai của mình, ta có thể tránh né được tai hoạ Vĩnh Bất Siêu Sinh.
- Ngươi cũng suy nghĩ đơn giản quá rồi đấy. Tương lai chính là tương lai, căn bản không có khả năng thay đổi.
Cổ Trần Sa thở dài mà nói:
- Hỗn Thế Ma Viên Thần, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra sao? Thiên Đế chính là muốn duy trì xu thế tương lai, nếu như xu thế tương lai không dựa theo dự đoán này thì Thiên Đạo cũng không phải là Thiên Đạo nữa, Thiên Đế cũng không phải là Thiên Đế. Cho nên, cho dù có là đóng đô xuống thì ngươi cũng nhất định phải tuân theo vận mệnh của ngươi. Bây giờ là cơ hội tốt nhất của ngươi, nếu như Thiên Đế đóng đô thì ngươi cảm thấy ngươi sẽ còn có chút cơ hội nào sao? Lúc đó, đại thế cuồn cuộn đều quy hết về Thiên Đế, ngươi cùng lắm chỉ là một con cá nằm trong chậu mà thôi.
Hỗn Thế Ma Viên Thần nghe được lời này thì lập tức im lặng.
Hắn ta biết rõ những lời Cổ Trần Sa nói là sự thật, nếu như Thiên Đế đóng đô Vạn Giới, vậy thì hắn ta thật sự sẽ không còn bất cứ một cơ hội nào nữa.
- Cho nên, Hỗn Thế Ma Viên Thần, ngươi phải hiểu trong tương lai, nếu như ngươi muốn phản kháng lại Thiên Đình, nhưng lúc đó lại không còn bất cứ một cơ hội nào. Tuy nhiên, bây giờ cơ hội của ngươi vẫn còn rất nhiều, cho nên ngươi phải nắm chắc nó.
Cổ Trần Sa nói:
- Ngoài ra, ngươi đừng tìm ta mà đòi hỏi điều kiện. Ta sẽ không đáp ứng bất kỳ một điều kiện nào của ngươi hết, trái lại ngươi nhất định phải đầu quân dưới trướng của ta, bởi vì ngươi đã không còn cơ hội để lựa chọn nữa rồi. Hiện tại, bất cứ lúc nào ta cũng có thể giết chết ngươi, ngay cả Thiên Đế cũng không cứu được ngươi đâu.
- Chẳng lẽ tu vi của ngươi đã vượt qua Thiên Đế sao? Ta không tin?
Hỗn Thế Ma Viên Thần nói:
- Hơn nữa, ngươi biết tại sao ta lại không theo phe ngươi không? Bởi vì Vô Long Chi Đạo kia của ngươi thật sự là quá mức kinh khủng, đó là một chuyện căn bản không có khả năng đạt được, con người làm sao có thể không ăn không uống, không hấp thu bất cứ một năng lượng nào nhưng vẫn có thể sinh tồn, mà lại còn lớn mạnh hơn nữa chứ? Chuyện này căn bản là tà thuyết ngụy biện.
- Thật sao?
Cổ Trần Sa thở dài nói:
- Ta biết rõ ngươi không tin, trên thực tế cũng có rất ít người sẽ tin vào chuyện này, nhưng hiện tại đã có một ví dụ ở ngay đây rồi.
- Ai? Ví dụ nào cơ?
Hỗn Thế Ma Viên Thần hỏi:
- Ngươi vẫn còn chưa đạt đến loại cảnh giới này đâu nhỉ? Thật ra, hiện tại ngươi cũng chỉ dựa vào sức mạnh tâm linh của chúng sinh Thần Châu và Tứ Hoang để luyện chế ra sự bất hủ. Thế nhưng những chúng sinh kia vẫn phải dựa vào năng lượng mà tồn tại.
- Trên thực tế, ta cách cảnh giới này cũng không còn xa nữa. Còn ngươi thử nói xem Thiên Phù Đại Đế đã được sinh ra như thế nào? Năng lượng của hắn được sinh ra là do đâu chứ?
Cổ Trần Sa nói:
- Trong thiên địa, không có bất kỳ năng lượng nào có thể ngưng tụ thành một sự tồn tại cường đại tới như vậy cả, cho nên hắn không cần dựa vào bất cứ một năng lượng nào để được sinh ra đời. Đây chính là một ví dụ.
(*): 先手 (trên nước): chỉ thế chủ động trong đánh cờ.
(*): 深仇大恨 (thâm cừu đại hận): thù sâu hận lớn; thù sâu oán nặng; căm thù sâu sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận