Long Phù

Chương 707: Cảnh gia kiêu ngạo (1)

Chương 707: Cảnh gia kiêu ngạo (1)
Gia chủ Cảnh gia Cảnh Khưu chính là cường giả là Đạo cảnh nhị thập ngũ biến "Bất Tử Chi Thân", có thể "Chiếu Kiến Quá Khứ" "Khuy Thị Vị Lai " (Nhìn thấy quá khứ, ngó trộm tương lai), dựa theo đạo lý mà nói, sẽ không làm ra chuyện chọc giận Tĩnh Tiên Ti. Dẫu sao thiên hạ này vẫn là thiên hạ của Đại Vĩnh triều, Thiên Phù Đại Đế trấn áp chư thần quần ma, trấn áp thiên đạo, ngay cả một số lão cổ đổng cấp Thánh Nhân, thậm chí là Tam Đại Thiên Tôn cũng không dám ra ngoài một cách trắng trợn, chỉ có thể ở bên ngoài làm một số động tác nhỏ.
Tuy Bất Tử Chi Thân mạnh, nhưng so sánh với Tam Đại Thiên Tôn, dẫu không phải là con kiến, nhưng cũng chỉ là loại động vật hơi lớn một chút mà thôi.
Cảnh gia kiêu ngạo như vậy, tất có nguyên do.
Cổ Trần Sa tất nhiên sẽ không manh động, nhiều năm như vậy, hắn đã sớm học được nhịn, chuẩn, ác, bằng không từ lúc sinh ra đến mười lăm tuổi, hắn nhận hết khuất nhục trong hoàng cung, giả ngây giả dại, đã sớm không sống được nữa rồi.
Lập tức, hắn ở lại trong phủ tổng đốc, xem bọn Gia Cát Nha có ý kiến gì, đồng thời dặn dò Hàn Ngũ Cầm đừng manh động.
- Hàn Ngũ Cầm, nghe nói Cảnh gia cố ý tới cửa cầu hôn, có phải thật không?
Cổ Trần Sa đột nhiên hỏi.
- Vương gia minh giám, Cảnh gia đích xác từng cho thấy thái độ, hy vọng kết thông gia với Hàn gia, ngay trước đây không lâu, đệ tử Cảnh gia Cảnh Hành còn từng tiếp xúc với tiểu nữ Khinh Nam.
Hàn Ngũ Cầm vội vàng nói:
- Hiện tại xem ra, Cảnh gia này lòng muông dạ thú, sao tiểu nữ có thể gả cho người như vậy?
- Ý của nữ nhi ngươi thế nào?
Cổ Trần Sa nhìn về phía Hàn Khinh Nam.
- Cảnh gia rắp tâm hại người, đối nghịch với triều đình, đã là đại nghịch bất đạo.
Hàn Khinh Nam là nữ nhi của Tổng đốc, bình thường rất cao ngạo, nhưng không ngu xuẩn, ngược lại còn rất trí tuệ, lúc này đã cảm thấy sự việc quá nghiêm trọng, trong lòng có chút nghĩ mà sợ, vội vàng tỏ rõ thái độ:
- Đám phản nghịch này, ai nấy đều đáng tru, tiểu nữ tử không dám có bất kỳ liên quan gì tới bọn họ nữa.
- Vậy thì tốt.
Cổ Trần Sa nhìn trời, thầm nghĩ trong lòng:
- Lão gia hỏa Cảnh Khưu đó khẳng định có chỗ dựa, hoặc là nói có đủ lợi ích, mới mới dám đối kháng với ta như vậy, Thanh Long Huyết, Thanh Long Thảo. Nói như vậy, là đã đạt thành quan hệ với Thiên Địa Huyền Môn à? Nếu ta ra tay với Cảnh gia, sẽ dẫn ra Chưởng giáo của Thiên Địa Huyền Môn? Nhanh như vậy đã muốn khai chiến với triều đình rồi sao?
Trong thế giới của Thương Sinh Chi Nguyện.
Đám người Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha cũng nhận được tin tức của Cổ Trần Sa.
- Quả thực là lớn mật.
Lâu Bái Nguyệt hai mắt trợn to, sát khí lan ra bốn phía,
- Trần Sa vốn là có hảo ý, tới thương lượng với Cảnh Khưu, để tránh Cảnh gia gặp phải tai ương ngập đầu, không ngờ Cảnh gia lại trực tiếp không nể mặt, đối kháng với triều đình, Gia Cát tiên sinh, ngươi nói rốt cuộc Cảnh Khưu là dựa vào cái gì?
- Cảnh Khưu tất nhiên có chỗ dựa, Cảnh Võ Thương Hội mấy năm nay âm thầm kinh doanh, nói là Cảnh Phồn Tinh và Võ Đương Không chủ trì, kỳ thật toàn là dựa vào Cảnh Khưu, hai chữ Cảnh Võ, chữ cảnh xếp trước, chẳng lẽ đúng là bởi vì tên phế vật Cảnh Phồn Tinh này?
Gia Cát Nha trầm tư một lúc, dường như đang tính toán gì đó:
- Cảnh Phồn Tinh ám sát Vương gia, bất kể thành bại, triều đình đều sẽ không chịu để yên cho Cảnh gia, nếu ta là Cảnh Khưu, không có lợi ích to lớn thì tuyệt đối sẽ ngăn cản Cảnh Phồn Tinh. Mà hiện tại hắn ngầm đồng ý cho việc này, chính là thay lòng đổi dạ với triều đình, mà lần này càng không hề đông đưa, đánh thẳng vào mặt Vương gia, mặt Tĩnh Tiên Ti và mặt triều đình, nếu lần này chúng ta thỏa hiệp, Tiên Đạo, Võ Đương Không, Cổ Đạn Kiếm lại lửa chảy thêm dầu, uy nghiêm lập tức sẽ bị hao tổn rất nhiều.
- Vậy theo ý kiến của tiên sinh, chúng ta nên làm như thế nào?
- Cảnh gia đã làm như vậy, thế thì cứ giải quyết việc chung, nên tra thì tra, nên bắt thì bắt, nên giết thì giết. Uy tín của Tĩnh Tiên Ti sẽ bắt đầu được tạo dựng từ Cảnh gia.
Gia Cát Nha nói:
- Ta vốn bảo Vương gia tới Cảnh Châu, chính là hy vọng Cảnh Khưu biết quay đầu là bờ, với tính cách của hắn, chắc sẽ lá mặt lá trái, nhường ra một bộ phận lợi ích, không đắc tội với bên nào, có điều nếu hắn đã làm một cách đoạn tuyệt như vậy thì cũng không trách được chúng ta. Hắn cho rằng Bất Tử Chi Thân của hắn đã vô địch ư? Vậy ta sẽ tự mình bắt hắn.
- Gia Cát tiên sinh muốn đích thân động thủ à?
Lâu Bái Nguyệt mừng rỡ:
- Có điều Cảnh Khưu rất cáo già, hơn nữa tu vi cao thâm, trước mắt một số công phu của tiên sinh vẫn chưa luyện thành.
- Từ khi ta gia nhập Tĩnh Tiên Ti, chỉ lo bày mưu tính kế, không có chiến tích thực sự, cũng nên xuất thủ một lần rồi.
Gia Cát Nha khoát tay,
- Cảnh Khưu nham hiểm cáo già, tu vi cao thâm mạc trắc, có lẽ còn có con bài chưa lật khác, nhưng cái này cũng không tính là gì, Thất Tinh Chi Chủ của ta, nếu ngay cả tiểu nhân vật này cũng không đối phó được thì còn nói gì tới ngạo nghễ đứng trong thiên địa?
Đạo cảnh nhị thập ngũ biến "Bất Tử Chi Thân", dựa theo đạo lý đã là trình độ Chưởng giáo chí tôn của Tiên Đạo Thất Thập Nhị Huyền Môn, ở thời đại thượng cổ cũng cực kỳ cường hoành, nhưng so sánh với Thất Tinh Chi Chủ thì vẫn còn rất nhiều chênh lệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận