Long Phù

Chương 457: Phong gia (1)

Chương 457: Phong gia (1)
- Một ngón tay có thể làm các ngươi không thể động đậy?
Cổ Trần Sa suy nghĩ:
- Hai cô gái này tu vi không phải chuyện đùa, đích thị là dùng Tiên Thiên cương khí vô hình trói buộc bọn họ, không phải Đạo cảnh bảy biến không thể vận dụng, trên núi gần thủ phủ Võ châu có thể xuất hiện nhân vật lợi hại như vậy?
Đạo cảnh trước năm biến Phục Khí Tịch Cốc, Chín Trâu Hai Hổ, Mình Đồng Da Sắt, Thôn Kim Hóa Thạch, Linh Tụ Bách Khiếu. Cho dù tu luyện càng lợi hại, cũng không có khả năng đả thương người trong vô hình, nhất định phải dùng thân thể huyết nhục tiến hành công kích và phá hư.
Đạo cảnh sáu biến Tiên Thiên cương khí chỉ có thể thả không thể thu, chỉ có thể xé rách nhân thể ngoài trăm bước, xuyên thủng núi đá, không thể trói buộc nhân thể.
Chỉ có Đạo cảnh bảy biến Ly Địa Đằng Không mới có thể vận chuyển tự nhiên, hóa thành dây thừng vô hình buộc chặt địch nhân.
Cổ Trần Sa những ngày qua gặp được không ít cao thủ, ngay cả Đại Đạo Kim Đan Cốc Họa cũng bị hắn ám toán, Đạo cảnh bảy biến còn không tiếp được một chiêu của hắn. Nhưng cũng không có nghĩa cao thủ bảy biến là đồ bỏ đi, trái lại cho dù trong Tiên đạo hay Ma đạo, có thể tu thành bảy biến đều là cao thủ lực lượng trung kiên tuyệt đối, địa vị vững chắc.
- Nữ tử này là nhân vật Tiên đạo cực kỳ lợi hại.
Cổ Trần Sa mời đám sĩ tử ngồi xuống.
- Ta thấy các nàng hạ thủ lưu tình, bằng không chỉ sợ cực kỳ nguy hiểm.
Hắn lòng dạ biết rõ, đám sĩ tử khẳng định trông thấy nữ tử xinh đẹp, liền đi lên dùng ngôn ngữ đùa giỡn quấy rối, tự cho rằng là phong lưu, kết quả dẫm lên đinh sắt.
Nhưng mà hắn cũng không vạch trần, miễn cho những người này lúng túng.
Kết giao những sĩ tử này tất có chỗ hữu dụng.
- Nhưng hai nữ tử kia thật sự xinh đẹp như tiên, khí chất siêu phàm.
Sĩ tử họ Hoàng hít khí lạnh, trong ánh mắt vẫn còn mê say.
- Chúng ta đầy bụi đất, ngày mai không thể gặp người.
Phong Võ Chu gọi tỳ nữ đến:
- Ngươi cầm thiếp mời của ta đi Hổ Báo Minh, nói ngày mai ta không cách nào đi tiếp.
- Vâng.
Tỳ nữ khom người lui ra ngoài, vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn, hiển nhiên đã huấn luyện nhiều năm.
- Chậc chậc, Phong huynh, ngươi quả nhiên sinh ra trong thế gia, gia đại nghiệp đại, hưởng thụ như thế, không phải phàm nhân có khả năng với tới.
Một sĩ tử cực kỳ thoả mãn hưởng thụ trong Thính Vũ Hiên:
- Muốn ở thời gian dài tại nơi xa hoa thế này, chúng ta cũng xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch.
Thính Vũ Hiên ở thoải mái, cơm đến há miệng, áo đến thò tay, sinh hoạt tinh xảo, đáng tiếc lại quá đắt, một ngày cần một trăm đồng, loại tiêu phí này, cho dù là đệ tử gia đình giàu có cũng ở không nổi.
Cổ Trần Sa biết rõ sinh hoạt, tiền tiêu hàng tháng của một ít con dòng cháu trong kinh thành cũng chỉ có bao nhiêu đó.
- Mấy ngày nay ta mời khách, mọi người không nên khách khí.
Phong Võ Chu hào sảng phất phất tay, nói:
- Ta đã định ngày hẹn với Minh chủ Hổ Báo Minh, hắn thay thế tử Đại hoàng tử gặp chúng ta, các vị phải biết chuẩn bị một ít lễ nghi. Tất cả mọi người là người có công danh, tương lai có khả năng vào triều làm quan, thế tử cực kỳ khách khí với chúng ta, nếu như được thế tử coi trọng, giúp đỡ chúng ta một ít, chẳng phải có thể sống tốt hay sao?
- Nói cũng phải.
Mấy sĩ tử đều gật đầu:
- Nghe nói Đại thế tử thích người đọc sách, hợp thành đảng vận mệnh quốc gia, chỉ cho người đọc sách tiến vào trong đó, mỗi tháng còn cung cấp không ít tiền lương.
- Quân tử bầy mà không đảng, kết đảng loạn chính, không phải hành vi chính nhân.
Ánh mắt Cổ Trần Sa lóe lên, hắn không thể ngờ Cổ Đạn Kiếm dã tâm siêu nhiên, lại dám liên lạc người đọc sách dân gian, kết bè kết cánh.
Trong lịch sử, bất cứ người đọc sách triều đại nào đều có đảng tranh, bại hoại triều chính, vì lợi ích của mình bán đứng quốc gia, không từ bất cứ việc xấu nào.
Cổ Trần Sa đọc thuộc lòng sách sử, căm thù đảng tranh đến tận xương tuỷ.
Sĩ tử người đọc sách tuyệt đối không thể coi thường, có thể có công danh trong người, sau lưng tất có gia tộc liên lụy với nhau, chính là thân sĩ thiên hạ, từ xưa đến nay, đẳng cấp thân sĩ chính là đẳng cấp thống trị khổng lồ nhất, chiếm cứ tối thiểu một nửa số mệnh trở lên.
Cổ Đạn Kiếm ra tay từ phương diện này, chỉ sợ đã bố cục thiên hạ.
Rất nhiều tu sĩ cho rằng hồng trần nhân gian đều là thế hệ ngu xuẩn, không có giá trị, Cổ Trần Sa trước kia cũng cho rằng như vậy, nhưng từ khi khổ đọc điển tịch, tu vi tinh thâm, cảm thấy nhân tâm người trong thiên hạ, chúng sinh cũng không phải con sâu cái kiến.
Thiên Phù Đại Đế tu vi như thế, chấn nhiếp chư thiên, đồ ma sát thần, trừng phạt Tiên đạo, chỉ sợ cũng hiểu huyền bí trong đó.
Huống hồ một chiêu cuối cùng trong Thiên Tử Phong Thần Thuật, chính là Chúng Sinh Đồng Tâm, từ xưa đến nay, Thiên Tử đạt được Tế Thiên Phù Chiếu đều không thể luyện thành chiêu này.
Nếu như sau lưng Cổ Đạn Kiếm có Cự Linh Thần, như vậy kết đảng liên lạc người đọc sách thiên hạ, tuyệt đối không phải lôi kéo thế lực đơn giản như vậy, có thể là đang tiến hành tu luyện.
Cự Linh Thần từng giao thủ với Thiên Phù Đại Đế, dùng cấp độ của hắn, tuyệt đối có thể hiểu rõ chúng sinh huyền bí.
- Cũng không phải, người đọc sách chúng ta tụ tập cùng một chỗ, giám sát triều đình, công kích lại trị mục nát, phát ra ngôn luận sĩ lâm, đây là đạo lý hiển nhiên, kết đảng là vì dễ làm đại sự hơn.
Phong Võ Chu liền không đồng ý:
- Nhưng mà Trần huynh nói cũng là khí khái người đọc sách, ta không thể nói không phải, ta thật muốn Trần huynh gia nhập Linh Quang Thi Xã chúng ta.
Cổ Trần Sa biết rõ, Phong gia thế lực thật lớn tại Linh châu, người đọc sách trong gia tộc hợp thành Linh Quang Thi Xã, liên lạc rất nhiều sĩ tử Linh châu, kỳ thật cũng là đảng nho nhỏ, lúc đầu quan địa phương đều có chút kiêng kỵ dư luận Linh Quang Thi Xã.
Khó trách Phong Võ Chu kết giao sĩ tử khắp nơi, để cho bọn chúng gia nhập Linh Quang Thi Xã bản thân, nhân số càng nhiều, lại càng có vốn liếng nói điều kiện với Cổ Đạn Kiếm.
- Gia nhập Thi Xã của người này chưa chắc không thể, xem Cổ Đạn Kiếm muốn làm cái gì? Trừ việc này ra, mượn nhờ lực lượng những người này phát hiện dấu vết để lại, nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Cổ Trần Sa tính toán trong nội tâm:
- Vũ Khúc tinh chuyển thế chi đang ở nơi nào? Thật sự khó suy tính.
Hắn trầm ngâm một lát:
- Cũng tốt, ta sẽ gia nhập Thi Xã của Phong huynh.
- Ha ha ha.
Phong Võ Chu nở nụ cười:
Bạn cần đăng nhập để bình luận