Long Phù

Chương 2011: Vật cưỡi (1)

Chương 2011: Vật cưỡi (1)
- Ngọc đá đều nát? Cá chết lưới rách?
Cổ Trần Sa cười:
- Pháp Vô Tiên, nếu ngươi có thể tạo thành bất cứ thương tổn nào cho ta, từ nay về sau ta sẽ không tìm ngươi nữa. Thực lực của ngươi bây giờ đã tới đỉnh điểm, vốn ta còn muốn nuôi ngươi một lúc, nhưng ngươi nhận được lực lượng của thứ đáng sợ chính là tự tìm đường chết. Nếu ta không đến, ngươi rất nhanh sẽ gieo gió gặt bão vì hành vi bảo hổ lột da này. Ngươi tưởng mình có thể lá mặt lá trái với thứ đáng sợ này, lại không biết hành vi này của mình là không biết lượng sức.
- Chết!
Pháp Vô Tiên căn bản không có tâm tư nghe Cổ Trần Sa nói nhảm.
Bản thân hắn có thù sâu như biển đối với Cổ Trần Sa, bây giờ chỉ muốn liều mạng giết chết Cổ Trần Sa.
- Vạn pháp đồng nguyên, nghìn tâm như một, trăm nguyên hủy giới, thập phương cùng diệt, một đạo vĩnh hằng!
Cả người Pháp Vô Tiên biến hóa thành một cầu vồng màu đen kịt, không có bất kỳ ánh sáng nào, ầm ầm ầm xuyên qua thời không công kích về phía cơ thể Cổ Trần Sa.
Cầu vồng màu đen này có thể xuyên qua tất cả, còn có thể hủy diệt tất cả tồn tại ngăn cản trước mặt hắn, phá hủy tất cả, tiến thẳng không lùi, bất kỳ tồn tại nào ngăn cản cầu vồng màu đen này đều là châu chấu đá xe.
Giết!
Lần này Pháp Vô Tiên đã vận dụng tất cả tu vi, hắn tuyệt đối không tin Cổ Trần Sa có thể ngăn cản được.
- Có chút thú vị, có chút thú vị.
Cổ Trần Sa cười, một tay nhẹ nhàng ngăn cản ở phía trước, cầu vồng màu đen này vừa gặp tay hắn, sau đó không ngừng xoay tròn, vặn vẹo, cuối cùng ngoan ngoãn dừng lại, biến thành một con sâu màu đen bò tới bò lui trên bàn tay của Cổ Trần Sa nhưng không có cách nào rời khỏi lòng bàn tay được.
- Cổ Trần Sa, ta muốn ngươi chết!
Trong con sâu màu đen truyền ra giọng nói của Pháp Vô Tiên, hắn vô cùng tức giận, bắt đầu biến hóa, lại ngưng tụ thành hình thể ở trong bàn tay Cổ Trần Sa muốn chạy trốn nhưng căn bản không thể thoát được.
Người ở bên ngoài thấy Thôn Tổ Pháp Vô Tiên có uy lực hung ác hiển hách cắn nuốt vạn vật, vào giờ phút này giống như một người tí hon không đủ ba tấc nhảy nhót, chửi bới ở trên bàn tay của Cổ Trần Sa nhưng không sao nhảy ra được.
- Pháp Vô Tiên, trời đất sắp có biến hóa lớn, Nhân Gian giới sẽ đón nhận một vòng biến hóa hoàn toàn mới. Thứ đáng sợ này sắp xuất thế, một khi nó xuất thế, ngươi sẽ biến thành con rối, thậm chí là cái xác không hồn. Ngươi thật sự tưởng có thể chống đỡ thứ đáng sợ này xâm nhập sao?
Cổ Trần Sa nói:
- Pháp Vô Tiên, ta muốn thành lập vương triều, tập trung tất cả Tổ, lại lợi dụng lực lượng của vương triều phổ biến Vô Long Tâm Pháp, mở rộng Nhân Gian giới. Ngươi có bằng lòng làm thần tử của ta không? Ta có thể cho ngươi một cơ hội, chỉ cần từ nay về sau, ngươi hối lỗi sửa sai, cung kính khiêm nhường, không làm bất kỳ chuyện ác nào nữa, ta sẽ không đối xử với ngươi như vậy.
- Cổ Trần Sa, ngươi lợi hại lắm. Nhưng ngươi không hủy diệt được ta. Lần này ngươi muốn biến ta thành người bình thường sao? Cũng không dễ như vậy đâu. Cho dù ngươi cướp đoạt tất cả tu vi của ta, ta vẫn có thể khôi phục lại. Bởi vì ta là Tổ cắn nuốt, ta có thể cắn nuốt tất cả, đạo cắn nuốt của ta quyết định ta sẽ không diệt vong, còn có thể càng lúc càng mạnh, cuối cùng sẽ giết chết ngươi.
Pháp Vô Tiên rít gào liên tục.
- Thôi quên đi, xem ra ngươi vẫn hồ đồ ngu xuẩn, nhưng không sao, mắng thì mắng, ta cũng không phải muốn biến ngươi thành người bình thường, bởi vì làm vậy với ngươi chẳng có ý nghĩa gì. Ta khó khăn lắm mới nuôi thả ngươi, làm ngươi biến thành tình trạng bây giờ, chắc chắn sẽ không để ngươi biến thành người bình thường, sau này ngươi còn có tác dụng lớn.
Cổ Trần Sa mỉm cười:
- Ta thành lập triều đình, vừa lúc cần có vài đội nghi thức, ví dụ như một chiếc xe, lại cần có động vật kéo xe. Như vậy đi, ta lại biến ngươi thành một gia súc kéo xe là được rồi. Ngươi muốn biến thành trâu hay biến thành ngựa? Hoặc biến thành con hổ, biến thành con sói? Biến thành chó?
- Cổ Trần Sa, ngươi chết không được tử tế, không ngờ ngươi lại sỉ nhục ta như vậy.
Pháp Vô Tiên càng thêm tức giận. Hắn không có cách nào tưởng tượng được dáng vẻ mình biến thành gia súc kéo xe, điều này còn khiến cho hắn khó chịu hơn chết nhiều. Nghe Cổ Trần Sa nói đến đây, hắn vô cùng tức giận, hận không thể lập tức phát động pháp thuật hủy diệt mình, cũng không muốn rơi vào kết quả như vậy.
Nhưng bây giờ hắn bị Cổ Trần Sa nắm trong ở trong lòng bàn tay, cho dù là muốn chết cũng khó, có thể nói là muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Hồ đồ ngu xuẩn, biến đổi cho ta!
Lòng bàn tay Cổ Trần Sa khẽ động, lập tức có vô số bùa chú gia tăng ở trên cơ thể Pháp Vô Tiên. Ngay lúc đó, cơ thể Pháp Vô Tiên bắt đầu biến hóa, hai tay, hai chân chống xuống đất, nằm rạp trên mặt đất, trên người dần mọc ra lông, không ngờ lại biến thành dáng vẻ của một con chó.
Nhưng đầu hắn lại không hề biến đổi.
Mà chính là đầu người thân chó.
- A a a a a.
Pháp Vô Tiên nhìn thấy mình biến thành dáng vẻ này, tức giận đến mức nôn ra máu, hắn liên tục hét dài:
- Cổ Trần Sa, ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi? Không ngờ ngươi lại sỉ nhục ta như vậy, ngươi còn tính là con người nữa sao?
Cổ Trần Sa không để ý gì tới hắn, trong nháy mắt, một sợi dây xích chó đã tròng vào cổ Pháp Vô Tiên, khiến cho Pháp Vô Tiên càng không thể biến hóa, chỉ có thể để người ta nhìn thấy với hình dáng là một con chó.
- Pháp Vô Tiên, nếu ngươi còn điên cuồng kêu loạn, vậy ta cũng chỉ có thể làm ngươi nói chuyện cũng biến thành tiếng chó sủa, nếu ngươi thành thật một chút, ta sẽ để ngươi biến thành gia súc khác.
Cổ Trần Sa mỉm cười:
- Bây giờ ngươi cũng chỉ có thể làm chó, không thể làm gia súc kéo xe cho người.
- Cổ Trần Sa, ta sẽ nhớ kỹ sỉ nhục này.
Pháp Vô Tiên đầu người thân chó lộ ra gương mặt dữ tợn, nhưng hắn đột nhiên bình tĩnh lại.
- Đi thôi.
Cổ Trần Sa không để ý đến sự thù hận của Pháp Vô Tiên, nắm dây xích chó này:
- Chờ lát nữa ta còn phải tìm một người bạn cho ngươi. Đó là thần linh lớn, cũng có thể biến thành một con chó. Sau này hai con chó các ngươi sẽ trở thành đặc trưng của vương triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận