Long Phù

Chương 718: Tiên Thiên Linh Bảo (2)

Chương 718: Tiên Thiên Linh Bảo (2)
Cảnh Khưu một lời vạch trần thiên cơ:
- Có điều, cảnh giới của ta là chất nữ không thể lý giải.
- Tĩnh Tiên Ti không nói cái khác, Thất Tinh Chi Chủ Gia Cát Nha, chẳng lẽ thúc thúc có biện pháp đối phó à?
Võ Đương Không hỏi.
- Đó là đương nhiên.
Cảnh Khưu thờ ơ nói:
- Thất Tinh Chi Chủ nhiều nhất cũng chỉ lợi hại hơn Thánh Nhân một chút mà thôi, Vi Thánh Nhân Vương ở thượng cổ còn bị Tam Đại Thiên Tôn tính kế, dẫn đến cái chết, mà Thất Tinh Chi Chủ hiện tại, vẫn chưa thành tựu, có thể diệt được.
- Khẩu khí của Cảnh Khưu tiên sinh đúng là lớn thật...
Lúc này, trong mây, lại truyền tới một thanh âm:
- Ta thực sự chưa từng nhìn thấy người cuồng vọng như vậy.
Một đạo pháp lực ngưng tụ thành hình thể.
Người xuất hiện trong mây mặc áo choàng, tay cầm một chiếc quạt lông, tuổi còn trẻ, hai chân đạp không, giống như mưu sĩ vô song cổ đại, kế định thiên hạ trong nói cười, nắm giữ đại thế thế gian.
Đây là Thất Tinh Chi Chủ Gia Cát Nha.
Sau khi hắn xuất hiện, mặt mày tươi cười, sau đó nhìn về phía Võ Đương Không:
- Minh Phi nương nương đoạn thời gian trước hợp tác với ta, khiến cho kế hoạch của Huyền Hoàng Long Đế sắp thành lại bại, sao hôm nay lại cùng người đến khác đối phó ta?
- Gia Cát tiên sinh, Cảnh Khưu thúc thúc, đây là chuyện giữa các ngươi, ta sẽ không nhúng tay vào.
Đột nhiên thân hình của Võ Đương Không được ẩn giấu đi.
Nàng ta rất sáng suốt, không muốn bị cuốn vào cuộc tranh đấu này, đương nhiên cũng mang tâm tư ngồi thu lợi ngư ông.
- Ồ, ngươi chính là Thất Tinh Chi Chủ Gia Cát Nha à.
Hai mắt Cảnh Khưu tỏa định Gia Cát Nha, cũng không để ý đến sự biến mất và che giấu của Võ Đương Không:
- Quả nhiên cũng có vài phần thủ đoạn, đáng tiếc cũng chỉ vậy mà thôi, cũng tốt, ngươi đã tới tìm ta thì ta cũng đỡ tốn thời gian tìm ngươi.
- Cảnh gia là muốn làm tiên phong giành đệ vị, mà ngươi là muốn thông qua một lần đánh cuộc này, mượn dùng khí vận nào đó trong cõi minh minh, nắm lấy điểm mấu chốt, đột phá trở thành dị số?
Gia Cát Nha thở dài:
- Ngươi quá ngây thơ rồi, nếu dị số thật sự dễ dàng như vậy, từ xưa đến nay không biết bao nhiêu người đã đột phá cảnh giới này, Tam Đại Thiên Tôn là vì nhiều lần cơ duyên xảo hợp, hơn nữa bọn họ đủ cổ xưa, Thường Vị Ương của Vũ Trụ Huyền Môn hiện tại, đó là dựa vào phụ thân Thường Vũ Trụ của nàng ta hợp chân với đạo, nhập diệt thân vẫn mà đổi được một số sinh cơ, cộng thêm tự mình đích xác tham ngộ được diệu lý vận chuyển của vũ trụ, lại có vô số kỳ ngộ, từ trong Hồng Mông Thụ đánh cắp được một cành lá nhỏ, mới có cơ hội trở thành dị số, có điều nàng ta vẫn kẹt ở Đạo cảnh tam thập đa biến, thực lực cũng là cảnh giới Thánh Nhân, kiếp số sau khi còn nhiều. Cũng chỉ có một thành cơ hội nhảy ra ngoài Tam Giới, không trong ngũ hành. Nói một cách khác, cho dù ngươi tham ngộ, thành tựu dị số, thực lực cũng sẽ không có nhảy vọt về chất, ngược lại là bị thiên địa bất dung, sẽ gặp phải đủ loại kiếp số.
- Gia Cát tiên sinh, lời nói của ngươi không khỏi có chút thừa thãi rồi.
Cảnh Khưu vẫn nho nhã phong độ, không động thủ:
- Việc Thiên hạ, vốn không ở thành hay không thành, mà là ở chỗ dám hay không dám, vốn ngươi là Thất Tinh Chi Chủ, sứ mệnh của ngươi chính là phụ tá thiên tử, đáng tiếc ngươi phản bội sứ mệnh của ngươi, sau đó đi nương tựa cường giả Cổ Đạp Tiên, như vậy, ngươi đã mất đi tư cách làm Thất Tinh Chi Chủ, lưu lạc thành người giống như Quỷ Phủ Thần Công mà thôi.
- Kẻ vô tri không biết sợ.
Gia Cát Nha dùng ánh mắt thương hại nhìn Cảnh Khưu:
- Cảnh Khưu, ta thừa nhận lúc ban đầu không tính ra được dã tâm của ngươi lại lớn như vậy, hơn nữa tâm ngoan thủ lạt, không tiếc khiến thiên hạ đại loạn, sinh linh đồ thán để thanh toàn cho ngươi. Chuyện mà ngay cả Tam Đại Thiên Tôn và rất nhiều Thánh Nhân đều không dám làm, đây cũng là lợi hại, hoặc nói ngươi là kẻ điên, hoặc nói ngươi là dã tâm gia chân chính. Có điều, dã tâm và thực lực của ngươi lại không tương xứng.
- Thực lực ư?
Cảnh Khưu chắp hai tay sau lưng:
- Vậy ngươi phải thử mới biết được, ta biết Thất Tinh Chi Chủ tính toán không bỏ sót, nhưng ngươi có tính được ngươi hiện tại đã không thể câu thông với Thương Sinh Chi Nguyện không? Không ở sự trợ giúp của khối cầu đó, thực lực của ngươi chính là thực lực bản thể mà thôi. Đương nhiên, ta biết ngươi vẫn di lưu một số pháp lực ở trong khối cầu đó, cho dù bản thể này bị ta giết, cũng có thể trùng sinh. Có điều, khối cầu đó cũng sẽ là của Cảnh gia ta, ngươi trốn ở trong đó cũng khó thoát khỏi kết cục trở thành khôi lỗi của Cảnh gia.
Lúc này Gia Cát Nha mới nhìn nhìn bầu trời, phát hiện không biết từ lúc nào, không ngờ có một cỗ lực lượng vô hình phong tỏa xung quanh, hắn đích xác đã không thể cảm ứng được Thương Sinh Chi Nguyện.
- Tiên Thiên Linh Bảo?
Gia Cát Nha nhìn Cảnh Khưu:
- Trên người ngươi không ngờ có một kiện Tiên Thiên Linh Bảo, chỉ có Tiên Thiên Linh Bảo từ trên Hồng Mông Thụ ngưng kết ra mới có thể chặn được cảm ứng của Thương Sinh Chi Nguyện. Ngươi quả nhiên có chút chỗ dựa, mới cuồng vọng như vậy, có điều cho dù là Tiên Thiên Linh Bảo, uy lực cũng có cách biệt một trời, kiện bảo bối này của ngươi, còn xa mới bằng Thiên Địa Huyền Môn, lực lượng thậm chí không bằng Thương Sinh Chi Nguyện, chỉ là tính chất có chút đặc thù mà thôi.
- Đây là bước thứ nhất.
Cảnh Khưu nhìn bầu trời,
- Gia Cát tiên sinh, bởi vì ngươi luyện chế Thương Sinh Chi Nguyện, phạm phải một chuyện cực kỳ ngu xuẩn, đắc tội với tồn tại không thể đắc tội, vừa hay ta lại tìm được tồn tại đó, có được Tiên Thiên Linh Bảo này, Gia Cát tiên sinh, chẳng lẽ không muốn biết tồn tại không thể đắc tội đó là gì à?
- Nói thử xem.
Gia Cát Nha hơi nhướn mày.
Lúc này, sau lưng Cảnh Khưu xuất hiện một đoàn quang, không ngừng biến hóa, trong đó lờ mờ xuất hiện một con Long Xà hai cánh, Long Xà này đầu đội mũ đế vương, chợt lóe lên rồi biến mất.
- Bản thể của Câu Trần.
Gia Cát Nha nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận