Long Phù

Chương 970: Bắn tiếng đe dọa (2)

Chương 970: Bắn tiếng đe dọa (2)
- Đương nhiên, ta cũng không phải cứ đòi thế giới của riêng mình, chuyện này cũng thực sự làm khó Minh chủ, nếu Minh chủ có thể ban cho ta một số bảo bối tương tự như Trảm Lôi Kiếm, khiến ta có năng lực phòng thân, ta cũng thỏa mãn rồi.
- Trảm Lôi Kiếm chính là thánh kiếm Võ Thánh luyện chế, uy lực cực lớn, cũng là một kiện kỳ trân thái cổ.
Cổ Đạn Kiếm nói:
- Nếu ngươi đã cần, ta cũng có thể cho ngươi một kiện, nhưng cái thứ pháp bảo này tham nhiều không hay, ngươi có Trảm Lôi Kiếm này, cho dù có pháp bảo khác, cũng là pháp lực không đủ, không thôi động được.
Cổ Đạn Kiếm cũng không phải đồ ngốc, sẽ không dễ dàng lấy ra bảo bối cấp bậc kỳ trân thái cổ.
- Hiện tại Cổ Đạn Kiếm là muốn ki bo kẹt xỉ à?
Trong lòng Cổ Trần Sa thầm nghĩ:
- Một khi đã như vậy ta sẽ chơi lớn!
Hắn lại mở miệng nói:
- Minh chủ ít nhiều cũng phải cho ta một chút lợi ích, ta mới có động lực làm việc cho Minh chủ chứ? Ta thấy tư chất của Minh chủ chắc là Thiên Sinh Thánh Nhân, nếu ta đoán đúng, rất có khả năng là đạt được Thánh Long Khí trong Hồng Hoang Long Môn, nếu có thể cũng đề thăng ta tới tư chất này, vậy ta khẳng định sẽ quyết tâm làm việc cho Minh chủ.
- Hả?
Đột nhiên trên người Cổ Đạn Kiếm tỏa ra một cỗ sát khí:
- Võ Đương Hưng, xem ra ta đã xem thường ngươi rồi, ngươi không ngờ có thể nhìn thấu bí mật trên người ta?
- Minh chủ bớt giận, ta cũng là muốn tỏ rõ với Minh chủ, ta là người có bản sự, không phải phế vật.
Cổ Trần Sa vội vàng nói:
- Minh chủ phải có lòng dung người thì mới có thể thống trị vạn vật, nếu ngay cả một người nho nhỏ như ta cũng không dung nạp được, sợ rằng tương lai cũng rất khó tìm được thuộc hạ đắc lực thực sự. Minh chủ nhìn Lâu Bái Nguyệt và Cổ Trần Sa của Tĩnh Tiên Ti đi, còn cả Cổ Hoa Sa nữa, ngay cả Gia Cát Nha cũng có thể dung nạp, nhớ rõ trước kia Kim Tùy Ba cũng là bộ hạ của Thất hoàng tử, sau đó bị Minh chủ lôi kéo. Nhưng vẫn đầu phục Tĩnh Tiên Ti, nói lời Minh chủ không thích nghe thì chính là Minh chủ không có lòng dung người.
Nghe thấy lời này, sát khí của Cổ Đạn Kiếm chậm rãi rút đi:
- Tốt lắm, tốt lắm, Võ Đương Hưng, ngươi nói rất đúng, ta là chuyện gì cũng không tin bất kỳ ai, có điều ngươi muốn trở thành Thiên Sinh Thánh Nhân, điều này cơ bản là không có khả năng, dĩ ta có thể trở thành, chính là tiêu phí vô số lực lượng, đạt được một dòng Thánh Long Khí mà Cự Linh Thần cất giữ trước kia, hiện tại cho dù là Cự Linh Thần cũng không còn khí này. Nếu có, Tam Đại Thiên Tôn đã sớm biến một số nhi tử của hắn thành Thiên Sinh Thánh Nhân rồi.
- Ta muốn khuyên Minh chủ một câu, cẩn thận Cự Linh Thần và Vu Tổ, ta hoài nghi hai tồn tại chí cao vô thượng này rất có thể là muốn mưu đồ thứ gì đó trên người thế tử.
Cổ Trần Sa nói.
- Hả? Trên người ta cũng không có thứ gì đáng để bọn họ mưu đồ cả.
Cổ Đạn Kiếm cười cười:
- Hiện tại ta cũng không hiểu hai tồn tại này cho lắm. Nhưng đã cầm lợi ích, ta cũng không thể không làm gì.
- Thứ quý giá nhất trên người Minh chủ chính là huyết mạch của Thiên Phù Đế.
Cổ Trần Sa lờ mờ chỉ ra mấu chốt của vấn đề,
- Nhưng huyết mạch này ẩn giấu rất sâu, dường như có linh tính, cho đến bây giờ, dường như vẫn chưa có con cháu hoàng thất nào có thể kích phát. Theo ta được biết, Tĩnh Tiên Ti Cổ Trần Sa có khả năng kích phát được một chút, cho nên thực lực của hắn quả thực là khủng bố, hiện tại cũng không biết tới trình độ nào rồi. Ta thấy Cự Linh Thần và Vu Tổ tài bồi Minh chủ như vậy, có khả năng là muốn nghĩ biện pháp kích phát huyết mạch trên người Minh chủ, sau đó thì thu lấy.
- Nhắc nhở của ngươi ngươi không phải không có lý!
Cổ Đạn Kiếm bừng tỉnh đại ngộ, hai mắt vô cùng thâm thúy:
- Ta một mực không nghĩ tới điểm này, có thể thấy được là kẻ trong cuộc thì mê, người ngoài cuộc thì sáng, đúng vậy, đến bây giờ người đã kích phát huyết mạch của hoàng thất trong Cổ gia có khả năng là Cổ Hoa Sa và Cổ Trần Sa, Cổ Hoa Sa chắc là kém hơn một chút, mà thằng nhãi Cổ Trần Sa đó có khả năng là đã tham ngộ được bí mật mấu chốt, biết kích hoạt huyết mạch này, cho nên tu vi không ngờ còn mạnh hơn cả Thiên Sinh Thánh Nhân, đúng là đáng sợ, nếu ngươi có cơ hội, nghe ngóng một chút bí mật của Tĩnh Tiên Ti cho ta nhé! Nếu ta có thể kích phát huyết mạch này, rất có thể sẽ trở thành mấu chốt để phá cục.
- Thứ cho ta nói thẳng.
Cổ Trần Sa lại nói chuyện giật gân:
- Ngày Minh chủ kích phát huyết mạch của Thiên Phù Đế, chính là ngày bị Cự Linh Thần và Vu Tổ thu gặt, đây là thời cơ sinh tử tồn vong.
- Theo ngươi thấy ta nên làm thế nào?
Cổ Đạn Kiếm quả nhiên bị lời nói của Cổ Trần Sa khiến cho rung động.
Hiện tại trí tuệ và kinh nghiệm của Cổ Trần Sa đã không phải là Cổ Đạn Kiếm có thể bằng được.
Cổ Đạn Kiếm tất nhiên thâm trầm độc ác, âm hiểm xảo quyệt, nhưng vẫn bị Cổ Trần Sa dẫn vào trong bẫy của mình.
Lúc này trí tuệ và tính toán của Cổ Trần Sa đã không kém gì Gia Cát Nha, hai người là ai cũng có sở trường riêng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận