Long Phù

Chương 587: Cao thủ Viên tộc (1)

Chương 587: Cao thủ Viên tộc (1)
Nhìn thấy phiên chợ bị Ma Viên tập kích cũng không phải một hồi hai hồi, rất nhiều người mạo hiểm trong nhà gỗ và thương đoàn đều không kinh hoảng chút nào, trái lại mỗi người đều vui vẻ ra mặt, giống như lại sắp phát tài.
Tuy rằng Ma Viên hung hãn, đó là lúc ở trong rừng cây, mượn ưu thế cổ thụ chọc trời, đi tới như gió, người không phải là đối thủ, hơn nữa ở trong rừng cây rất khó sử dụng cung tên. Cho nên người mạo hiểm đều chặt hết cây trong rừng gần đất phong, Ma Viên ưu thế rất khó phát huy trên đất bằng.
Lại nói, dù cho Ma Viên lại thông minh, kỳ thực cũng không bằng nhân loại.
Huống chi, người mạo hiểm có thể tới khu vực nguy hiểm như Man Hoang, mỗi người đều không phải ngu phu, mà là cao thủ, có tư chất trung đẳng, thậm chí có người là tư chất thượng đẳng, còn có thiên tài đang ẩn nấp trong bóng tối.
Những người này, người nào mà chẳng mạnh hơn Ma Viên cơ chứ?
Các loại cạm bẫy, độc dược, cung tên, kình nỗ, thậm chí còn có hỏa phù thương cùng các dụng cụ khác bắt lấy Ma Viên.
Một con Ma Viên có giá cả không thấp, là Cảnh Vũ Thương Hội thu mua, đương nhiên, Tĩnh Tiên Ti, Thiên Công viện cũng thu mua.
Kỳ thực bản thân Ma Viên ẩn chứa huyết mạch của thần mỏng manh, dùng để tinh luyện, cũng cũng có một chút hiệu quả, ngoài ra quan trọng nhất chính là linh hồn bản thân Ma Viên, nếu bị cao thủ luyện thành nguyên thần, có thể luyện hóa linh hồn, chế tác bùa chú, hoặc là hòa vào trong pháp bảo, nắm giữ linh tính.
Ví dụ như bảo đao bảo kiếm bình thường, muốn nắm giữ linh tính, nhất định phải đặt trong Tụ Linh trận hơn một nghìn năm, hoặc ngâm trong linh dịch trăm năm, còn có thể nhỏ Thiên Lộ vào.
Có điều, những thứ này còn không nhanh bằng trực tiếp luyện vào hồn phách.
Đương nhiên, luyện hồn phách vào trong dụng cụ cần cao thủ Nguyên Thần Xuất Khiếu mới có thể làm được.
Đạo cảnh mười bốn biến, Nguyên Thần Xuất Khiếu, lực lượng tinh thần trong đầu hóa thành nguyên thần lực, có thể can thiệp hiện thực, loại sức mạnh này có thể nói là phá thiên hoang.
Từ xưa tới nay, Nguyên Thần Xuất Khiếu chính là biến hóa cực kỳ to lớn.
Nếu Cổ Trần Sa không có được Thiên Đạo Thần Quang rót vào thức hải, tinh thần của hắn cô đọng rất nhiều, muốn tu thành nguyên thần, chỉ sợ còn phải khổ tu ba năm rưỡi.
Có điều, luyện hồn phách sinh linh vào pháp bảo chính là thủ đoạn ma đạo, tu sĩ chính đạo sẽ lén lút luyện chế, tuy nhiên không thể trắng trợn.
Thiên Công viện không hề e dè, trắng trợn làm loại chuyện này, kỳ thực cũng không gì đáng trách, bản thân những Ma Viên này chính là tà ma, tàn nhẫn khát máu, bắt lấy rút hồn luyện bảo cũng không có cái gì.
Cổ Trần Sa đi tới biên giới đất phong của mình, chủ yếu là khảo sát thực địa và động tĩnh Man tộc, quan sát tình huống của người mạo hiểm và thương đoàn, chính mình hòa vào trong đó, thưởng thức tư vị, càng tốt dễ dàng tìm hiểu Thương Sinh Bổ Thiên Thuật.
Huống hồ, hắn lúc ẩn lúc hiện, chỉ sợ sẽ có cơ duyên.
Quả nhiên, hắn đã phát hiện một viên trứng Chu Tước hoá thạch.
Đương nhiên, hắn không có manh động, chỉ chú ý trong bóng tối.
Ngược lại trứng Chu Tước hoá thạch ngoại trừ hắn ra, không ai có thể luyện hóa. Đương nhiên, trừ phi Võ Đương Không cũng có vật này, dùng Thiên Tử Phong Thần Thuật, Nhật Nguyệt Long Huyết cũng có thể ấp đi ra.
Hắn chỉ cần nhìn chằm chằm quả trứng này, không nên bị Võ Đương Không chiếm lấy là được rồi.
- Nếu như Võ Đương Không thật sự được Tế Thiên Phù Chiếu, tốc độ tu hành sẽ vượt xa chính mình, khi mình có được là lúc nghèo rớt mùng tơi, không có thứ gì, còn không phải Võ Sĩ. Mà Võ Đương Không có được đã là cao thủ Đạo cảnh mười tám biến hoặc là mười chín biến, có khởi điểm và căn cơ như vậy, khi đạt được phù chiếu, chỉ cần hơi tu hành, chỉ sợ cũng sẽ kinh thiên động địa.
Nếu Cổ Trần Sa lúc trước là Đại Đạo Kim Đan mười tám biến đạt được phù chiếu, hiện tại đã có thể sánh ngang với Văn Hồng.
Căn cơ Cổ Trần Sa lúc trước quá nông cạn, mà bản thân Võ Đương Không là kỳ tài cái thế tư chất, được bồi dưỡng tốt nhất trong thế gia Thánh Nhân như Võ gia, không phải Cổ Trần Sa có thể so sánh.
Nói thực sự, tư chất Cổ Trần Sa hiện tại mới có thể sánh ngang với Võ Đương Không.
Đám Ma Viên tiến công tan rã trong nháy mắt, không cách nào vượt qua đường biên giới, đám thương nhân trong phiên chợ bắt đầu kêu gào, các thương đoàn cỡ lớn bắt đầu nắm lấy từng con Ma Viên bỏ vào trong lồng sắt, dùng xe chở đi.
Dọc theo đường biên giới có đầy người, người mạo hiểm rất nhiều, rộn rộn ràng ràng, thậm chí kéo dài đến những đất phong khác.
Đất phong của Cổ Trần Sa liền với đất phong của Lâu Bái Nguyệt, hai bên giáp giới với nhau, gần đó là của Cổ Hoa Sa. Ba đất phong có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Đại quân tụ tập ở biên cảnh đất phong Cổ Trần Sa, rất nhiều người mạo hiểm cùng thương đoàn đất phong đều chen chúc mà tới, nương theo chiến tranh chính là của cải.
Có đục nước béo cò, cũng có thật sự một lòng vì nước, càng có bụng dạ khó lường.
Cổ Trần Sa quan sát người mạo hiểm, liền phát hiện rất nhiều manh mối.
Hắn vẫn chú ý đại hán kia, phát hiện đại hán kia vẫn ở trong nhà gỗ không nhúc nhích. Cũng không có đi ra bắt Ma Viên, trái lại có vài người tiến vào nhà gỗ của hắn, cũng tự chọn món đồ gì đó, kỳ thực là đang liên lạc với nhau.
Cổ Trần Sa rót một tia nguyên thần vào trứng Chu Tước, cũng cùng một nhịp thở với bản thân, cho nên có thể nghe rõ ràng.
- Hắc Xuyên, vừa nãy tú tài tiến vào, có phải hỏi dò ngươi, muốn mua tảng đá này?
Mấy người kia mặc trang phục võ sĩ, khoái đao kình nỗ, đằng đằng sát khí, hiện tại là cùng một nhóm với đại hán gọi là Hắc Xuyên kia.
- Không sai, tú tài kia bị người Hồng Vận Hội lôi kéo. Ta ra giá mười bộ áo giáp Giác Giao Khải, hắn lập tức từ bỏ.
Đại hán Hắc Xuyên nói.
- Ngươi chờ người thật sự cầm mười bộ Giác Giao Khải để đổi.
Võ sĩ đạo nói:
- Đây là mệnh lệnh của chủ nhân, một khi chờ được người này, lập tức thông báo chủ nhân. Mặt khác, ngươi nhìn chằm chằm vào động tĩnh của Hồng Vận Hội, Cảnh Võ Thương Hội, còn có Tĩnh Tiên Ti, Thiên Công viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận