Long Phù

Chương 1952: Kỳ Quốc (2)

Chương 1952: Kỳ Quốc (2)
Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc lộ ra một nụ cười lạnh lẽo:
- Luôn có mấy tên giả thần giả quỷ như này đây, tu vi của kẻ này ra sao?
- Bệ hạ, tu vi của người này thâm sâu vô lường. Ta đã dò xét sơ qua hắn ta, chỉ sợ rằng có uy năng của Hủy Quốc Phần Thành.
Cái tên vừa bẩm báo này cũng chính là một cao thủ, thế mà lại là một trong những Thần cấp mang trong mình Đạo Cảnh biến 30 trở lên. .
- Ngay cả ngươi mà cũng nói là thâm sâu khó lường sao?
Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc kinh ngạc nói:
- Xem ra kẻ này thật sự rất có bản lĩnh rồi. Mau cho hắn vào đi, ngược lại ta muốn xem thử như nào.
Chỉ chốc lát sau, một đạo nhân vẫn còn trẻ tiến vào.
- Chúc mừng, chúc mừng Hoàng Đế bệ hạ. Trong cung của ngươi đã hạ sinh ra một đại nhân vật rồi đấy. Nhân vật này không thể xem thường được, bởi vì tương lai nó có thể sẽ thống nhất Nhân Gian. Bần đạo đến đây là để chúc mừng, đồng thời cũng mong muốn phò trợ bệ hạ kiến lập đại nghiệp.
Đạo nhân còn trẻ tuổi này cúi người xuống mà nói:
- Bần đạo tên Nhạc Tầm Long.
- Cường giả thuộc cảnh giới Thiên Tôn...
Gương mặt của Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc hơi biến đổi.
Bởi vì hắn ta đã nhìn ra tên đạo nhân còn trẻ tuổi này thế mà lại có thể là cảnh giới Thiên Tôn. Nếu như có tên này cường viện, vậy tất nhiên vận số quốc gia cũng sẽ trở nên hưng thịnh. Nhưng lại không có cách nào kìm hãm được loại cao thủ như thế này. Đó cũng là một việc rất phiền phức.
Trong lòng Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc suy xét một hồi lâu, sau đó trên mặt hắn ta lộ vẻ tươi cười:
- Nhạc đạo trưởng cao cường như vậy, thế mà lại đi phò trợ cho triều đình, đáng mừng, đáng mừng mà. Tuy nhiên lời nói "thống nhất Nhân Gian" vừa nãy xin đừng nói ra, nếu không sẽ gây ra phiền phức lớn lắm. Huống hồ chi Nhân Gian Giới phong phú, dồi dào, mà Kỳ Quốc bọn ta chỉ là hạt cát trên sa mạc mà thôi.
- Ha ha ha...
Đạo nhân tuổi còn trẻ tên Nhạc Tầm Long nói:
- Hiên tại thế đạo Nhân Gian Giới ngày càng hỗn loạn, yêu ma nổi dậy khắp nơi, chúng sinh lầm than, lòng người bất an. Lúc này đây, nhất định phải có đấng cứu thế xuất hiện, nội trong vòng trăm năm tới cần phải có Cứu Thế Chi Tôn xuất thế nhằm cứu vãn thiên địa. Nếu như người nào có thể trở thành Cứu Thế Chi Tôn, vậy nhất định là công đức vô lượng. Đồng thời người nào đi theo Cứu Thế Chi Tôn cũng sẽ có được công đức cực lớn, hưởng thụ bất diệt.
- Nhạc đạo trưởng có thể nhanh chóng tìm tới nơi này như vậy, e rằng sau lưng cũng có cao nhân nhỉ.
Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc nói.
- Bần Đạo là người của Đạo Cung.
Nhạc Tầm Long nói.
-Đạo Cung ư?
Dương Kỳ Hằng, Hoàng Đế của Kỳ Quốc cau mày lại.
- Đạo Cung của chúng ta rất to lớn, chẳng thua kém gì với Thiên Đình...
Lúc này, Nhạc Tầm Long sử dụng Tâm Linh Truyện Đệ Chi Thuật.
Cổ Trần Sa nhìn thấy đạo nhân trẻ tuổi này thì đã biết được tên này chính là người của Hồng Linh Sa.
Hồng Linh Sa mệnh danh là Đạo Tổ, bị Thiên Đình trục xuất và đi tới Nhân Gian Giới, hiện tại lại đang bắt đầu bồi dưỡng thế lực của mình.
Vù!
Cổ Trần Sa rời khỏi nơi này, Thiên Mệnh Chi Tử đã được xác định rồi, chính là ở bên trong Kỳ Quốc này. Về sau mọi sự biến hóa của đế quốc này đều sẽ xoay quanh Kỳ Quốc và Trương Tự Nhiên, còn những quốc gia khác sẽ chỉ làm nền thôi.
Ở một nơi bí mật trong Nhân Gian Giới, thân thể Cổ Trần Sa biến hóa và tiến vào bên trong.
Ngay lập tức, hắn nhìn thấy một toà Cung Điện. Cung Điện này nguy nga, hùng vĩ và có vô số ánh sáng rực rỡ bao trùm.
Sâu thẳm bên trong Cung Điện là một nữ tử đang ngồi xếp bằng tu hành.
Nữ tử này chính là Hồng Linh Sa.
- Vĩnh Tổ đại giá quang lâm, ta không thể từ xa tiếp đón được, vẫn mong ngươi có thể thứ tội cho.
Hồng Linh Sa đột nhiên mở to mắt.
- Vĩnh Tổ?
Cổ Trần Sa đứng ngay trước mặt Hồng Linh Sa:
- Câu nói này cho thấy rằng Vô Long Tâm Pháp của ngươi còn có rất nhiều thiếu sót. Chẳng trách sao lại bị Thiên Đế chạy tới cướp mất đi Tự Do Hoa mà bản thân tu luyện nên. Đúng là nhiều năm khổ luyện giờ đây đã bị hủy hoại trong chốc lát.
- Tên Trương Tự Nhiên kia phản kháng Thiên Đình, lập ngươi làm Vĩnh Tổ, đó cũng là ý kiến của Cổ Hoa Sa. Ta thấy dường như cả hai huynh đệ bọn ngươi đã có ký kết với nhau rồi, bằng không hắn ta sẽ không ra vẻ ngoài mặt thì muốn tốt cho ngươi, nhưng trên thực tế lại làm ra những chuyện suy yếu vận số của ngươi.
Dường như Hồng Linh Sa không hề có chút sợ hãi nào với Cổ Trần Sa cả:
- Theo như ta thấy, vận số của ngươi đã yếu đi không ít, cái cách xưng hô Vĩnh Tổ này cũng khiến cho Vô Long Tâm Pháp của ngươi gặp trở ngại rất nhiều đó.
- Ha ha ha...
Cổ Trần Sa bật cười ha hả :
- Hồng Linh Sa, ngươi thực sự chẳng hiểu Vô Long Tâm Pháp gì cả. Tu vi của ngươi cũng chỉ mới bước vào ngưỡng cửa mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận