Long Phù

Chương 1637: Thần Châu Chi Tâm (2)

Chương 1637: Thần Châu Chi Tâm (2)
- Nữ nhân Võ Đương Không này chí lớn nhưng tài mọn, là một ả cực kỳ vô dụng. Ta không hiểu sao Tế Thiên Phù Chiếu có thể lọt vào tay nàng ta được. Sau khi nàng ta giành được nó, từ đầu đến cuối cũng đều không biết cách tận dụng uy lực và quyền năng của Phù Chiếu này. Nếu như nó rơi vào tay chúng ta thì chúng ta sẽ dùng Bản Nguyên của Thiên Vương thúc giục bảo vật đó, tuyệt đối còn lớn hơn gấp mấy lần so với sức mạnh trong tay Thiên Tử sẽ.
- Phù Chiếu này là vật quan trọng để hồi sinh Thiên Đế trong tương lai.
Cốc Họa nói:
- Cần phải chiếm được nó. Sau khi có nó trong tay, chúng ta có thể lợi dụng đủ loại thủ đoạn để khiến cho mối quan hệ của bản thân và Thiên Đạo tăng lên, tu vi cũng theo đó mà tiến thêm một bước.
- Tu vi của Thiên Vương trong tương lai, chắc chắn mỗi người sẽ đạt đến đỉnh cao trong cảnh giới Thiên Nguyên. Nhưng hiện tại chúng ta còn quá yếu, thậm chí còn không điều khiển được uy lực và quyền năng của bản thân hết mức.
Cảnh Khâu chính là cảnh giới Thiên Tôn, còn thiếu một bước nữa là có thể đạt đến Thiên Thọ. Nhưng mà cảnh giới của Cốc Họa còn chưa đạt tới Thiên Tôn, vẫn chỉ là Thánh Nhân biến 36 Tha Hóa Tự Tại thôi.
Nhưng mà, Cốc Họa tận dụng hết Thiên Vương Bản Nguyên, thêm vào đó là Đại Thiên Chi Lực của Hải Hoang Chi Tâm. Cho dù là lão cổ đồng ở cảnh giới Thiên Thọ thì cũng khó có thể làm tổn thương hắn ta được, thậm chí còn bị tên này công kích ngược lại.
- Nữ nhân Vũ Đương Không này, chắc chắn ta sẽ bỏ ả ta vào túi của mình, còn về Tế Thiên Phù Chiếu sẽ chia đều cho cả ba chúng ta. Cái tên Pháp Thánh này cũng đang chờ đợi thời cơ, mưu đồ chiếm đoạt Tế Thiên Phù Chiếu kia, ta tuyệt đối sẽ làm cho kế hoạch của hắn ta đổ sông đổ biển.
Huyền Tâm vừa mới có được sự giúp đỡ của Cốc Họa và Cảnh Khâu thì đã bắt đầu muốn quét sạch đối thủ.
Mục tiêu đầu tiên mà hắn ta ngắm trúng chính là mấy người ở trong liên minh, người có thực lực yếu nhất là Pháp Thánh và Võ Đương Không.
Mặc dù Pháp Thánh nắm giữ thiên hạ, nhưng nếu so sánh hắn ta cùng với mấy lão cổ đồng như Vạn Tiên Sư, Tiên Chủ thì chung quy lại vẫn còn kém về mặt cốt lõi bên trong. Về phần Võ Đương Không, sau khi nàng ta mất đi Tế Thiên Phù Chiếu thì cũng chỉ là một tên phế vật, căn bản chẳng là cái gì cả.
- Huyền Tâm huynh có kế hoạch gì sao? Mọi người cùng nhau hành động, không thể chậm trễ hơn nữa.
Cảnh Khâu nói:
- Nữ nhân Võ Đương Không này đã từng liên thủ cùng ta, nhưng thành sự thì ít còn bại sự thì nhiều, chắc chắn không có chiến thuật nào cao siêu đâu. Ngược lại là cái tên Pháp Thánh không thể coi thường cũng không nên xem nhẹ kia.
- Trong kế hoạch của ta còn phải liên kết thêm một người nữa.
Ánh mắt của Huyền Tâm nhìn về phía Man Hoang:
- Man Hoang Chi Tâm cũng rơi vào tay của một kẻ khác, nhưng kẻ này lại không phải là Thiên Vương, ta cũng không biết rõ được. Nhưng chúng ta vẫn phải liên minh với người này thì mới có thể thành công tuyệt đối. Dùng Tứ Hoang Chi Tâm dung hòa cùng sức mạnh của Tế Thiên Phù Chiếu, tóm giữ Võ Đương Không, tước đi Tế Thiên Phù Chiếu của ả.
- Năm đó, Pháp Thánh thu nhận nhi tử của Cổ Huyền Sa là Cổ Thường Kiếm làm đệ tử, cho hắn gia nhập vào trong Man tộc, có ý đồ muốn chiếm lấy Man Hoang Chi Tâm. Nhưng mà, cái tên Cổ Thường Kiếm kia lại là chuyển thế của Vô Tận Chi Đao. Vì thế mà hắn đã liên thủ với Cổ Đạn Kiếm, có thêm vài phần tu vi. Hiện tại dường như hai người bọn hắn đã bắt đầu thống nhất Man tộc, tước đoạt số mệnh, lẽ nào bọn hắn đã nắm chắc Man Hoang Chi Tâm trong tay? Có thể liên thủ.
Cốc Họa âm thầm tính toán, tựa như cảm nhận được điều gì đó.
- Ba người chúng ta đoàn kết lại, đi tìm cho ra người đang nắm giữ Man Hoang Chi Tâm. Tứ Hoang Chi Tâm liên thủ, tất cả Tứ Hoang Bản Nguyên hội tụ lại cùng nhau, thậm chí có thể nhấc bổng Thần Châu và làm cho nó thăng thiên. Vốn dĩ ở trong tương lai xa xôi, Thần Châu sẽ là thiên đình cao cao tại thượng, mà Tứ Hoang tồn tại chỉ để bảo vệ và chống đỡ phía bên dưới Thần Châu.
Cảnh Khâu nói:
- Tứ Hoang liên thủ, uy lực không thể nào giản đơn như ba người chúng ta kết hợp lại được. Trong Tứ Hoang, tính quan trọng của bất kỳ một Hoang nào cũng đều vượt qua cả Tế Thiên Phù Chiếu. Nói đến cùng thì Tế Thiên Phù Chiếu chính là một quyển chiếu thư của Thiên Đế, giúp cho Thiên Tử có thể quản lí bá tánh phía dưới và sắc phong thần linh mà thôi.
- Nếu như vậy thật, thế thì chúng ta phải hành động ngay thôi.
Ba người kết hợp lại thành một trận pháp, trong không gian lay động, cả ba bọn hắn đều biến mất lúc nào không hay.
Ngay lúc này, bên trong Tĩnh Tiên Ty.
Cổ Trần Sa lại quay về lần nữa.
Hắn vừa mới trở lại thì lập tức triệu tập tất cả bọn người có cương vị cao đến để bàn bạc. Bọn hắn tụ họp lại ở dưới gốc Tiểu Hồng Mông Thụ, bắt đầu thương lượng về chuyện của Tứ Hoang.
- Thật nghĩ không ra mà, Tứ Hoang thế mà lại rơi vào tay kẻ khác. Là do chúng ta quá sơ ý rồi.
Gia Cát Nha nhíu ấn đường của hắn lại, nhưng mà chuyện này đã nằm ngoài sự suy tính của hắn ta.
- Chuyện này đã hết cách rồi, sự tồn tại của Tứ Hoang và Thiên Vương chính là mối đe dọa nghiêm trọng nhất trong việc điều khiển Thiên Đạo. Nếu như chúng ta đều nắm giữ tất cả chúng trong tay, nhìn rõ mọi việc, thế thì Thiên Đạo trong mắt chúng ta cũng không còn tồn tại bất kì cảm giác thần bí gì nữa.
Cổ Trần Sa vẫy vẫy tay. Chuyện này chắc chắn không phải là điều mà bọn hắn có thể kiểm soát được trong tầm tay.
- Tứ Hoang đã rơi vào tay của kẻ khác rồi, hiện tại quan trọng nhất là Trung Thổ Thần Châu. Nếu như chúng ta có thể nắm giữ được Thần Châu Chi Tâm, vậy thì có thể khống chế được trung tâm cao nhất của Thiên Địa Vạn Giới. Trần Sa, Thần Châu Đại Pháp của ngươi bây giờ đã gần đến tầng một trăm rồi. Rốt cuộc tình hình nắm giữ Trung Thổ Thần Châu thế nào rồi?
Lâu Bái Nguyệt hỏi.
- Không dễ dàng như vậy đâu. Hiện tại ta có thể dùng Thần Châu Chi Lực để trấn áp kẻ khác là do ta hiểu rõ được tâm ý và số kiếp của Thần Châu Chi Thượng Sinh Linh. Nhưng Thần Châu Chi Tâm thật sự còn chưa mở ra cho ta, vả lại ta cũng không có cách nào nắm được nó.
Đối với vấn đề này, Cổ Trần Sa đã sớm hiểu rõ sâu sắc rồi:
- Từ xưa đến nay, không ai có thể chân chính làm chủ được Trung Thổ Thần Châu Chi Tâm. Chỉ có Thiên Đế ở tương lai mới có thể được Thần Châu thừa nhận thật sự. Vì vậy mà khi Thiên Đế vừa xuất thế thì cũng là lúc hiểm họa ập lên đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận