Long Phù

Chương 1096: Bảy ngày (2)

Chương 1096: Bảy ngày (2)
- Tiểu bối, trẫm thấy ngươi là đồ bất lương, muốn châm ngòi ly gián à? dường như ngươi rất am hiểu làm loại chuyện này, trong hai ba câu đã khiến biến thành chia năm xẻ bảy.
Võ Đế giận dữ.
- Việc này ta đã đạt thành hiệp nghị với Võ Đế, các ngươi không cần lo lắng, đến lúc đó khẳng định có cách giải quyết viên mãn.
Võ Đương Không xua tay:
- Việc cấp bách, là đồng khí liên chi, tiêu diệt Tĩnh Tiên Ti.
- Hiện tại đều nghe theo ý ngươi, lúc nào thì phát động?
Cổ Đạn Kiếm đánh mắt cho Võ Đương Hưng, ngữ khí trở nên vô cùng bình thản.
- Dân gian có quy củ con người sau khi chết có bảy ngày gọi hồn, gọi là đầu thất, chúng ta sẽ cho Tĩnh Tiên Ti thời gian sống yên bảy ngày, bảy ngày này phải chuẩn bị tốt, sau đó Tiên Đạo Ma Đạo đồng thời phát động tổng tiến công, thế nào?
Võ Đương Không nói:
- Pháp Vô Tiên, bên ngươi đã thông tri cho Ma tộc chưa? Ý của chúng thế nào? Liệu chúng ta có khống chế được đám Ma tộc đó không?
- Ma tộc sớm muộn gì cũng phải phát động ma tai, cho dù là chúng ta không liên thủ, cũng vẫn thế thôi. Ta đã hẹn với chúng rồi, chỉ cần bên này vừa gửi ra tin tức, bên kia lập tức có thể động thủ, lao ra khỏi Vô Để Nghiệt Hải, đảo loạn càn khôn, đồng thời xé rách không gian, tiến hành một kích lôi đình đối với Tiểu Thiên Thế Giới Thương Sinh Chi Nguyện của Tĩnh Tiên Ti. Bảy ngày thời gian là đủ cho chúng chuẩn bị.
Pháp Vô Tiên rất nắm chắc chuyện này.
- Bên Tiên Đạo thì bảy ngày cũng không có vấn đề gì, Xích Tiêu Huyền Môn sẽ phát ra kích đầu tiên.
Huyền An nói.
- Tốt lắm, cứ quyết định cứ như vậy. Một ngày trước khi tổng tiến công, cũng chính là buổi tối ngày thứ sáu, chúng ta sẽ lại gặp mặt họp bàn.
Võ Đương Không xác định thời gian cuối cùng.
- Thiên hạ này sắp thay đổi rồi.
Cổ Huyền Sa thở dài một tiếng.
- Thay thì chắc chắn là phải thay rồi, nhưng toàn bộ vẫn nằm trong lòng bàn tay của ta.
Võ Đương Không dường như có thể nắm chắc tất cả.
- Võ Đương Hưng, chúng ta nói chuyện một chút.
Cổ Đạn Kiếm gọi Cổ Trần Sa.
- Minh chủ phân phó, sao ta dám không tòng mệnh?
Cổ Trần Sa cố ý nói, lúc Thiên Hạ Minh thành lập, ba đại minh chủ chính là Võ Đương Không, Cổ Đạn Kiếm, Cổ Huyền Sa, mà hiện tại xem ra, là Võ Đương Không một nhà độc đại, ngay cả Cổ Đạn Kiếm cũng không thể không cúi đầu.
Võ Đương Không thấy một màn này, mặt không biểu tình, cứ như vậy nhìn Cổ Đạn Kiếm và Cổ Trần Sa rời đi.
- Xem ra Cổ Đạn Kiếm và tiểu tử Võ Đương Hưng đó có tâm tư khác.
Chờ tất cả mọi người lục tục rời khỏi, Võ Đế nói với Võ Đương Không.
- Đều có dị tâm cả, muốn duy trì liên minh này là cực kỳ khó.
Võ Đương Không xua tay:
- Sau lưng Cổ Đạn Kiếm có Cự Linh Thần và Vu Tổ, tất nhiên sẽ không chịu phục để ta nắm giữ đại cục, mà sau lưng Pháp Vô Tiên là Pháp Thánh, sau lưng Huyền An là Thiên Địa Huyền Môn, kỳ thật đều muốn mưu đồ Tế Thiên Phù Chiếu của ta mà thôi. Võ Đế ngươi cũng thế, chúng ta chỉ là quan hệ lợi ích.
- Lời này trẫm thích nghe, năm đó trẫm thống nhất thiên hạ, thuộc hạ cũng toàn là hạng người dã tâm bừng bừng.
Võ Đế nói:
- Muốn trấn áp bọn họ, phải dựa vào thủ đoạn của mình, đừng quên hiệp nghị chúng ta đã ký kết, trẫm có thể để ngươi nắm giữ thiên hạ này, nhưng trẫm muốn mượn dùng lực lượng của Tế Thiên Phù Chiếu này, đề thăng tới ngoài tam thập lục biến, đạt tới cảnh giới Tam Đại Thiên Tôn, hiện giờ quốc vận thiên hạ cường thịnh, hơn xa thời thượng cổ, cho dù là thiên hạ của trẫm năm đó cũng không bằng một phần vạn hiện tại, nếu ngươi đăng cơ thành tựu Thiên tử, vậy Thiên tử chi khí thu hoạch được chỉ sợ là vô cùng vô tận, lực lượng hiến tế đạt được cũng quả thực chính là không gì sánh bằng.
- Lời hứa này ta nhất định sẽ đáp ứng ngươi, chỉ cần ta thành Thiên tử, tất cả đều dễ nói.
Võ Đương Không bắt đầu hứa hẹn.
Lúc này, Cổ Đạn Kiếm và "Võ Đương Hưng" do Cổ Trần Sa hóa thân về tới đất phong ở Man Hoang của mình.
- Minh chủ, xem ra Võ Đương Không này là dã tâm cực kỳ to lớn, ta thấy lời hứa cho chúng ta thần vị của ả là không đáng tin, sợ rằng sau khi nàng ta đăng cơ Thiên tử, đạt được Thiên tử chi lực khổng lồ, lập tức sẽ hiến tế để bản thân đề thăng lực lượng, thậm chí sẽ bất chấp tất cả, điều động sức dân, ngày đêm hiến tế, vắt cạn thiên hạ, thành tựu cho bản thân.
Cổ Trần Sa lại bắt đầu châm ngòi:
- Chúng ta không thể để ả đạt được ý đồ, đến lúc đó chúng ta chẳng những không chiếm được thần vị, thậm chí còn có thể bị nàng ta thanh tẩy kích sát.
- Ả này đã có thành tựu rồi.
Cổ Đạn Kiếm híp mắt lại nói:
- Với sự cường thịnh phồn vinh của thiên hạ hiện tại, nếu nàng ta đăng cơ thành Thiên tử, tụ tập Thiên tử chi khí để hiến tế, ta hoài nghi nàng ta sẽ có thể lập tức siêu thoát, thành tựu nghiệp vị Tam Đại Thiên Tôn cũng chưa biết chừng. Đến lúc đó đích xác là không có đường sống của chúng ta, nàng này tâm ngoan thủ lạt, huống hồ nàng ta muốn thống trị thiên hạ, sao có thể phong thần cho chúng ta? Thế chẳng phải là tự tìm phiền phức à?
- Ý của Minh chủ là phải đối phó với ả như thế nào?
Cổ Trần Sa suy nghĩ:
- Ả này có được một phần ba Võ Thánh Động Thiên, sau lưng lại có Hình Khung Thị giúp đỡ, rất khó lay động. Hình Khung Thị trong một kích, thiếu chút nữa thì trực tiếp đánh cho Võ Thánh Động Thiên thành đánh cho, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, cho dù Cự Linh Thần đại nhân, chỉ sợ cũng phải cam bái hạ phong.
- Luận lực lượng, thiên hạ không ai có thể vượt qua được Hình Khung Thị, có điều lực lượng không phải mấu chốt quyết định thắng bại, nếu không Võ Thánh cũng sẽ không bị Pháp Thánh đè đầu cưỡi cổ.
Cổ Đạn Kiếm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận