Long Phù

Chương 1756: Hai người liên thủ (1)

Chương 1756: Hai người liên thủ (1)
- Cổ Huyền Sa, ngươi thật sự cho rằng nếu ngươi chiếm được Hệ Thống và chiến hạm này thì sẽ vô địch thiên hạ sao?
Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa chậm rãi đứng thẳng dậy, khí tức trên người như thiên như địa, như hư không như hỗn nguyên.
- Thiên Nguyên!
Thái tử Cổ Huyền Sa sợ hãi nói:
- Ngươi thế mà đã đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên, đã tu thành Thiên Nguyên rồi. Trước đây không phải ngươi ở cảnh giới Thiên Tôn sao?
Hắn ta biết loại người như Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa này chỉ cần tu thành Thiên Tôn là đã có thể quét sạch thiên hạ, giống như Cổ Trần Sa vậy. Bây giờ lão ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Tôn thì vô địch thế gian rồi. Dường như mỗi bước tiến sau này của lão ta đều là biến hoá long trời lở đất.
Khi Cổ Trần Sa chưa thăng cấp Thiên Tôn, mà lúc đó Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa đã thăng cấp lên Thiên Tôn, dường như Cổ Thiên Sa gần như là đã đã càn quét khắp thiên hạ rồi.
- Không sai, ta đã hoàn toàn luyện hoá được Bản Nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ và Thiên Đạo Bản Nguyên trong cơ thể ta, còn có Bản Nguyên của Cổ Đạp Tiên nữa, để biến thành một dạng tồn tại hoàn toàn mới. Ngươi có biết không, bắt đầu từ Thiên Phù năm 36, Thiên Đạo đã mất đi sự quản giáo, thứ ràng buộc ta rốt cuộc cũng đã được loại bỏ. Ngay lập tức, ta luyện hoá bản nguyên, hợp nhất vạn nguyên làm một Bây giờ ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên, sức mạnh của ta đâu chỉ tăng lên gấp trăm lần. Hiện tại, ta hoàn toàn có thể vận dụng được sức mạnh của Nhật Nguyệt Đại Thiên, còn ngươi... sức mạnh đó vốn dĩ không phải của bản thân ngươi mà lại còn dám tới tìm ta. Ta đã không phải là Nhật Nguyệt Chi Chủ nữa rồi, ngươi có thể gọi ta là Vĩnh Cửu Chi Chủ, Vĩnh trong Vĩnh Triều, Cửu trong Cửu Viễn. Chỉ dựa vào Di Tích Văn Minh Tiền Sử mà ngươi chiếm được mà đã muốn thực hiện xuân thu đại mộng (*) giống như Thiên Đế sao, đó chỉ là mơ tưởng viển vông thôi.
(*) Xuân thu đại mộng nói về những ý nghĩ không thực tế
Cổ Thiên Sa ngạo nghễ nói
- Cổ Thiên Sa, sau khi chúng ta giao đấu mới biết được rốt cuộc là ai thắng ai thua, ai mạnh mẽ hơn ai. Sức mạnh Văn Minh Tiền Sử tập hợp lại.
Cổ Huyền Sa đột ngột ra tay, thân hình qua lại không ngớt, đột ngột phá vỡ tầng tầng trở ngại rồi chạy đến trước mặt Cổ Thiên Sa.
Quyền bá thiên hạ.
Một quyền kinh thế.
- Cổ Thiên Sa, ngươi hãy nếm thử quyền pháp cao nhất của Văn Minh Tiền Sử đi, Thượng Đế Thần Quyền, Chủ Tể Vạn Vật, Thế Gian Vạn Tượng, Sinh Diệt Do Ta.
Giữa quyền pháp của Thái Tử Cổ Huyền Sa, mọi thứ như bị phá huỷ, xé toạc ra để tìm kiếm tự do tối thượng, tự do trên cả tự do.
Trong quyền mà hắn ta đánh ra, một vòng xoáy đột ngột được phát sinh, nó lấy quyền làm trung tâm và ẩn chứa trong đó sức mạnh có thể huỷ diệt tất cả, có thể hấp thu và đập tan mọi thứ. Ngay lập tức, trong ánh nắng như thiêu như đốt, vô tận những Thái Dương Chân Hoả được tập hợp lại hướng về phía quyền này. Toàn bộ Thái Dương có chiều hướng sụp xuống. Vốn dĩ đây là sân nhà của Cổ Thiên Sa, nhưng chỉ với một quyền, Thái Tử Cổ Huyền Sa đã muốn hấp thu toàn bộ Thái Dương, nuốt chửng vào trong Hệ Thống để làm nguồn cung cấp năng lượng cho Hệ Thống.
Thái Dương là do Thiên Giới Ý Chí biến thành. Thiên Giới Ý Chí mênh mông to lớn nhường nào, vốn dĩ tu sĩ không có cách nào chiến thắng được nó, thậm chí còn là một sự tồn tại không thể ngước nhìn được.
Nhưng về bản chất, chiến hạm của Văn Minh Tiền Sử và Thương Đế Hệ Thống là thứ tồn tại mạnh mẽ hơn cả Thiên Giới.
Hơn nữa, điều còn ngang tàng hơn đó là, chính chiến hạm và Hệ Thống này đã thành công vượt qua được sự sụp đổ của thiên địa. Khi vạn vật tan nát vì đại kiếp Hỗn Độn thì chúng lại tồn tại được. Trong lúc Hỗn Độn nổ tung mà chúng không bị diệt vong, đó cũng được coi là thành công tích luỹ được không ít kinh nghiệm, thậm chí chiến hạm và Hệ Thống đều có được sự mài giũa cực lớn.
Đã như vậy thì thực ra, trên lý thuyết, chiến hạm và Hệ Thống này đã gần như bất diệt.
Thiên Giới Liệt Nhật cuồn cuộn mênh mông như vậy mà cũng không chống đỡ được sức mạnh của chiến hạm và Hệ Thống.
- Được, quả nhiên ngươi có chút bản lĩnh.
Đột nhiên Cổ Thiên Sa vung tay lên, đánh một cái phù văn ra bùa chú này hội tụ thành chữ "Vĩnh", chữ Vĩnh này khuếch tán ra, trấn áp được toàn bộ biến động, bình ổn lại chúng, đến một quyền của Thái Tử Cổ Huyền Sa cũng không có uy lực gì nữa
Vĩnh Trấn Non Sông.
Tay của Cổ Thiên Sa bắt được quyền của Thái Tử Cổ Huyền Sa, trên mặt lão ta lập xuất hiện một nụ cười chế nhạo:
- Toàn bộ sức mạnh của ngươi đều dựa vào một món pháp mà ngươi giành được chứ cũng không là sức mạnh của chính bản thân ngươi, vậy mà ngươi đã bắt đầu muốn phản công ta. Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể trấn áp và nuốt chửng ta sao. Thật sự là quá nực cười rồi. Ngươi giống như một kẻ giàu có không biết trời cho đất dày, tự cho rằng bản thân thu được một chút của cải là đã có thể tạo phản được rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận