Long Phù

Chương 1767: Trong lòng bất an (2)

Chương 1767: Trong lòng bất an (2)
Trong Thần Thông Chi Hà này có hàng tỷ thần thông, số lượng hằng sa chảy xuôi không ngừng, ẩn chứa Quang Âm, Tuế Nguyệt, cuối cùng là những bí mật vô tận từ cổ chí kim.
Thần Thông Chi Hà cọ rửa Thiên Đế Chi Bạch Ngọc Thủ Chưởng rồi liên thủ với Vô Long của Cổ Trần Sa khiến cho Bạch Ngọc Thủ Chưởng do Thiên Đế biến thành lập tức liên tục lùi lại.
Thế nhưng cho dù phải liên tục lùi lại nhưng Bạch Ngọc Thủ Chưởng do Thiên Đế biến thành vẫn duy trì được bộ dạng tiêu sái đẹp mắt.
Đột nhiên, Bạch Ngọc Thủ Chưởng do Thiên Đế biến thành có hơi chuyển động, lập tức có một luồng sức mạnh chặn lại đòn công kích của Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt:
- Kim Bài còn sót lại của Cổ Đạp Tiên thật sự đã dung hợp với Thiên Hậu Bản Nguyên khiến cho Thiên Hậu không còn là Thiên Hậu nữa. Không tồi, không tồi, Thiên Hậu đã biến mất, bản nguyên cũng không còn, cũng có nghĩa là ta đã mất đi sự trợ giúp lớn nhất. Tuy nhiên các ngươi cũng đã dùng hết di trạch của Cổ Đạp Tiên, từ đó về sau, hắn cuối cùng cũng không thể trợ giúp các ngươi được nữa. Ta thành thật nói cho các ngươi biết, Thiên Đạo dã dốc hết sức lực để quấn quanh bản nguyên của Cổ Đạp Tiên, không bao lâu nữa sẽ cướp đoạt đi chút khí tức trên người hắn. Đến lúc đó, sức mạnh của ta sẽ càng mạnh hơn nữa. Cổ Trần Sa, hy vọng rằng đến lúc đó, Vô Long Tâm Pháp của ngươi sẽ thật sự đại viên mãn, vì vậy đừng khiến cho ta thất vọng.
Sau đó, Bạch Ngọc Thủ Chưởng do Thiên Đế biến thành thật sự đã biến mất trong hư không.
Chỉ với một thủ chưởng của hắn, toàn bộ cơ thể đã thật sự rút lui.
- Đây chính là uy năng của Thiên Đế sao? Ngay cả một bàn tay cũng ẩn chứa cấp độ bất hủ sâu nhất. Ta thật sự có một loại cảm giác không thể làm gì được.
Cổ Trần Sa cau mày lại, hiển nhiên là hết sức kiêng kỵ.
- Trần Sa, cuối cùng ta cũng đã luyện hóa được Thiên Hậu Bản Nguyên, hơn nữa còn tiến thêm được một bước.
Lâu Bái Nguyệt tinh tế nhận thức sức mạnh trong cơ thể mình, chỉ cảm thấy trong lúc hô hấp, sức mạnh tinh thần dường như có thể tràn ngập toàn bộ Thiên Giới, thậm chí cả Thời Không Loạn Lưu, còn có thể đến nơi sâu trong Hỗn Độn vô cùng vô tận.
Đơn giản mà nói, tinh thần và ý chí của nàng đã được mở rộng vô hạn.
Nàng đã trở thành một trong những tồn tại cao cấp nhất trên thế giới này, gần với Thiên Đế và Cổ Trần Sa.
Thậm chí nàng còn ở trên Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa.
- Kim Bài "Như Trẫm Thân Lâm" có thể nói là đã hoàn thành sứ mạng cuối cùng.
Cổ Trần Sa nói:
- Ngươi cũng đã nhận được một phần sức mạnh của phụ hoàng nhưng ta vẫn cảm thấy rất không lạc quan về tình hình trong tương lai. Bởi vì trong lúc Thiên Đạo co rụt lại sức mạnh, phụ hoàng quả thật đã bị áp chế ở bên trong bóng tối. Từ Kim Bài này có thể nhìn ra được, vốn dĩ sức mạnh của phụ hoàng là không thể tưởng tượng nổi. Kim Bài này hoàn toàn có thể trấn áp Thiên Hậu Bản Nguyên, tuy rằng còn tồn tại nhưng bây giờ không còn tồn tại nữa rồi. Điều này có nghĩa là quyền hành của phụ hoàng cũng đã hoàn toàn từ bỏ việc bảo vệ chúng ta mà thay vào đó đã toàn tâm toàn ý đối kháng lại Thiên Đạo Ý Chí. Cả hai giao phong sinh ra đời rất nhiều loại biến hóa bất đồng.
- Chẳng lẽ hoàng thượng sẽ thất bại?
Lâu Bái Nguyệt vô cùng kinh ngạc. Nàng cũng biết rằng tuy việc hòa tan Kim Bài đã làm tăng tu vi của bản thân nàng, thế nhưng lại mất đi sự bảo vệ của Thiên Phù Đại Đế.
Hào quang của "Như Trẫm Thân Lâm" đã hoàn toàn biến mất.
Về sau tất cả mọi chuyện đều chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.
- Ta cũng không sợ phụ hoàng sẽ thất bại mà ta đang lo sợ một chuyện khác.
Cổ Trần Sa nhìn sâu hơn vào Lâu Bái Nguyệt. Cho dù Lâu Bái Nguyệt đã hoàn toàn hấp thu và tiêu hóa Thiên Hậu Bản Nguyên cũng như sức mạnh của Kim Bài "Như Trẫm Thân Lâm" thì cũng không bằng hắn.
- Ngươi sợ cái gì chứ?
Lâu Bái Nguyệt cũng không thể hiểu nổi:
- Thật ra bây giờ chúng ta đã hoàn toàn có thể chống lại Thiên Đế. Hôm nay chiến đấu tất nhiên là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà (*), có thể hoàn toàn nhìn ra được rằng Thiên Đế tuy cường đại, là kình địch của chúng ta nhưng cũng không hoàn toàn có khả năng chiến thắng. Hắn muốn làm gì được nhóm chúng ta cũng cực kỳ khó khăn, huống hồ hiện tại chúng ta đã chiếm được thế thượng phong mà Tấn Môn Thiên Vương cũng bị chúng ta luyện hóa. Thiên Hậu Bản Nguyên cũng bị luyện hóa, Chưởng Hình Thiên Vương cũng đã bị khống chế trong tay chúng ta, Vô Tận Chi Bảo cũng bị chúng ta khống chế, Thiên Đế đã như con muỗi rơi vào trong lưới, xem ra hắn cũng không có cách nào thoát thân mà chỉ có thể để chúng ta dần dần xơi tái. Ta nghĩ rằng đại cục thế đang diễn ra tốt đẹp.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì quả thật đúng là như vậy.
Cổ Trần Sa lắc đầu:
- Kỳ thật hiện tại có hai chuyện ngoài ý muốn. Thứ nhất chính là sự thất bại của phụ hoàng trong cuộc chiến với Thiên Đạo, tuy nhiên khả năng này là rất nhỏ. Thứ hai chính là phụ hoàng và Thiên Đạo đồng thời thất bại, đồng thời sụp đổ, cục diện hoàn toàn không thể khống chế được nữa. Đây mới chính là điều mà ta lo lắng, thậm chí, sau khi cả phụ hoàng và Thiên Đạo đồng thời thất bại thì sẽ sinh ra một cái tồn tại khác đồng thời có được toàn bộ năng lực của phụ hoàng và Thiên Đạo. Nếu vậy thì đây thật sự là một phiền toái. Ngươi thử nghĩ xem, Cổ Thiên Sa được sinh ra như vậy, phụ hoàng và Thiên Đạo dây dưa với nhau nên sinh ra nhân tố không thể khống chế này khiến cho lão ta đảo loạn mưa gió mà tạo thành bao nhiêu phiền toái cho chúng ta? Đây chỉ là một cục diện nhỏ không khống chế được mà thôi. Nếu như cả hai đồng thời thất bại thì sau khi đồng quy vu tận (*) không thể khống chế được thì chúng ta căn bản không thể khống chế nổi cục diện nữa. Lúc đó mới thật sự là thời đại của đại kiếp số.
- Ngươi còn nhìn xa trông rộng hơn cả ta.
Lâu Bái Nguyệt nghe thấy lời này thì trầm tư thật lâu:
- Hoàn toàn chính xác, đây là khả năng có thể xảy ra nhất. Trong lịch sử đã có rất nhiều ví dụ như vậy, vốn là những cuộc tranh bá của các quốc gia nhưng ai cũng không thể ngờ rằng cuối cùng lại là một nhân vật không tưởng được đã đánh cắp thiên hạ. Hàng ngàn năm trước, trên Trung Thổ Thần Châu có ba quốc gia tranh bá nhưng cuối cùng thiên hạ lại đã thuộc về một nhân vật nhỏ khác. Chuyện này không thể không nói là một chuyện vô cùng buồn cười. Thế nhưng trên thực tế chính là như vậy, trước mắt chúng ta tranh phong với Thiên Đế nhưng ai có thể biết được rằng sau này, nói không chừng sẽ có một nhân vật khác có thể trấn áp được tất cả chúng ta?
- Thiên Đạo và phụ hoàng đồng quy vu tận (*). Quả thật khả năng này hoàn toàn có thể phát sinh.
Cổ Trần Sa nói:
- Hôm nay ta giao thủ với Thiên Đế, cảm thấy sức mạnh của Thiên Đế tuy cường hoành khôn cùng nhưng cũng không thể giết chết sức mạnh của ta. Thế nhưng ở sâu trong ta lại càng thêm bất an.
(*): Diệu dụng: từ thay thế cho đạo pháp, tâm pháp của Phật.
(*): 昙花一现: phù dung sớm nở tối tàn; hoa quỳnh sớm nở tối tàn; hiển hách nhất thời; oanh liệt một thời. Sớm nở, tối tàn chính là những từ có thể diễn tả về cuộc sống của hoa Phù Dung, với vòng đời ngắn ngủi, giống như thời gian trôi qua vậy cũng chẳng bao giờ chờ đợi ai. Đẹp nguy nga kiêu sa rồi cũng có ngày tàn theo thời gian, đời vô thường là thế.
(*): Câu này thường nói là "giết gà sao lại dùng dao mổ bò" (giết gà sao dùng dao mổ trâu), gốc chữ Hán là "cát kê yên dụng ngưu đao" (割雞焉用牛刀 hoặc giản thể 割鸡焉用牛刀) hoặc dị bản là "sát kê yên dụng ngưu đao" (杀鸡焉用牛刀). Nghĩa của câu này là cắt tiết gà chẳng phải dùng dao mổ trâu, nghĩa bóng ý muốn nói là làm việc nhỏ chẳng cần phải dùng sức lực hay dùng trí lớn.
(*): 同归于尽 (đồng quy vu tận): cùng đến chỗ chết; cùng huỷ diệt; cùng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận