Long Phù

Chương 2183: Ai là ngư ông. (1)

Chương 2183: Ai là ngư ông. (1)
Lão Tứ Cổ Hoa Sa cùng Chu Dương đều đã tu luyện đến cảnh giới Vô Bất Hủ, theo lý mà nói, chỉ cần Cổ Trần Sa không ra tay, trên thế giới này cũng không còn ai có thể làm gì được bọn họ.
Nhưng Cổ Trần Sa đã thấy được vận mệnh của hai người họ.
Hai người họ sớm muộn gì cũng sẽ bị một nhân vật chính cắn nuốt và trở thành chất dinh dưỡng cho nhân vật chính đó. Có thể chính họ cũng không biết, nhưng tu vi của Cổ Trần Sa cao hơn bọn họ rất nhiều, cho nên hắn có thể thấy rõ vận mệnh của bọn họ.
Nếu bây giờ hai người họ thay đổi quan điểm của mình, gia nhập vào Tân Thế Giới, trở thành thuộc hạ của Cổ Trần Sa thì mới có thể thoát khỏi vận mệnh bị thôn phệ, trở thành chất dinh dưỡng. Đáng tiếc, hiện tại hai người họ vẫn nhìn chằm chằm như hổ đói vào Cựu Thế Giới, còn hận Cổ Trần Sa thấu xương, bọn họ căn bản không thể nào gia nhập Tân Thế Giới.
Có thể thấy, kết cục của hai người họ sẽ cực kỳ thê thảm.
Tuy nhiên, Cổ Trần Sa cũng không nhìn thấy rõ là ai thôn tính họ, đây là điều duy nhất hắn nhìn không thấu được.
- Ngai vàng kia? Nguồn gốc đáng sợ đó, ý chí của phụ thân Cổ Đạp Tiên đã bị nhiễm bẩn...
Cổ Trần Sa một lần nữa nhìn vào nơi sâu nhất của Cựu Thế Giới.
Nơi sâu thẳm nhất của Cựu Thế Giới, cũng chính là cái không gian kỳ lạ cổ quái kia.
Trong không gian là một thần điện to lớn, trong thần điện, là một ngai vàng, trên ngai vàng, là thân thể của Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên.
Cổ Đạp Tiên của lúc này đã không phải là Cổ Đạp tiên khi xưa nữa mà chỉ là một hình thể trông như người thật mà thôi, còn Cổ Đạp Tiên thật sự đã hòa nhập với bản chất Thiên Đạo của Cựu Thế Giới rồi.
Nhưng Cổ Trần Sa muốn giải cứu cho phụ thân mình.
Tất nhiên việc giải cứu chắc chắn không dễ dàng như vậy, cần phải đợi nhân vật chính của Cựu Thế Giới ra đời rồi trấn áp, sau đó từ từ luyện hóa, như vậy mới có thể thành công.
Hiện tại vẫn chưa đến lúc ra tay.
Vù!
Cổ Trần Sa nhàn nhã đi bộ trong vườn, cũng đến được bên trong đại điện, đối diện với chiếc ngai vàng.
Chu Dương không biết đã tốn bao nhiêu thời gian mới tới được nơi này, còn Cổ Trần Sa chỉ bước một bước là đã có thể bước vào trong đó, dường như chỉ cần hắn muốn, tất cả mọi thứ ở Cựu Thế Giới đều có thể mặc cho hắn đến lấy.
Hắn đến trước ngai vàng, chắp hai tay sau lưng mà nhìn Cổ Đạp Tiên ở trên ngai vàng, hắn thở dài:
- Bản Nguyên Ý Chí của Cựu Thế Giới, ngươi đang đấu tranh vì cái gì? Thời đại cũ đã qua rồi, ngươi cũng biết rằng từ sau khi Vô Long Tâm Pháp ra đời, thời đại cũ đã bắt đầu lụi tàn, thiên địa chúng sinh đang mở rộng vòng tay chào đón một kỷ nguyên mới. Còn ngươi thì ngoan cố không chịu thay đổi, thậm chí một lần nữa muốn kéo chúng sinh quay về thời kỳ đen tối, ngươi nghĩ mình có thể thành công ư?
- Cổ Trần Sa, đến cuối cùng là ai có thể nắm giữ Tân Thời Đại, điều này rất khó nói. Chính ngươi cũng biết, Cựu Thế Giới và Tân Thế Giới có thể kết hợp với nhau, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một dị thể mà thôi, kỷ nguyên tương lai không thuộc về ngươi.
Bản Nguyên của Cựu Thế Giới nói.
- Ngươi nói chuyện với ta như vậy, không sợ ta sẽ trấn áp rồi luyện hóa ngươi sao?
Cổ Trần Sa với nụ cười trên khuôn mặt cứ như thể đang trò chuyện cùng bằng hữu vậy.
- Nếu ngươi có khả năng này thì đã sớm ra tay rồi, đâu cần đợi đến bây giờ.
Bản Nguyên của Cựu Thế Giới nói:
- Ngoài ra, cho dù ngươi có năng lực này, đến ta mà cũng có thể trấn áp được thì ta sẽ tự tiêu hủy bản thân, khiến cho Cựu Thế Giới của ngươi cũng bị hủy diệt. Thời đại hiện nay là một thời đại thay đổi kỷ nguyên mới, chỉ cần ngươi hoặc ta thôi động thần thông thì cũng sẽ xảy ra phản ứng dây chuyền. Ta biết ngươi muốn tách rời ý chí của Cổ Đạp Tiên ra khỏi cơ thể ta, đáng tiếc là ngay cả điều này cũng không làm được.
- Ta nói với ngươi nhiều như vậy để làm gì chứ?
Cổ Trần Sa nghe thấy lời này thì bất giác mỉm cười:
- Thật ra ngươi cũng không phải loài người, không có cảm xúc của riêng mình. Từ một góc độ nào đó mà nói, ngươi chẳng qua chỉ là một hệ thống mà thôi. Cuối cùng ngươi vẫn phải lựa chọn một người có kiếp số to lớn để có thể thực thể hóa bản thân, trở thành một con người thực sự. Chẳng qua kết cục của ngươi sẽ rất thảm, rất có khả năng sẽ bị người có kiếp số to lớn kia nuốt chửng và thành toàn cho hắn. Người mà ta chờ đợi vẫn chưa xuất hiện, thậm chí ngươi còn không biết người này là ai. Người sẽ chiếm đoạt ngươi mới là kẻ địch lớn nhất của ta.
- Vận mệnh không như những gì mà ngươi nhìn thấy đâu.
Bản Nguyên của Cựu Thế Giới nói:
- Rồi ngươi cũng sẽ bị con người cắn nuốt thôi. Nhân vật chính của Tân Thế Giới không phải là ngươi, trận chiến tranh phong cuối cùng cũng không liên quan đến ngươi. Bây giờ ngươi bất khả chiến bại, nhưng cuối cùng ngươi cũng sẽ trở thành chất dinh dưỡng và tài nguyên cho người khác. Ta cũng có thể thấy rõ điều này, đáng tiếc là đương cục giả mê (3), cho dù ngươi có lợi hại cỡ nào thì cũng không nhìn thấy được điều này.
(3) 当局者迷 (Đương cục giả mê): Trong câu 当局者迷, 旁观者清 có ý nói người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc rõ ràng minh bạch.
- Haha... Không tệ...
Cổ Trần Sa bật cười:
- Ngươi nói không sai, trước khi ta luyện đến Bất Hủ tầng thứ mười Phi Hữu Vô Bất Hủ, quả thực ta vẫn có một số thứ không thể nhìn thấy rõ. Nhưng cũng chính bởi vì như thế mới thú vị.
- Cổ Trần Sa, cục diện của ngươi đã bắt đầu vượt quá tầm kiểm soát rồi, có vẻ mọi thứ không thú vị lắm đối với ngươi.
Cựu Thế Giới Bản Nguyên Ý Chí chế giễu.
- Mời ngươi rời khỏi thần điện này của ta.
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh xuất hiện hòng muốn loại trừ Cổ Trần Sa ra. Nếu là Chu Dương thì đã sớm bị gạt ra khỏi đại điện rồi. Nhưng thực lực của Cổ Trần Sa đâu chỉ gấp trăm lần Chu Dương. Đứng trước luồng sức mạnh như vậy, hắn vẫn bình tĩnh, không hề sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận