Long Phù

Chương 2205: Lục đại vô địch (1)

Chương 2205: Lục đại vô địch (1)
Từ khi Cựu Thế Giới ngưng tụ thành hình thể thì đã đối đầu với Tân Thế Giới, Tân Thế Giới không ngừng chế tạo ra các loại vũ trụ, không ngừng nhét rất nhiều vũ trụ vào rất nhiều thời không của Đa Nguyên Vũ Trụ cứ như thể thổi bong bóng vậy, mà Cựu Thế Giới thì lại không ngừng hấp thụ đủ loại vũ trụ.
Một cái là sáng tạo, một cái thì lại là hấp thụ.
Điều này chẳng khác gì sự đối lập giữa âm dương cả.
Trong quá trình đối địch như thế này, vô số các nhân vật đã sinh ra đời.
Nhất là những nhân vật của Cựu Thế Giới lại càng xuất hiện lớp lớp, không nói đến các nhân vật chủ chốt được tuyển chọn đã làm ra đủ loại chuyện kinh thiên động địa, còn có các nhân vật càng mạnh mẽ hơn cả nhân vật chính nữa, thế mà lại tấn thăng đến cảnh giới Vô Bất Hủ.
Trong đó, mạnh mẽ nhất phải kể đến sáu nhân vật là Châu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ, Giang Ly. Sáu người này đều là những nhân vật nhỏ bé trong rất nhiều Thứ Nguyên của Cựu Thế Giới, nhưng vừa mới xuất hiện thế mà lại nhanh chóng trở thành bá chủ tối cao rồi. Hơn nữa, ai nấy cũng đều cực kỳ khôn khéo, sở hữu Vô Thượng Thần Thông đến không gì sánh được, am hiểu kế sách, hơn nữa khí số mạnh mẽ còn đạt đến được một cảnh giới gần như là bất khả chiến bại.
Có thể nói, sáu người này mới thật sự là nhân vật chính. Từ nhỏ đến được như hiện tại, bất kỳ ai đối đầu với họ thì trên cơ bản đều không có kết quả tốt đẹp, cho dù là những người đó có là con kiến hôi nhỏ bé, hay là người khổng lồ bất khả chiến bại thì khi đối đầu với bọn họ cũng đều bị chém giết mà không hiểu rõ ra làm sao, mà bọn họ thì lại là người đạt được lợi ích.
Dường như bọn họ đang bị một loại Sáng Thế Chi Lực nào đó bao phủ, làm xằng làm bậy khắp nơi, bất kể tình cảnh có khốn khó đến cỡ nào thì bọn họ cũng đều có thể tìm thấy hy vọng.
Hiện tại, sáu người này đều đã trở thành những bá chủ bất khả chiến bại.
Thậm chí bọn họ còn có thể biết được những loại biến số trong thiên địa.
Lúc Tân Thế Giới Ý Chí và Cựu Thế Giới Ý Chí đối đầu với nhau đã gây ra , động tĩnh quá lớn, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến bố cục của Thiên Địa Vũ Trụ trong tương lai. Đồng thời, những người này cũng đã cảm nhận được rằng có một toà đại trận đang dần dần được sinh ra. Tòa đại trận này tạo thành mối đe dọa rất lớn đối với bọn họ, thậm chí còn có thể áp chế sức mạnh của họ nữa. Vì vậy mà bọn họ đều thúc dục hết lực lượng ra rồi oanh kích vào tòa đại trận này.
Mà bọn họ lại cảm thấy nếu như trận đánh này rơi vào trong tay mình, sợ rằng sẽ bản thân hắn sẽ tiến thêm một bước nữa, trở thành một sự tồn tại càng cường đại hơn nữa.
Ngay lúc đó, cục diện vô cùng hỗn loạn, vô số lực lượng cuộn trào, cả mảnh thiên địa đều rất rối loạn.
- Đánh nhau rồi.
Trong Tân Thế Giới, Cổ Trần Sa cùng Lâu Bái Nguyệt, Võ Thánh, Gia Cát Nha, Văn Hồng, năm người bọn họ đều đang nhìn động tĩnh lớn nhất trong hư không kia, sau đó Cổ Trần Sa bày hết tất cả tình tiết ra.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Trần Sa, ngươi có muốn cứu Lão Tứ không? Lần này e là Lão Tứ chắc chắn sẽ ngã xuống, đây cũng là do hắn ta nghĩ không thoáng mà cứ nhất định phải tranh đấu với ngươi, kết quả là năng lực không đủ, gượng ép tu luyện Vô Thiên Vô Đạo Đại Trận, cuối cùng mới rơi xuống tình cảnh như thế nào.
- Lão Tứ không thể cứu được nữa rồi. Nếu như hắn ta không cưỡng ép tu luyện Vô Thiên Vô Đạo Đại Trận thì cũng có thể được ung dung tự tại. Nhưng lại vì muốn đánh bại ta mà tu luyện đại trận này, điều đó cũng đồng nghĩa với việc đánh mất hết tất cả khí số. Ngươi nghĩ thử xem, một khi đại trận này được hình thành thì nó sẽ tước đoạt toàn bộ cơ hội đạt được Thiên Đạo của tất cả mọi sinh linh, vậy thì chẳng khác nào đang cản trở chúng sinh thăng cấp cả. Dần dà, vận mệnh của chúng sinh sẽ nuốt chửng ngược lại hắn ta, cộng với việc cả ngàn năm nay hắn ta đã nuốt chửng không biết bao nhiêu là cường giả ở cảnh giới Thiên Đạo, mặc dù hắn ta đã thành công luyện ra đại trận này, nhưng tội nghiệt thật sự là quá lớn, đây chính là "trời gây họa còn có thể tránh, tự làm bậy thì không thể sống". Thật ra ta đã truyền cho hắn ta một chút cơ hội sống rồi, nhưng Lão Tứ vẫn cứ tự gây ra nghiệp chướng thì ta cũng không cứu được.
Cổ Trần Sa thở dài một tiếng:
- Năm đó, thật ra thì Lão Tứ rất kiêu căng ngạo mạn, hắn ta đứng đầu trong số các hoàng tử, nhưng đáng tiếc vẫn luôn bị ta đè ép. Ở Tĩnh Tiên Ty khi đó, bọn ta vẫn có thể hợp tác với nhau, nhưng sau khi Thiên Đế xuất thế thì hắn ta lại dần dần lục đục nội bộ với ta. Ta cũng biết chuyện này, cũng muốn vãn hồi lại, nhiều tạo cơ hội cho hắn ta nhưng hắn ta vẫn trở thành Vô Tổ, tự mình lĩnh ngộ ra một thứ gì đó, càng ngày càng đi xa với đạo lý của ta, cuối cùng thì đi đến cục diện không thể vãn hồi lại được nữa. Chỉ có điều, bây giờ, vì ngưng tụ ra đại trận này mà hắn ta phải bỏ mạng, vậy cũng có thể được xem là đạt thành nguyện vọng rồi. Bản thân đại trận này là Vô Thiên Vô Đạo, chính hắn ta lại là cảnh giới Vô Bất Hủ, cũng nằm trong phạm vi luyện hóa của đại trận này.
- Trong cả ngàn năm nay, Cựu Thế Giới đã càng lúc càng lớn.
Văn Hồng nói:
- Đâu chỉ lớn gấp mười lần so với Cựu Thế Giới của ngàn năm trước đâu chứ, nhân vật anh hùng ở trong đó lại càng như măng mọc sau mưa, không ngừng xuất thế, trong đó còn có vô số Khí Số Chi Vương, thậm chí còn là vua trong các vị vua nữa. Sáu người đó là chúa tể trong các vị vua mạnh nhất, là bá chủ trong các bá chủ, ngay cả khí số của ta mà cũng không so bì được. Nếu bây giờ mà ta đối phó với bất kỳ ai trong sáu người đó, chỉ sợ là thua nhiều hơn thắng.
- Thiên địa loạn lạc, ắt sẽ có anh hùng. Đó là điều không thể tránh khỏi. Ta chọn làm cho Vận Mệnh Trường Hà nổ tung, mang đến tự do cho chúng sinh, bản thân ta lại không thể khống chế thiên địa. Thiên địa bị mất đi tầng trói buộc này thì chắc chắn sẽ phát triển dữ dội hơn nữa, vô số nhân vật xuất hiện bất tận, đó cũng xem như là nằm trong dự đoán của ta. Nhưng các ngươi xem thử đi, sau khi Lão Tứ chết thì không biết rốt cuộc tòa đại trận này sẽ rơi vào tay ai nữa.
Cổ Trần Sa nói.
Lúc này, bên trong hư không, Lão Tứ Cổ Hoa Sa cũng chưa chết, bởi vì khi hắn ta bị trấn áp mà tiến vào Vô Thiên Vô Đạo Trận Đồ thì đột nhiên có một vài cao thủ thuộc cảnh giới Vô Bất Hủ đã đảo loạn cục diện.
Vù...
Mấy cái bóng đen mang theo bá khí vô biên đi đến bên trong trận đồ này, sau đó bộc phát ra đòn công kích mạnh nhất.
- Cơ hội của ta đã tới rồi.
Lão Tứ Cổ Hoa Sa cố gắng thu hẹp sức mạnh của mình lại, sâu đó cả người hắn ta đều biến thành một đạo Phù Văn tối đen như mực muốn thoát thân ra ngoài, nhưng khi hắn ta thoát ly ra thì vẫn muốn mang Vô Thiên Vô Đạo Đại Trận đi theo, bởi vì đại trận này mà hắn ta hao phí quá nhiều tâm sức. Bây giờ, đại trận đã luyện hóa cả Vô Vô Tiên Sinh, Vô Tâm Tiên Sinh, Vô Tưởng Tiên Sinh, Vô Vi Tiên Sinh vào bên trong đó, sức mạnh của nó còn mạnh mẽ hơn so với lúc trước vô số lần. Hơn nữa, hắn ta lại cảm giác được bản thân hắn ta vẫn còn có liên kết rất lớn với trận đồ này, nếu như có thể nắm lấy cơ hội thì tuyệt đối sẽ có thể đưa trận đồ này đi.
- Chỉ cần mình đưa trận đồ này đi được thì không chỉ có thể lật người, hơn nữa thực lực còn tiến thêm một bước nữa và đạt tới cảnh giới mạnh nhất.
Trong lòng Lão Tứ Cổ Hoa Sa vẫn đang cười dữ tợn:
- Những người này đều đang may áo cưới cho mình thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận