Long Phù

Chương 1717: Thiên Đế xuất thủ (2)

Chương 1717: Thiên Đế xuất thủ (2)
Cổ Trần Sa nói ngay trước mặt Võ Đương Không.
- Chết đi!
Lửa giận của Võ Đương Không dường như có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ. Nàng ta nhớ rằng từ khi bản thân xuất đạo tới nay, trước sau đều bị áp chế gắt gao, lửa giận trong lòng nàng ta đã lên đến mức độ có thể nổ tung mà hủy diệt thiên địa, nàng ta đột nhiên phát ra một tiếng thét dài giống như tất cả tinh khí thần của chính mình đều bị thiêu đốt.
- Thiên Đế à, Thiên Đạo à, ta đồng ý từ bỏ tất cả những gì ta có mà bị đày đọa vào bên trong hư không, vĩnh viễn trầm luân thì cũng nhất định phải kéo theo Cổ Trần Sa này cùng sa đọa theo, ta lấy thân phận Minh Phi của ta ra tuyên thề sẽ kính dâng tất cả.
Theo lời thề độc này của Võ Đương Không dường như đã có tác dụng gì đó. Từ trong nơi sâu, một điểm vật chất không thể gọi tên thâm nhập vào trong đó.
Ầm!
Đột nhiên, Cổ Trần Sa cảm giác được vô số sức mạnh bên trong quả cầu thủy tinh Cầu thể này đã mất đi sự khống chế rồi trực tiếp nổ tung, hắn lại không khống chế được.
- Rất tốt.
Đối mặt với loại biến hóa này, Cổ Trần Sa cũng không hoảng sợ chút nào, hắn đẩy ra một cái rồi kéo lại, đột nhiên đưa quả cầu thủy tinh Cầu thể đã nổ tung này vào bên trong Thời Không Loạn Lưu, sản sinh ra gợn sóng khổng lồ ở sâu trong Vũ Trụ Thuỷ Triều.
Vụ nổ này gần bằng sự hủy diệt của Đại Thiên Thế Giới, uy năng rất lớn nhưng không thể làm gì được Cổ Trần Sa.
Chờ sau khi vụ nổ bên trong Vũ Trụ Thuỷ Triều kết thúc thì Minh Phi Vũ Đương Không kia đã biến mất không còn tăm hơi.
- Rất tốt.
Cổ Trần Sa không có một chút ủ rũ nào, trái lại còn vô cùng cao hứng:
- Vừa nãy từ sâu trong bóng tối, Thiên Đế đã xuất thủ rồi, Thiên Đế nhìn thấy Minh Phi của hắn ta sắp bị tước đoạt bản nguyên rồi bị bắt làm tù binh, rốt cục cũng không nhịn được mà để lộ ra manh mối.
Hắn nhẹ nhàng lật bàn tay lại rồi duỗi ra một ngón tay. Ở bên trên ngón tay này có một chút ánh sáng không thể gọi tên đang ngọ nguậy giống như muốn biến mất, nhưng cũng không cách nào hoàn toàn thoát ra, bởi vì bị Cổ Trần Sa dùng pháp lực của bản thân giam cầm lại.
Đây là dấu hiệu cho vừa nãy Thiên Đế đã xuất thủ.
Thiên Đế Chi Pháp.
Thiên Đế Chi Pháp bị Cổ Trần Sa nắm lấy, dựa vào điểm này, Cổ Trần Sa rốt cục cũng có thể tìm ra tung tích của Thiên Đế Chuyển Thế Chi Nhân. Ở bên trong tranh đấu với Thiên Đế, không đến nỗi rơi vào thế hạ phong.
- Vương gia, vừa nãy là...
Hồng Hoang Lão Nhân bị dọa đến hồn vía lên mây.
- Không sai, vừa nãy chính là Thiên Đế đã xuất thủ rồi. Đây là chuyện tốt, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng (*). Hiện tại Thiên Đế đã để lộ ra manh mối, hắn ta để lại một tia pháp lực ở chỗ này, ta nắm được tung tích của hắn ta thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Hơn nữa dựa vào một tia pháp lực, ta có thể nghiên cứu và suy tính ra rất nhiều bí pháp Thiên Đế giúp cho pháp lực của ta tăng lên rất nhiều, tu vi cũng tăng vọt.
Cổ Trần Sa dường như đã sớm ở có kế hoạch:
- Hiện tại sứ mệnh của ngươi đã hoàn thành, mau chóng trở lại rồi đi vào trong Vô Long Hồ Lô, ta sẽ vì ngươi mà sáng lập ra một Chân Thần Đại Vị, ngươi sẽ nằm trong số ba ngàn Chân Thần vừa tế tự, vừa quản lý bọn họ.
- Vâng.
Hồng Hoang Lão Nhân hoàn toàn thần phục, lão ta biết mình phải tiến vào bên trong Vô Long Hồ Lô để tu hành, quản lý ba ngàn Chân Thần, sau đó có thể tu thành cảnh giới Thiên Nguyên.
Sau khi đưa Hồng Hoang Lão Nhân đi, Cổ Trần Sa nhìn về phía một nơi bí ấn khác sâu trong Thiên Địa Huyền Môn này.
- Tiên Chủ, người tiếp theo chính là ngươi. Thượng Đế Hệ Thống của nền văn minh tiền sử kia của ngươi chính là tinh hoa của nền văn minh cơ giới, thậm chí còn muốn thay thế Thiên Đạo. Tất nhiên hệ thống này là một sự kết tinh cao nhất của nền văn minh, có thể tưởng tượng, nếu muốn lấy Đại Thiên Đạo vẫn là chuyện không thể nào nhưng sau khi rơi vào tay ta thì ta có thể luyện hóa chữa trị hệ thống này, bao trùm toàn bộ đế quốc, trật tự của Vĩnh Triều Đế Quốc sẽ tăng mạnh gấp trăm nghìn vạn lần, có thể trấn áp lại xao động của Thần Châu.
Kẻ thứ hai mà Cổ Trần Sa nhắm vào chính là Tiên Chủ.
Tiên Chủ mới là trọng yếu nhất, cũng là nữ nhân của Thiên Phù Đại Đế, thậm chí còn cùng Thiên Phù Đại Đế sinh ra Cổ Hoán Sa. Cổ Trần Sa muốn thuyết phục nữ tử này giao ra Thượng Đế Hệ Thống của nền văn minh tiền sử kia.
Cổ Trần Sa nhất định phải thu được Thượng Đế Hệ Thống này.
Vèo!
Hắn trực tiếp bước vào trong không gian bí mật kia thì liền nhìn thấy một nữ tử, tay áo tung bay giống như đang đợi hắn. Nữ tử này chính là Tiên Chủ.
- Quả nhiên ngươi đã tới.
Tiên Chủ nhìn Cổ Trần Sa đáp xuống, cũng không khỏi kinh ngạc:
- Ta vẫn quá coi thường ngươi, không ngờ rằng ngươi lại có thể chống đỡ đến bây giờ, hơn nữa còn không hề xuất hiện dấu hiệu suy tàn mà ngươi lại còn âm mưu tính kế Tấn Môn Thiên Vương, thu được Hồng Hoang Long Môn cùng tế tự của ba ngàn Chân Thần. Nhờ vậy, ngươi đã tạo nên đại thế, hiện tại đã trở thành kẻ địch lớn nhất của Thiên Đế, Thiên Đế muốn quân lâm thiên địa, thành lập Thiên Đình, nắm giữ Vạn Giới thì nhất định phải tiêu diệt được kiếp số này của ngươi, việc này không còn nghi ngờ gì nữa.
- Nếu ngươi đã biết rồi, vậy ngươi còn không mau giao Thượng Đế Hệ Thống kia cho ta.
Cổ Trần Sa nhìn Tiên Chủ:
- Thượng Đế Hệ Thống này ở lại trên người ngươi thật ra cũng vô dụng, chỉ có ta mới có thể chữa trị. Hơn nữa, hiện tại ngươi nương nhờ vào Thiên Đế, trên thực tế cũng không chiếm được lợi ích gì, ngược lại bởi vì có quan hệ với Thiên Phù Đại Đế nên ngươi nhất định vì Thiên Đạo mà bất dung.
(*) Phản phác quy chân: ý chỉ xóa bỏ những vẻ hoa lệ bên ngoài, khôi phục lại dáng vẻ mộc mạc nguyên sơ.
(*): (明枪易躲, 暗箭难防) (minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng): tránh được mũi giáo trước mặt, khó phòng tên ngầm sau lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận