Long Phù

Chương 709: Tự mình xuất thủ (1)

Chương 709: Tự mình xuất thủ (1)
- Cứ xem động tác tiếp theo.
Cổ Đạn Kiếm cười càng âm trầm hơn:
- Tiếp theo Cảnh gia các ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, chọc giận Tĩnh Tiên Ti, cũng có thể nói là chọc giận triều đình, với tính cách của Lâu Bái Nguyệt, chỉ sợ sẽ phát động một kích lôi đình.
- Cổ Trần Sa cũng biết nhịn thật.
Ngữ khí của Cảnh Phồn Tinh càng thêm gian ác hơn:
- Không ngờ vẫn ở trong phủ tổng đốc, nhẫn nại không ra, làm rùa đen rút đầu.
- Đừng xem thường người này, hắn trước khi chưa phất giỏi nhất là ẩn nhẫn, cho dù là tức thế nào cũng có thể nhịn được.
Cổ Đạn Kiếm có chút tiếc nuối nói:
- Tứ đại cao thủ của các ngươi ám sát người này, không ngờ lại bị hắn phản sát, Vong Cơ trưởng lão và Tiêu Viêm bởi vậy mà vẫn lạc, Xích Tiêu Huyền Môn tổn thất thảm trọng. May mà Xích Tiêu Huyền Môn và Tĩnh Tiên Ti không đội trời chung, giờ có chỗ để lợi dụng rồi.
- Nếu lần này Tĩnh Tiên Ti nhịn thì sao?
Cảnh Phồn Tinh hỏi:
- Đạn Kiếm huynh, phát sinh chuyện như vậy, phải nhờ ngươi lửa chảy thêm dầu rồi.
- Nếu Tĩnh Tiên Ti nhịn, tất nhiên ta sẽ có rất nhiều hậu thủ.
Cổ Đạn Kiếm dường như cũng đã tính trước rồi:
- Hơn nữa, hiện tại ngươi cũng là cao thủ Đạo cảnh nhị thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa, không giết được Cổ Trần Sa, chẳng lẽ lại không giết được người khác của Tĩnh Tiên Ti à? Ngươi cứ phóng tay mà làm, mỗi ngày ám sát những tiểu bối đó của Tĩnh Tiên Ti, không ngừng thăm dò điểm mấu chốt của Tĩnh Tiên Ti, ta không tin, bọn họ vẫn có thể nhịn tiếp được.
- Như vậy đích xác là thỏa đáng.
Cổ Đạn Kiếm hận không thể lập tức đứng dậy:
- Tĩnh Tiên Ti trừ mấy nhân vật lợi hại ra, người khác đều là hạng bình thường, để ta xem trước tiên nên giết người nào? Đám người Chu Bố, Lưu Vũ, Tiền Trinh à? Hiện tại năm người không ngờ giết chóc ma đầu trong Ma vực để tu luyện, chính là cơ hội xuống tay tốt nhất.
- Ngàn vạn lần không thể.
Cổ Đạn Kiếm vội vàng ngăn cản:
- Ngươi đi giết năm người này, sợ rằng bản thân cũng sẽ phải chôn vùi trong đó, năm người này đã thức tỉnh huyết mạch Ngũ Quý Thần, năm người liên thủ, ngươi căn bản không phải là đối thủ.
- Đạn Kiếm huynh xem thường ta vậy ư?
Cảnh Phồn Tinh có chút tức giận.
- Nếu Phồn Tinh huynh không nghe lời ta, vậy có thể đi thử xem.
Cổ Đạn Kiếm nói:
- Nếu năm người tách ra, uy lực không tính là gì, Phồn Tinh huynh có thể trấn áp, nhưng năm người liên thủ, uy lực không đơn giản chỉ là đề thăng gấp năm lần thôi đâu.
- Thành tựu của năm người này là không thể đoán định, qua mấy năm nữa, khi thực sự trưởng thành, đến lúc đó càng khó giết.
Phồn Tinh đột nhiên đứng lên:
- Phải nhân lúc còn sớm mà trừ bỏ.
- Trừ bỏ thì không cần thiết, luyện chế thành khôi lỗi là được rồi, hoặc là hàng phục, biến thành người của mình.
Cổ Đạn Kiếm nói:
- Có điều, ngươi có thể giết những người nắm giữ thương hội dân gian như Long Vũ Vân, Ngọc Hàn Lộ, Tĩnh Tiên Ti sẽ lập tức tê liệt.
- Dùng cảnh giới hiện tại của ta mà động thủ với bọn họ, vậy thì có chút mất giá quá, có điều vì tiêu diệt Tĩnh Tiên Ti, khiến cho bọn họ điên cuồng thì cũng không có gì, hiện tại ta sẽ phân ra pháp lực hóa thân đi ám sát bọn họ, giết chết toàn bộ người tu vi thấp của Tĩnh Tiên Ti, ta xem bọn họ sẽ vận hành tiếp thế nào.
Thân hình Cảnh Phồn Tinh khẽ động, phân ra một cỗ pháp lực, pháp lực này ngưng tụ thành một người giống hệt hắn.
Hắn tu luyện thành nhị thập nhị biến "Pháp Thiên Tượng Địa", thân thể có thể diễn hóa thiên địa vạn vật, cũng có thể phân ra một cỗ pháp lực để ngao du thiên hạ.
Thân thể của hắn không phải nhục thân, cũng không phải Nguyên Thần, lại càng không phải là khí ngưng tụ ra, mà là "Pháp thân", vô cùng huyền diệu, biến hóa tùy ý, kỳ thật tới loại cảnh giới này, chính là một loại cực hạn của tu luyện, cho nên muốn tiến thêm một bước nữa thì chính là Chiếu Kiến Quá Khứ rồi.
Pháp lực hóa thân này chỉ tương đương với một phần mười lực lượng của hắn, nhưng để ám sát những nhân vật trọng yếu đó của Tĩnh Tiên Ti cũng là đủ rồi.
Cho dù pháp lực hóa thân này chỉ có một phần mười lực lượng của hắn, chỉ sợ cũng đủ để trấn áp bất kỳ cao thủ nào từ nhị thập biến trở xuống.
Đương nhiên, sau khi pháp lực hóa thân rời khỏi, hắn sẽ tổn thất một phần mười lực lượng, có điều cái này cũng không có gì.
- Lần này ta tới chủ yếu là để gặp Cảnh Khưu tiên sinh.
Cổ Đạn Kiếm thấy Cảnh Phồn Tinh lập tức muốn đi ám sát, cũng không ngăn cản, theo hắn, thọ mệnh của Cảnh Phồn Tinh hiện tại đã gần sáu bảy trăm tuổi, cường hành ở trong Thiên Địa Huyền Môn triệt tiêu năm tháng, mới tu luyện đến cảnh giới đến bây giờ, đã là hao hết tất cả tiềm lực, không còn hy vọng tấn thăng.
Nếu Cảnh Phồn Tinh không tiến vào Thiên Địa Huyền Môn cường hành lợi dụng lực lượng của nghịch chuyển thời không để tu hành, ở trong hiện thực, hắn tu luyện năm sáu trăm năm, chắc cũng chỉ tới được cảnh giới Bất Tử Chi Thân.
Mà hiện tại, bởi vì hắn tu luyện trong thời gian nghịch chuyển của Thiên Địa Huyền Môn, cơ bản không thể lợi dụng pháp lực tu thành tu thành thập tam biến "Chiếu Kiến Quá Khứ", bởi vì quy tắc pháp lực của hắn đã in dấu vết của Thiên Địa Huyền Môn, chứ không phải tham ngộ với thế giới chân chính mà thành.
Nói cách khác, Cảnh Phồn Tinh phải dừng lại ở đây rồi.
Đây là tệ đoan của chỉ vì cái trước mắt.
Mà Cảnh Khưu hiện tại mới hơn một trăm tuổi, lại đã là Đạo cảnh nhị thập ngũ biến "Bất Tử Chi Thân", cho thêm thời gian, sợ rằng trở thành tồn tại giống như thần cũng không ngạc nhiên.
Cho nên mới nói, nhân vật linh hồn của Cảnh gia không phải Cảnh Phồn Tinh, mà là Cảnh Khưu.
Cho dù là hiện tại, Cảnh Khưu trấn áp Cảnh Châu và khí vận của toàn bộ Cảnh gia, những thế gia Thánh Nhân đó cũng phải khách khí với hắn.
- Gia chủ ra ngoài rồi, trước mắt không ở trong nhà.
Cảnh Phồn Tinh nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận