Long Phù

Chương 1858: Thiên Trụ uy năng (2)

Chương 1858: Thiên Trụ uy năng (2)
- Trương Tự Nhiên, ngươi vẫn không nhịn được mà muốn ra tay rồi.
Văn Hồng nhìn thấy Trương Tự Nhiên bay tới đánh chém hắn ta thì thở dài một tiếng:
- Vốn dĩ chúng ta cứ nghĩ ngươi chính là Thiên Đế đang ẩn nấp, nhưng ai mà ngờ ngươi thế mà không phải là Thiên Đế. Hơn nữa, ngươi lại còn là Nhân Gian Giới Chi Giới. Nếu ngươi đã có thân phận này vậy chắc chắn sẽ tới giết chết ta. Nhưng mà ta cho rằng ngươi là một người thông minh, thế tại sao còn không chịu nhắm tới Thiên Đế bên kia chứ. Hướng đi này thật thiếu sáng suốt đấy.
- Đừng ăn nói hàm hồ nữa.
Trên gương mặt Trương Tự Nhiên không có chút biểu cảm nào:
- Trước mắt, triều đình sắp bị diệt tới nơi rồi, ta xem Cổ Trần Sa sẽ làm gì để xoay chuyển lại cục diện đây.
Ầm ầm!
Hắn ta vươn hai tay của mình lên, ngay tức khắc đã có một cú nổ cực lớn được tạo ra. Sau lưng hắn ta xuất hiện một nắm đấm. Nắm đấm này mạnh đến mức không thể nào đoán được, trong lúc vung ra dữ dội đã tạo nên đủ loại ảo ảnh trong Hồng Trần Nhân Gian.
Hồng Trần Nhân Gian, ngũ sắc lòe loẹt, phồn hoa tan mất, muôn vàn tư vị.
Đây chính là Nhân Gian.
Nhân Gian Chi Lực chính là thứ sinh ra tất cả đất đai thổ nhưỡng, ngay tại thời khắc này đều do Trương Tự Nhiên bày bố ra hết. Sức mạnh như thủy triều dâng trào, bao phủ cả người Văn Hồng lại, khiến cho Văn Hồng trực tiếp lâm vào cảnh chạy cũng không thể chạy, tránh cũng không thể tránh được.
- Đây chính là Nhân Gian sao?
Văn Hồng đưa mắt nhìn một quyền của Trương Tự Nhiên lao tới trước mặt mình, hắn ta giở giọng điệu than thở:
- Nơi mà ngươi biết, Nhân Gian mà ngươi sắp sửa tạo ra, quả thực không phải là Nhân Gia chân chính. Lĩnh hội của ngươi vẫn còn vô cùng thiếu sót đấy. Để ta nói cho ngươi biết Nhân Gian chân chính có hình dáng ra làm sao.
Trong lúc đang nói, Văn Hồng hóa thành một ngọn lửa đỏ rực. Chỉ có một điểm, dưới sự trấn áp của nắm đấm to lớn do Trương Tự Nhiên tạo ra, dường như bất cứ lúc nào ngọn lửa đó cũng có thể tan thành từng mảnh. Nhưng dù nắm đấm này có hung tợn đến đâu thì cũng không có cách nào dập tắt nổi ánh lửa mà Văn Hồng biến thành.
- Mỗi người đều mang hi vọng trong lòng. Hi vọng như ngọn lửa nhỏ, từ đầu đến cuối đều không thể nào dập tắt nổi. Trương Tự Nhiên, ta đến nói cho ngươi biết Nhân Gian chân chính là như thế nà. Nhân Gian không phải là nơi bảo thủ chẳng chịu thay đổi mà là mong muốn mãi mãi được truyền kế, những điều tốt đẹp nhất đến cuối cùng sẽ thực hiện được. Ngươi không thể nào trấn áp nổi Nhân Gian Giới và sức mạnh của Nhân Gian đâu. Nhất định ngươi phải hiểu rõ lòng ta, bừng sáng lên nào!
Âm thanh của Văn Hồng từng chút từng chút một truyền tới. Sau đó ở phía sau lưng của Trương Tự Nhiên, bên trong Nhân Gian Giới lại có rất nhiều ngọn lửa nhỏ được thắp sáng lên. Tiếp đó, trong Nhân Gian Giới đó thế mà có thể xuất hiện tinh hỏa liệu nguyên chi thế (*).
(*) Tinh hỏa liệu nguyên chi thế: ý nghĩa ban đầu là "một tia lửa duy nhất có thể bắt đầu ngọn lửa trên thảo nguyên" và một tia lửa nhỏ có thể đốt cháy toàn bộ cánh rừng. Điều này thường ẩn dụ cho những thứ mới ban đầu có ít sức mạnh, nhưng chúng có sức sống mạnh mẽ và không bị giới hạn trong tương lai.
- Được.
Trương Tự Nhiên dứt khoát thu hồi lại nắm đấm của mình, bởi vì Nhân Gian Giới của hắn ta vậy mà lại bắt đầu không chịu sự không chế của bản thân hắn ta nữa, bên trong đó bắt đầu tồn tại ý niệm của Văn Hồng.
Nhưng mà hắn ta chẳng hề hoảng sợ chút nào cả.
Dựa theo sức mạnh để nói, sức mạnh của Nhân Gian Giới rất lớn, là bởi tụ hội lại sức mạnh thần kì tối cao mà thần không biết quỷ không hay. Nếu Trương Tự Nhiên có thể vận dụng hết tất cả sức mạnh trong đó, vậy cũng đủ để có thể giết chết Văn Hồng rồi.
Theo như hắn ta quan sát, sức mạnh của Văn Hồng cũng thuộc dạng từ Nhất Nguyên đến Lưỡng Nguyên. Mà sức mạnh hiện tại của hắn ta, cho dù không thể huy động hết toàn bộ sức lực của Nhân Gian Giới nhưng cũng vẫn có thể tuôn ra sức mạnh thuộc hàng Bách Nguyên.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, Văn Hồng đã lợi dụng thân phận của mình để huy động nhân quả trong tương lai và dung hợp chính mình vào trong Nhân Gian Giới, khiến cho Nhân Gian Giới và hắn ta cùng sinh ra cộng hưởng. Cứ như vậy, hắn ta có thể mượn sức mạnh của Nhân Gian Giới làm gia tăng thêm uy năng cho chính mình, đồng thời cũng làm suy yếu đi sự công kích của Trương Tự Nhiên.
Có vẻ như Trương Tự Nhiên là kẻ bình tĩnh nhất trong tất cả mọi người. Khuôn mặt hắn ta vẫn như cũ, không có chút biểu cảm nào, chỉ cần nói một từ "được", sau đó đã hợp nhất đôi bàn tay lại.
Ở phía sau lưng hắn ta, vốn dĩ Nhân Gian Giới trong lỗ hỏng kia đã bừng cháy lên những ngọn lửa đỏ rực, nhưng giờ đây nó đã bị dập tắt từng ngọn một. Bên trong Nhân Gian Giới lại hiện ra quang quái lục ly (**), thất tình lục dục, mọi loại cảm xúc phàm tục như hỉ nộ ái ố.
(**) Quang quái lục ly; mô tả hình dáng kì lạ, nhiều màu sắc
- Văn Hồng, các ngươi nhận định sai lầm rồi. Nhân Gian chính là Nhân Gian. Bởi vì người trong Nhân Gian có tình cảm phàm tục, có thất tình lục dục, có đảo ngược hồng trần, có phồn hoa duyên hoa. Đó mới chính là Nhân Gian. Nếu như mất đi những thứ này, vậy Nhân Gian không còn là Nhân Gian nữa rồi. Hiện tại, các ngươi coi trọng việc chúng sinh đều đồng lòng tu luyện Vô Long Tâm Pháp của các ngươi. Sau đó mỗi người đều tu luyện vô cùng tự do và bất diệt, không cần biết kẻ khác sống ra sao, chỉ cần bản thân có thể sống sót và không phụ thuộc là được. Tất nhiên như vậy là lối thoát lớn, tự do tự tại, nhưng đây vẫn còn là Nhân Gian sao? Ý vị của Nhân Gian, ngươi còn chưa thấu hiểu hết được, vì thế cũng không thể giữ gìn sự bất diệt được đâu.
Trương Tự Nhiên thở dài một tiếng. Kèm theo lời nói của hắn ta là toàn bộ đốm lửa bên trong Nhân Gian Giới bị dập tắt hết. Văn Hồng không thể nào tiếp tục mượn sự hỗ trợ từ bên trong nữa dù chỉ là một chút sức mạnh, mà Trương Tự Nhiên cũng tuôn ra một luồng sức mạnh càng lúc càng cường đại hơn.
- Lâu Bái Nguyệt, chịu chết đi!
Ngay khi Trương Tự Nhiên bạo phát lần nữa và chuẩn bị giết chết Văn Hồng thì cũng là lúc có vài kẻ xuất hiện bất thình lình bên cạnh Lâu Bái Nguyệt. Đó chính là đám người Long Tường Thiên, Liễu Thiền Sa, Khổng Tước, Võ Đương Không, còn có cả Địa Hoàng.
Ngũ đại cao thủ này liên minh lại với nhau, dường như ngưng kết thành cả một đại trận Tất Sát. Ngay lập tức, đại trận này đã bao phủ xung quanh Lâu Bái Nguyệt, sau đó bắt đầu một chiêu công kích.
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi thế mà lại dám luyện hóa Thiên Hậu Bản Nguyên, quả thực không biết sống chết mà. Đáng lẽ ngươi chính là Thiên Hậu, nhưng ngươi không chịu ngoan ngoãn làm một Thiên Hậu. Ngược lại đi theo Cổ Đạp Tiên, thờ phụng hắn đến mức điên rồ, tồi tệ, còn cùng với Cổ Trần Sa phản thiên nghịch đạo nữa chứ. Đây chính là tội danh đại nghịch bất đạo. Hiện tại ta phải tước đi Thiên Hậu Bản Nguyên của ngươi, khiến cho người từ đầu đến cuối đều không có chỗ chôn thân.
Sắc mặt của Võ Đương Không cực kì âm u lạnh lẽo. Vốn dĩ nàng ta đã thèm muốn Thiên Hậu Bản Nguyên từ lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận