Long Phù

Chương 1868: Nhìn thấy rõ ràng (2)

Chương 1868: Nhìn thấy rõ ràng (2)
Trong nội tâm của Địa Hoàng cũng cực kỳ phẫn nộ:
- Đôi cẩu nam nữ này không biết rõ nếu như chúng ta mà thất bại thì triều đình sẽ bắt được bọn hắn dễ như trở bàn tay sao? Mặc dù thế giới này vô cùng rộng lớn, nhưng muốn trốn thoát khỏi được lòng bàn tay của tên Cổ Trần Sa kia, điều này có thể xảy ra được không?
- Địa Hoàng đại nhân, vậy chúng ta cũng đi trước đi?
Trong lòng của Cự Linh Thần đã sớm run sợ rồi.
Mặc dù hắn ta nắm giữ Thần Giới Chủng Tử, nhưng đối mặt với thực lực của Cổ Trần Sa và triều đình thì căn bản cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Nếu như Thiên Đình tan tác, chắc chắn hắn ta sẽ là người đầu tiên bị triều đình truy bắt, sau đó bị tước đoạt tất cả năng lực, bị giáng xuống làm một người bình thường giống như bọn người Khổng Tước kia vậy. Tình trạng như thế, căn bản hắn ta không thể chịu đựng được.
- Không, chúng ta tập hợp lại một chỗ rồi tạo thành đại trận một lần nữa, nhất định không thể để cho triều đình tế tự thành công.
Địa Hoàng gào thét lên. Ngay lập tức, Hỗn Độn Thiên Vương và tất cả các Tinh Quân do Tinh Thần chuyển thế thành đều tụ tập lại, thậm chí ngay cả Trương Tự Nhiên cũng xuất hiện bên cạnh Địa Hoàng.
Trong nháy mắt, lực lượng của những người này liên hợp lại với nhau tạo thành một màn hào quang cực lớn, bảo vệ bản thân mình vào trong đó. Đồng thời, bọn họ điều khiển màn hào quang đó va chạm về phía Hệ Tinh Bích hòng muốn phá nát toàn bộ Thần Châu và Tứ Hoang thành mảnh nhỏ.
- Trấn áp cho ta!
Lâu Bái Nguyệt hơi động đậy thân hình một lần nữa, tất cả quan viên triều đình đều trở nên phấn chấn lạ thường. Bọn họ liên hợp lại với nhau rồi biến thành một quyển văn chương cực lớn, Vô Long Tâm Pháp. Quyển văn chương này áp chế lại hết tất cả mọi người trong Thiên Đình, không để cho bọn hắn quấy rối bên trong Thần Châu và Tứ Hoang nữa.
Chẳng qua, sau khi mọi người trong Thiên Đình tụ tập lại và biến thành một màn hào quang cực lớn, phản lực cũng cực kỳ mạnh mẽ. Trong một khoảng thời gian ngắn, Lâu Bái Nguyệt cũng khó có thể trấn áp được.
- Trương Tự Nhiên, triều đình đã ban cho ngươi vô số ân điển, cho ngươi cơ hội làm việc, những năm nay, ngươi cũng đã lập được không ít công lao, thế sao lại phải làm phản, không dám phá vỡ vận mệnh của mình chứ? Mặc dù ngươi nhất định sẽ trở thành Nhân Gian Chi Chủ, nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là vận mệnh mà Thiên Đạo áp đặt lên trên người ngươi mà thôi. Chắc hẳn ngươi nên đánh vỡ cái vận mệnh này ngay lập tức, như vậy thì ngươi mới có thể tiêu diêu tự tại được.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, lập tức trở về và quy thuận triều đình, tập hợp cùng với các quan viên và cúng tế đi. Vậy thì những tội nghiệt trước kia của ngươi sẽ giảm bớt, ta cũng sẽ có thể bỏ qua chuyện cũ. Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ.
- Lâu Bái Nguyệt, các ngươi cũng không tệ đâu, rõ ràng là các ngươi đã tìm hiểu ra Vô Long Tâm Pháp. Đây chính là tuyệt học vô thượng vượt qua cả nền văn minh hiện tại, cũng chính là đạo lý tối cao. Đáng tiếc, nếu như Vô Long Tâm Pháp bị lưu truyền ra ngoài, nhân gian sẽ không phải là nhân gian nữa. Ta đã nói với Văn Hồng từ lâu rồi, có thất tình lục dục, sinh lão bệnh tử, cả đời thống khổ, dày vò khó nhịn, thế gian vạn trượng, cảm thụ thế tục, đây mới là nhân gian. Nếu như không có những thứ này, vậy nhân gian sẽ không phải là nhân gian nữa. Ta thích thế gian như vậy, cho nên ta không thể để cho các ngươi lưu truyền Vô Long Tâm Pháp ra ngoài để phá hư tương lai của nhân gian được.
Trong ánh mắt của Trương Tự Nhiên dường như xuất hiện hình dáng của nhân gian trong tương lai, đế vương và thần tướng, người hiền đức và kẻ bất tài, phàm phu tục tử, đủ kiểu người, toàn bộ đều ở trong đó hết.
Một nhân gian như vậy có một cảm giác minh bạch rõ ràng.
- Aizz, xem ra Trương Tự Nhiên ngươi đã chấp mê bất ngộ rồi. Vốn ta còn cho rằng ngươi là một nhân tài có thể bồi dưỡng, không nghĩ tới ngươi lại hồ đồ và ngu xuẩn như thế.
Lâu Bái Nguyệt thở dài một hơi.
- Không phải ta hồ đồ mà là các ngươi không hiểu rõ, một thế gian như vậy mới có thể sản sinh ra sự bất hủ chân chính, tựu như hoa sen chỉ có thể sinh ra từ trong bùn nước, nếu như không tanh hôi mùi bùn thì căn bản cũng chẳng sinh ra nổi một đóa sen nào. Làm sao ngươi có thể hiểu được đạo lý ấy chứ. Hiện tại, Vô Long Tâm Pháp của các người trên thực tế chỉ là một cái cây không có gốc rễ, không thể lâu dài được đâu.
Ý chí của Trương Tự Nhiên vững vàng không thể dao động được.
- Bản chất của lòng chúng sinh đã là bất hủ rồi, bản thân nó cũng mãi mãi bất diệt, mà nó vốn cũng đã vượt qua hết tất cả mọi thứ, thoát ly ra khỏi vận mệnh.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Cái gì mà hoa sen trong bùn, nó vốn chỉ là Âm Dương Chi Đạo thôi. Âm Dương Chi Đạo chỉ là một đạo lý nhỏ để che mắt mọi người mà thôi. Chỉ có điều, ngươi không nhìn thấu được thì ta cũng không trách ngươi, cuối cùng cũng có một ngày ngươi sẽ lĩnh ngộ được tất cả những thứ này thôi.
- Nhân Gian Chi Chủ, không cần phải nói nhiều với hắn ta nữa.
Địa Hoàng nói:
- Trước tiên, chúng ta cứ xé mở Thần Châu và Tứ Hoang này ra đi đã! Lần này tuyệt đối không thể để cho bọn hắn đại tế thành công lần nữa.
- Hỗn Thế Ma Viên Thần, ngươi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.
Đối với Hỗn Thế Ma Viên Thần, Hỗn Độn Thiên Vương hận tới cực điểm.
- Bản thân ta cũng sẽ bị Thiên Đế trấn áp, rơi vào trong vạn kiếp bất phục, hơn nữa, hiện tại là ai chết không có chỗ chôn còn chưa nói rõ được đâu.
Trên mặt Hỗn Thế Ma Viên Thần xuất hiện từng tầng từng tầng bảo quang:
- Ta tu luyện Vô Long Tâm Pháp là đã hoàn toàn lĩnh ngộ được cái gì là đạo lý bất diệt, bất tử, bất hủ chân chính. Hỗn Độn Thiên Vương, trong tương lai xa xôi, ngươi cũng có kiếp số, Thiên Đình cũng không phải bất hủ. Bất luận là kẻ nào cũng đều muốn lịch kiếp, ngay cả Thiên Đế cũng không ngoại lệ. Ví dụ như lần kiếp số trước của ta, vì sao ta lại có thể thuận lợi trộm lấy Hỗn Nguyên Thiên Trụ được chứ? Đó cũng là bởi vì Thiên Đế đã đã gặp phải kiếp số, khiến cho lòng người trong Thiên Đình bàng hoàng, ai nấy cũng đều tự có suy tính riêng của bản thân. Nếu không dựa vào tu vi của ta, cho dù giành được cơ duyên thì ta cũng không có khả năng thật sự trộm lấy được Hỗn Nguyên Thiên Trụ này. Nhưng người trong Thiên Đình lại trơ mắt nhìn ta đoạt lấy nó, đại náo một trận, trên thực tế chính là để cho ta ôm hết tất cả tội nghiệt và kiếp số vô biên vào người, cuối cùng khiến ta rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục, chôn vùi vào trong tro bụi, trên thực tế là đang thay Thiên Đình chống đỡ kiếp số thôi. Chút tình hình đó, nếu như không phải ta tu luyện Vô Long Tâm Pháp thì căn bản cũng không thể lĩnh hội được bí mật bên trong đó. Thiên Đình cũng không phải hưởng thụ Thiên Phúc vĩnh viễn, mà là mỗi mười hai vạn chín nghìn sáu trăm năm trôi qua, cũng chính là Nhất Nguyên, đến lúc đó sẽ có một kiếp số ập đến. Sau đó lại qua thời gian Cửu Nguyên sẽ có một đại kiếp số nữa. Trong mỗi một Nguyên Kiếp đều sẽ tìm một người chịu tội thay. Mỗi một người các ngươi cũng khó mà thoát ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận