Long Phù

Chương 181: Xây dựng đất phong (1)

Chương 181: Xây dựng đất phong (1)
Lưu Vũ, Mạc Siêu, Cổ Lượng, Tiễn Trinh, Chu Bố là phụ tá đắc lực của Cổ Trần Sa, những ngày này tự mình mang binh, rất trung thành và tận tâm.
Muốn xây dựng đất phong, về sau năm người này chính là trụ cột.
Trông thấy năm người đồng thời bước vào Đạo cảnh, Cổ Trần Sa âm thầm gật đầu, cái này không phải tác dụng của Thất Thánh Luyện Tâm Đan, mà là căn cơ của bọn hắn vốn đã hùng hồn, kích hoạt huyết mạch trong cơ thể, đan này chỉ có tác dụng cảnh tỉnh.
Khi đó nghĩ năm người này sẽ bước vào Đạo cảnh trước mình, không ngờ mình ở trong bảo khố của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu đạt được kỳ ngộ, mới đi trước một bước.
- Chúng ta lại đột phá Đạo cảnh?
Năm người phục hồi tinh thần lại, vội vàng quỳ xuống:
- Vừa rồi dùng đan dược, chúng ta lại thấy Thánh Nhân viễn cổ truyền đạo giải thích nghi hoặc, Vương gia lại ban thưởng cho chúng ta, tương lai chúng ta làm sao báo đáp?
- Cố gắng xây dựng đất phong, trợ giúp ta trấn áp Man tộc, đồng thời theo dõi người của Long Vũ Vân, Ngọc Hàn Lộ, miễn cho bọn hắn quấy phá.
Cổ Trần Sa ý bảo năm người đứng lên.
- Vương gia, chúng ta đã tiếp thu ước chừng ba nghìn Võ Sĩ của Long Vũ Vân, trước mắt đang tiến hành chỉnh biên.
Chu Bố bẩm báo:
- Về phần quân đội bên Ngọc Hàn Lộ lại không tiếp nhận, bởi vì người Bảo Ngọc Quốc giống như có mâu thuẫn với chúng ta.
- Đây là tự nhiên, Long Kiếm Đảo hoàn toàn tan vỡ, mặc dù Long Vũ Vân có rất nhiều mờ ám, nhưng dù sao cũng là tâm tính nước mất nhà tan, còn cao thủ Bảo Ngọc Quốc kia là nâng giá, muốn bán cái giá tốt, nếu ta đoán không sai, rất có thể bọn hắn đã liên lạc với Đại Uy Vương Triều.
Cổ Trần Sa suy tư:
- Kỳ thật hiện tại ta thiếu nhất là người, nhưng trừ bọn ngươi ra, mặt khác không thể một mình đảm đương một phía, muốn xây dựng đất phong cần nhân tài, năm các ngươi căn bản không đủ.
- Vương gia, chúng ta cũng đang bồi dưỡng, từ trong đội ngũ của chúng ta, cũng có mấy người tu vi không tệ, đã tiến vào Phàm cảnh tam trọng.
Tâm tính của Lưu Vũ rất lạc quan.
- Đây không phải thứ ta nói, phải đọc sách nhiều, chỉ biết chém giết chính là mãng phu.
Cổ Trần Sa sớm có tính toán:
- Ta sẽ ở trong thành mở học đường quân sự, Nghĩa Minh làm lão sư, các ngươi mỗi ngày nhất định phải học một canh giờ, học tập quân sự, nội chính, còn nữa, ta sẽ viết thư cho Cự Thạch Hầu, để hắn phái chút nhân tài quản lý và binh pháp đến dạy các ngươi.
Cự Thạch Hầu đưa hắn ba trăm bộ Giác Giao Khải, biểu hiện đầy đủ thiện ý, sự tình nhân thủ chưa đủ, người này chắc chắn sẽ trợ giúp.
Cổ Trần Sa là muốn bồi dưỡng hai trăm bốn mươi ba binh sĩ dưới trướng thành nhân tài chân chính, có thể một mình ngăn cản một phía, tối thiểu cũng phải quản lý được một huyện. Một huyện ít thì mấy vạn, nhiều thì hơn mười vạn, người có thể thống trị được một huyện, cũng xem như nhân tài.
- Các ngươi đi gọi Tam Hương tới cho ta.
Hắn lại phân phó.
Qua một lát, Tam Hương tới đây, Tư Hương mở miệng:
- Vương gia có gì phân phó.
- Ta muốn viết thư cho Cự Thạch Hầu, các ngươi có thủ đoạn truyền tin nhanh chóng gì không?
Nếu như xây dựng đất phong, việc cấp bách nhất chính là khôi phục thư từ qua lại với ngoại giới, hoặc truyền tấu chương cho triều đình, hoặc liên lạc bốn phương, bộ lạc Man tộc này cách ngoại giới khá xa, làm đường là không thể nào, Cổ Trần Sa không có năng lực lớn như vậy, hắn cũng khuyết thiếu thủ đoạn truyền tin, không có biện pháp chỉ đành hỏi thăm Tam Hương.
- Cái này dễ dàng.
Tư Hương trả lời:
- Chúng ta nuôi dưỡng rất nhiều linh ưng, truyền tin không khó.
- Ở Man Hoang chi địa này, coi như là linh ưng cũng rất bất tiện, phi hành mau nữa cũng cần hai ba ngày, ta cảm giác các ngươi có phương pháp truyền tin nhanh hơn.
Cổ Trần Sa cười hỏi:
- Tựa hồ Thiên Công Viện phát minh vật phẩm mới, không thể cho ta xem một chút sao?
- Nếu Vương gia đã hỏi, chúng ta tự nhiên sẽ nói.
Tư Hương lấy ra một cái hộp, lớn cỡ lòng bài tay, bên trong ánh huỳnh quang lập loè, còn có cây bút ngòi vàng, không biết chế tác như thế nào mà thành:
- Vật ấy tên Tử Mẫu Chu Thiên Hạp, chỉ cần dùng bút viết vào, hộp sắt bên quận chúa cũng sẽ ra tin tức giống nhau, nghe đồn ở trong Thiên Công Viện có Chu Thiên Tháp, có thể lấy lực lượng vô thượng bao trùm khắp nơi, chúng ta viết chữ sẽ tiến vào Chu Thiên Tháp, sau đó từ tháp tiến vào cái hộp khác.
- Thần kỳ như vậy?
Cổ Trần Sa chỉ biết, ở tiên đạo có Vạn Lý Tinh Ảnh Thuật, cách xa mấy vạn dặm, song phương có thể thông qua thủy tinh đối thoại quan sát, thế nhưng kia dù sao cũng là vật của Thần Tiên, không phải phàm nhân có khả năng có được, mà bây giờ lại xuất hiện ở trước mặt mình.
Đế quốc lớn như vậy, khó quản lý nhất chính là truyền tin không thông suốt, ví dụ như địa phương xa xôi nào đó phát sinh phản loạn, chờ tin tức tới kinh thành, lại phái đại quân qua, thì sớm đã trễ.
Cho nên trong lịch sử, có rất ít người sau khi thu phục trăm quốc còn có thể ổn định và hoà bình lâu dài.
Sau khi Thiên Phù Đại Đế tại vị, chuyện thứ nhất là tu kênh đào, làm đường, truyền tin nhanh chóng, mà bây giờ chế tạo ra vật thần kỳ như vậy, về sau cho dù địa phương lại vắng vẻ, chỉ cần phát ra tin tức, cũng có thể lập tức tới kinh thành.
- Tốt lắm, các ngươi lập tức truyền tin cho Cự Thạch Hầu, nói ta đánh hạ bộ lạc Man tộc, cần nhân tài tới quản lý, hy vọng Cự Thạch Hầu có thể phái cao thủ đến tiếp viện.
Cổ Trần Sa nói.
- Chúng ta sẽ xử lý.
Tư Hương cầm lấy bút viết.
- Phải nghĩ biện pháp từ Thiên Công Viện mua thứ này đến.
Cổ Trần Sa nghĩ nghĩ:
- Không biết giá trị bao nhiêu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận