Long Phù

Chương 1286: Mạc Hoang (2)

Chương 1286: Mạc Hoang (2)
- Trung Thổ Thần Châu kỳ thật rất nhỏ, nhưng lại có địa vị cao cả.
Cảnh Khưu nói:
- Mạc Hoang này vốn là sinh cơ dạt dào, có điều bởi vì nguyên nhân nào đó, đột nhiên sinh cơ bị rút lấy rất nhiều, tạo thành sa mạc tĩnh mịch, hiện tại việc chúng ta cần phải làm là kích phát sinh cơ, tìm kiếm nguyên nhân sinh cơ của Mạc Hoang biến mất, nếu tìm được, khiến sinh cơ quay về, dung nhập vào trong thế giới của chúng ta, vậy chính là thành tựu vĩ ngạn. Vừa rồi ta thôi động năng lực chân thần lực quan sát xung quanh, đã triệt để nhìn ra, sâu trong sa mạc biển cát này, nếu thu nạp nhân khẩu của toàn bộ các quốc gia lại cũng tới hơn trăm ức, tuyệt đối không thua gì Vĩnh triều. Tiểu Thời Không Chi Môn này của Vạn Tiên Sư quả thực là đo người mà đả tạo cho chúng ta, chúng ta chia ra làm mấy bộ sậu đi, thứ nhất chính là ta vận chuyển núi tuyết sông băng, thứ hai ngươi thu nạp các quốc gia trong sa mạc, thành lập cửa truyền tống, còn nữa chính là tới Man Hoang đoạt lấy nhân khẩu các loại vật tư của Man tộc. Thứ ba chính là ở trong Vạn Tiên Liên Minh, lôi kéo tu sĩ, tới đế quốc của chúng ta. Thứ tư ngươi cần phải làm tốt quan hệ với Thiên Công Viện của Đại Vĩnh triều, từ trong đó mua và có được một số máy móc văn minh tiền sử, như vậy đế quốc của chúng ta sẽ có thể phát triển nhanh hơn.
- Gia chủ, ta đã biết nên làm như thế nào rồi. Khí vận của một đế quốc có thịnh vượng hay không, đầu tiên là phải xem nhân khẩu. Kỳ thật là xem trình độ ngưng tụ của lòng người. Nhân khẩu của đế quốc càng nhiều, trí tuệ và thực lực trung bình của nhân khẩu càng cao, khí vận cũng lại càng tràn đầy. Đương nhiên, nếu một đế quốc có cường đại tới mấy, nhưng lòng người không đồng đều, khí vận ngược lại sẽ tan rã mà không ngưng tụ, như vậy, ngược lại là tai hại.
Cảnh Phồn Tinh nói:
- Chúng ta ở trong sa mạc thành lập đế quốc ngược lại có ưu thế thiên nhiên, to lớn rộng rãi, hoàn cảnh ác liệt, nhất định phải phải đoàn kết. Cộng thêm thần giáo mà Gia chủ truyền bá, Tụ tập đại quyền trên một thân. Tất nhiên sẽ có đại thành.
- Rất không tồi, ngươi đã tham ngộ ra chân lý căn bản của đạo trị quốc rồi, nhân khẩu và thực lực bình quân đó là chuyện lấy vật tư mà chất thành.
Cảnh Khưu nói:
- Cho nên chủ yếu nhất chính là tài phú và lòng người, một đế quốc, nếu có đủ tài phú, lòng người như một, vậy sẽ thực sự là không đâu địch nổi, Vương Giả trấn áp tứ phương. Sở dĩ tài phú đó nắm giữ đại quyền, kỳ thật lúc ban đầu chính là nhờ năng lực chế tạo của Thiên Yêu Thụ, sau đó là Nguyện Vọng Thụ. Nếu không phải như vậy, sao bọn họ có thể xây dựng Trung Thổ Thần Châu bền chắc như thép? Mỗi ngày đều có đại lượng nguyện lực và Tế tự chi lực tiến vào thế giới của bọn họ.
- Gia chủ, không bằng chúng ta làm một mẻ lớn đi.
Cảnh Phồn Tinh đột nhiên nói.
- Là thế nào?
Cảnh Khưu hỏi.
- Đại Uy vương triều!
Cảnh Phồn Tinh nói:
- Những năm trước khí vận của Đại Uy vương triều rất cường thịnh, muốn tấn công Trung Thổ Thần Châu, còn được rất nhiều thế lực giúp đỡ, nhưng bởi vì Tĩnh Tiên Ti hoành không xuất thế, Đại Uy vương triều căn bản không có bất kỳ cơ hội nào, như vậy khí thế liền suy kiệt, cộng thêm mấy năm gần đây Huyền Hoàng Long Đế dường như sắp hợp đạo nhập diệt, bị thiên đạo đồng hóa, chúng ta có lẽ có cơ hội lớn. Phải biết rằng chính trị của Đại Uy vương triều rất tán loạn, có chút tương tự như chư hầu tranh bá thời đại thượng cổ. Như vậy, thủy chung không ngưng tụ ra được khí vận dồi dào. Cho dù là Huyền Hoàng Long Đế, cũng không có sức xoay chuyển, không bằng hiện tại chúng ta mưu đồ nước này, giam cầm Huyền Hoàng Long Đế, luyện hóa người này, nắm giữ đại quyền, cải cách vương triều, chẳng phải là có thể hái quả à?
- Suy nghĩ của ngươi không sai, nhưng Huyền Hoàng Long Đế chính là Thánh Nhân lão bài, không thể khinh thường, hiện tại tu vi của ta vẫn khó có thể chiến thắng hắn, có điều ta sẽ liên lạc tứ phương, chia cắt đế quốc này. Ta còn có mấy lão bằng hữu. Hiện tại trở thành đại vị chân thần, muốn đi liên lạc với bọn họ một chút.
Trên mặt Cảnh Khưu xuất hiện biểu cảm đa mưu túc trí.
- Ta sẽ dựa theo kế hoạch của Gia chủ, từng bước đóng vững đánh chắc.
Cảnh Phồn Tinh nói:
- Xin Gia chủ cứ yên tâm.
- Tốt lắm, chúng ta đều là người của Cảnh gia, cuối cùng phải khôi phục vinh quang của Cảnh gia, đáng tiếc là rất nhiều đệ tử Cảnh gia chúng ta đều gặp phải độc thủ.
Cảnh Khưu bước ra một bước, đã biến mất không thấy đâu, dường như là đi liên lạc tứ phương.
Năm đó hắn muốn tạo phản, có được sự giúp đỡ của rất nhiều thế lực lớn, đáng tiếc tiếc là bị Gia Cát Nha đánh tan, hiện tại hắn thành tựu chân thần, lại tìm kiếm những thế lực đó, liên lạc với nhau, làm ra một phen đại sự.
Pháp Châu.
Một đội ngũ mấy người đang quan sát biến hóa.
Nhóm người này chính là Đấu Nhất Vũ, Linh Thiếu Phi, Đấu Thập Cửu, và Lưu Hư Tán Nhân mà Cổ Trần Sa biến thành, còn có mấy tu sĩ khí vận phi phàm, bị Đấu Nhất Vũ lôi kéo.
Những người này du lịch chung quanh Thần Châu đại địa, cuối cùng tới Pháp Châu, ở trong đây, cơ hồ là tất cả mọi người đều có được không ít kỳ ngộ.
Nhất là Linh Thiếu Phi, cơ hồ là ba bước một kỳ ngộ, đạt được không ít bảo bối và đan dược, hắn cơ hồ chính là một máy hút bảo khí hình người, những bảo vật đó giống như mảnh sắt bị nam châm hút, đều bay về phía hắn.
Khí vận cường đại như vậy, cho dù là Đấu Nhất Vũ cũng thầm giật mình.
Cổ Trần Sa đã sớm thờ ơ lạnh nhạt rồi, hắn nhìn ra được Đấu Nhất Vũ đang thôi động bí pháp, chuyển khí vận tới trên người Linh Thiếu Phi.
Pháp lực của Đấu Nhất Vũ đã cường hoành tới mức cơ hồ là vô biên vô hạn, đạt tới cảnh giới cao nhất tam thập lục biến Tha Hóa Tự Tại, tùy thời đều có khả năng tấn thăng mà Thiên Tôn.
Nàng này, có thể nói là khủng bố.
Khi đoàn người tới Pháp Châu, tiếp tục quan sát, Đấu Nhất Vũ đột nhiên ngây ra.
Linh Thiếu Phi dường như cũng cảm thấy gì đó.
- Đại tỷ! Không ngờ Pháp Thánh đã tấn thăng thành Trung Thiên Thế Giới rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ? Cái này hoàn toàn nằm ngoài tính toán của chúng ta, thậm chí là phụ thân cũng không tính được một màn này.
Đấu Thập Cửu vội vàng truyền tới dao động tinh thần cho Đấu Nhất Vũ.
- Không cần ngươi nói, ta đã sớm thấy rồi, Pháp Thánh đúng là không tồi, vẫn ở trên ta, không hổ là Thánh Nhân chi vương thời đại trung cổ, đứng đầu rất nhiều Thánh Nhân nhân loại, không ngờ đạt thành hiệp nghị với Thiên Ma tộc. Thế này chẳng những chúng ta tính toán sai lầm, thậm chí là lão cổ đổng Vạn Tiên Sư chỉ sợ cũng tính sai. Thiên Ma tộc cũng kỳ quái, không ngờ lại che chở Pháp Thánh như vậy, giữa hai bên rốt cuộc là đạt thành hiệp nghị gì? Lão cổ đổng Thiên Ma Phệ Hồn cũng không có quyết đoán lớn như vậy mới đúng. Chẳng lẽ hắn không sợ Pháp Thánh lớn mạnh, lại cắn nuốt Thiên Ma tộc, đảo khách thành chủ à?
Đấu Nhất Vũ cũng không thể hiểu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận