Long Phù

Chương 641: Lưới ma (1)

Chương 641: Lưới ma (1)
- Cổ Trần Sa rời khỏi cái cây kia rồi, dường như đây là một cơ hội của chúng ta.
Vũ Đương Không vẫn luôn quan sát, nhìn thấy Cổ Trần Sa dùng cương khí bao phủ quanh người và xông vào chỗ phong ấn bị phá vỡ trong thảo nguyên Vô Để Nghiệt Hải, nàng không khỏi nhìn về phía Cổ Huyền Sa. Ý của nàng rất rõ ràng, chính là nhân cơ hội cướp gốc cây lớn Quỷ Thần Chi Xúc.
- Ta cũng thấy động lòng. Quỷ Thần Chi Xúc này lại khó có thể chế luyện được, một khi luyện thành cây này lại chẳng khác nào pháo đài chiến tranh tự động hấp thu linh khí, tiên khí, sau đó hấp thu máu thịt linh hồn của ma quái, diễn sinh ra các loại đan dược, pháp bảo, binh khí, còn có con rối Si Mị Võng Lượng, hồ lô Trảm Tiên Tru Thần.
Hai mắt Cổ Huyền Sa sáng ngời:
- Nếu ta nhận được cái cây này có thể nuôi dưỡng trăm nghìn đại quân, bồi dưỡng mỗi người thành Đạo cảnh cũng không có gì lạ.
- Chúng ta đã nói rõ cây này là ta, chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý?
Tu vi của Vũ Đương Không thăng cấp, nhìn Cổ Huyền Sa lại thấy hắn rất yếu, trong lúc nói chuyện cũng không khách khí nữa.
Nàng tiến hành Động Thiên Đại Tế, mặc dù không có được tất cả lực lượng, dù lực thời không bên trong vừa dung hợp nhưng sức chiến đấu đã được tăng lên rất nhiều lần, tự cho rằng mình có thể trực tiếp bóp chết Cổ Huyền Sa.
Đương nhiên, nàng cũng hơi e ngại lực lượng phía sau Cổ Huyền Sa, cũng không hùng hổ dọa người.
- Tu vi của ngươi tăng lên rất nhiều trong chớp mắt.
Hai mắt Cổ Huyền Sa chợt phát ra sát khí, làm Vũ Đương Không hơi kinh ngạc.
- Ngươi che giấu rất nhiều thủ đoạn, xem ra hai chúng ta đều không để lộ ra đòn sát thủ chân chính.
Vũ Đương Không khoát tay:
- Bây giờ là lúc chúng ta chân thành hợp tác chứ không nên tranh đấu. Ta chỉ nói một câu thôi, vẫn là chúng ta bắt lấy Cổ Trần Sa, thu được trí nhớ của hắn và Quỷ Thần Chi Xúc này, hai người chúng ta cùng nắm giữ món bảo bối này. Ngươi thấy thế nào? Có bảo vật này, Hồng Vận Hội của ngươi và thương hội Cảnh Vũ của ta sẽ không thiếu bất kỳ pháp bảo, đan dược nào, giàu nhất thiên hạ là chuyện nằm trong tầm tay.
- Cũng được.
Cổ Huyền Sa lại nhìn cây lớn Quỷ Thần Chi Xúc này nhưng không ra tay ngay mà quan sát hết lần này đến lần khác:
- Lão Thập Cửu quả nhiên không đơn giản, giữ lại hậu chiêu trong cây này. Hắn xem nó là con mồi, đi sâu vào bên trong dụ địch, dẫn cao thủ tới cắn nuốt.
- Ta cũng nhìn ra được chút sát cơ.
Vũ Đương Không thầm thất vọng. Ban đầu nàng muốn Cổ Huyền Sa ra tay trước, không ngờ đối phương cũng đã nhìn ra Cổ Trần Sa đang thi triển kế dụ địch.
- Chúng ta chờ một lát đã.
Cổ Huyền Sa nhíu mày:
- Lão Thập Cửu làm ta tính sai một lần, không ngờ hắn có thể bất ngờ vượt trội, trong cơ thể đột nhiên tuôn ra lực lượng gần bằng thần, một lần luyện hóa ma quái nhị thập biến này. Nếu là vậy, hắn còn nắm con át chủ bài nào nữa cũng chẳng có gì lạ.
Vũ Đương Không không nói gì, chỉ nhìn cây lớn Quỷ Thần Chi Xúc rất lớn, trong lòng cực kỳ muốn có được.
Nhưng Cổ Trần Sa làm nàng hơi kinh hồn bạt vía, không biết hắn rốt cuộc còn giấu bao nhiêu con át chủ bài.
- Không thành kế của ta quả nhiên đã dọa cho rất nhiều tồn tại sợ hãi.
Cổ Trần Sa trốn trong ma thảo, tâm linh có liên hệ với cây lớn Quỷ Thần Chi Xúc.
Hắn tu luyện ở đây đã gần năm tháng, luyện Hấp Huyết Ma Đằng thành Thất Sắc Yêu Đằng, sau đó là Quỷ Thần Chi Xúc, trong đó lộ ra các hiện tượng lạ, cao thủ của rất nhiều thế lực đều nhận được tin tức, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nảy lòng tham. Sau khi hắn thăm dò, lại biết được Vũ Đương Không chắc chắn đang nằm vùng ở gần đây.
Bởi vậy hắn cố ý tỏ ra lợi hại, một là thật sự để giết chết ma quái, thứ hai cũng là dụ rắn ra khỏi hang, ba là bày không thành kế.
Bây giờ sâu bên trong thức hải và khí hải của hắn diễn sinh ra hai không gian, mỗi không gian đều có kích thước bằng một tòa nhà, không gian này không quá lớn nhưng vẫn đủ để chứa linh hồn máu tươi sau khi giết chết ma quái.
Ma quái không tấn công hắn, khiến cho hắn tiến triển thong thả, hắn nhất định phải đi nước cờ hiểm.
- Nếu có thể lại bắt được một con ma quái nhị thập biến luyện hóa tiến vào Quỷ Thần Chi Xúc, ít nhất bớt hơn trăm năm tiến hóa.
Cổ Trần Sa cho rằng bây giờ mình hoàn toàn có thể giết chết ma quái nhị thập biến.
Trong thân thể hắn ẩn chứa lực thời không, sâu trong khí hải, thức hải còn có không gian mở ra vận chuyển, kinh mạch khiếu huyệt trên thân thể và lực thời không kết hợp với nhau, gần như có thể sánh ngang với thân thể của thần thú Thái Cổ.
Hơn nữa, bây giờ hắn đã Đạo cảnh thập lục biến Tá Thi Hoàn Hồn, so với người cùng cảnh giới mà nói, cương khí và nguyên thần lực đâu chỉ mạnh mẽ gấp mấy chục lần?
Điều này tất nhiên là phải cảm ơn Vũ Đương Không.
Vèo!
Hắn lao thẳng đến trung tâm của thảo nguyên, nhìn thấy ở sâu bên trong ma thảo có một nơi chắc phải rộng vài dặm bị sụp xuống, bên trong hoàn toàn tối đen, sâu không thấy đáy, từng bộ xương tỏa ra ma khí.
- Theo thời gian trôi qua, những ma khí này khuếch tán ra, chắc chắn sẽ tạo thành không ít ảnh hưởng đối với cả Nghiệt Châu, thậm chí sẽ khuếch tán đến ngoài Nghiệt Châu. Không giết hết những ma quái đáng chết này, sao thiên hạ có thể thái bình được! Ma quái, yêu nghiệt, Man tộc, giết mãi không hết sao? Ta lại không tin.
Trong lòng Cổ Trần Sa dâng lên sát ý, bây giờ hắn không có khả năng phong ấn lại nơi đây, lỗ thủng này nối liền với Ma Vực không biết tên, ma khí nhét đầy trời đất bên trong.
Hắn ở phía trên lỗ thủng này quan sát, cả người được bao bọc bởi một tầng Tiên Thiên Cương Khí ngăn cách ma khí, để tránh ma khí xâm nhập vào trong kinh mạch của mình.
Ở phía xa, tán cây Quỷ Thần Chi Xúc cũng đâm thẳng trong đám mây hình như đã tạo thành một vòng xoáy điên cuồng hấp thu ma khí.
Thật ra ma khí cũng là một loại năng lượng, chỉ là sau khi sinh linh hấp thu tất nhiên có thể tu luyện rất nhanh nhưng không nói tới tỉ lệ tẩu hỏa nhập ma tử vong cũng cực kỳ cao, còn xuất hiện tâm tư muốn phá hủy tất cả, do đó dẫn đến tâm lý vặn vẹo. Cho dù là thần cũng không thể may mắn tránh khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận