Long Phù

Chương 678: Dị số (2)

Chương 678: Dị số (2)
Ma Vực đặc biệt rộng lớn, gần như vô biên vô hạn, phần lớn các nơi đều là đầm lầy hôi thối đẫm máu và thảo nguyên với những ma thảo độc, còn có dãy núi tối tăm vô cùng nhàm chán, còn xa mới bằng được nước trong núi xanh bên ngoài đại lục Vô Tận.
Ở lâu trong Ma Vực, chỉ cần có thể có cơ hội ra ngoài, cho dù là rãnh nước thối, chuồng trong thành trấn nhỏ cũng sẽ cảm thấy là Tiên cảnh, đặc biệt là trong thiên địa đều ảm đạm, căn bản không có một ngày nào quang đãng. Sống lâu trong này không nhìn thấy được ánh sáng, quả thật sẽ muốn phát điên, trở nên cuồng loạn.
Cổ Trần Sa rời khỏi tế đàn mà mình xây dựng đi về phía trước, trên đường giết chết một ít ma quái, nhưng đều không gặp được cao thủ nào.
Hắn không xây dựng tế đàn nữa mà trực tiếp ngưng luyện máu tươi và hồn phách của ma quái vào trong Ma Ha Hắc Nhật để tăng cường uy năng.
Dần tiến vào sâu bên trong, hắn cảm giác được mình đã mất liên lạc với quả cầu Thương Sinh Chi Nguyện.
Ngay lập tức, cảm giác cô độc, tịch mịch, mất mát, giống như bị thế giới xua đuổi đã xuất hiện.
Nhưng Cổ Trần Sa cần chính là cảm giác này.
Hắn biết, bị đuổi vào trong Ma Vực cũng là một cách rèn luyện.
Hắn cảm giác trước khi mình thăng cấp Đại đạo Kim Đan, nguyên thần còn có tiềm lực nâng cao, bây giờ là Nhất Tâm Tam Thập Vạn Dụng, có lẽ có thể nâng cao tới Nhất Tâm Bách Vạn Dụng cũng không chừng.
Trước Đạo cảnh thập bát biến, lực nguyên thần càng mạnh càng tốt. Nếu có thể đạt được Nhất Tâm Bách Vạn Dụng, vậy trên cơ bản đã tiếp cận với tư chất Thánh Nhân trời sinh.
Như vậy ngưng kết thành Kim Đan mới mạnh mẽ khác thường, càng đi xa hơn trên con đường tu vi sau này.
Tư duy của Cổ Trần Sa lại khác với người tu đạo, hắn nhận được một ít ký ức thậm chí có thể còn nhiều hơn các bậc chí tôn chưởng giáo của Huyền Môn Tiên đạo nhiều.
Ý chí của Câu Trần, mảnh vụn ký ức của ba Đại Thiên Tôn và Thất Tinh Chi Chủ đời trước Khương Công Vọng, những người đứng ở điểm cao nhất quan sát thế giới này cũng đủ cho hắn tiêu hóa một thời gian, đồng thời cho hắn biết bí mật tu luyện mà vô số cao thủ, thậm chí ngay cả thần cũng không có cách nào biết được.
Đặc biệt tin tức dị số.
- Dị số chính là tìm hiểu quy tắc nào đó vượt qua thiên đạo, từ đó thoát khỏi sự ràng buộc của tư chất, có thể phá tan quy tắc, nhờ đó có được cơ hội đạt đến cảnh giới cao hơn.
Nghe đồn Thường Vị Ương chưởng giáo Vũ Trụ Huyền Môn chính là Dị số.
Cổ Trần Sa nhận được mảnh nhỏ ký ức của ba Đại Thiên Tôn, hiểu biết về loại cảnh giới này càng sâu sắc hơn. Hắn đã mơ hồ cảm giác được tư chất vật là một sự ràng buộc của thiên đạo đối với con người.
Cho dù là tư chất của Thất Tinh Chi Chủ Gia Cát Nha tối đa cũng chỉ có thể tu luyện tới cảnh giới Đạo cảnh tam thập lục biến mà không thể nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành, đến một cảnh giới khác.
Chỉ có Dị số mới có thể đạt đến cảnh giới này.
Điều này giống như trong hiện tế, dân chúng bình thường muốn thăng quan thì nhất định phải thi khoa cử, từ học trò nhỏ thấp nhất đến tú tài, cử nhân, tiến sĩ.
Mà chức quan cao thì chắc chắn phải là tiến sĩ mới có thể làm.
Nếu so sánh với tu luyện.
Chức quan lại tương đương với cảnh giới, mà học trò nhỏ tú tài, cử nhân, tiến sĩ lại chẳng khác nào tư chất.
Chỉ có đầy đủ tư chất mới có thể tu luyện tới cảnh giới cao hơn.
Nếu dân chung bình thường không thông qua thi đậu công danh thì không bao giờ có thể làm quan. Trừ phi là...
Đột nhiên, hai chữ nhảy tiến vào trong thức hải của Cổ Trần Sa, đó chính là tạo phản!
Dân chúng bình thường tạo phản có thể làm hoàng đế.
Vậy người tu hành tạo phản... có thể làm gì?
Dân chúng bình thường thi công danh làm quan viên, tối đa cũng chỉ làm được Tể Tướng, Vương Hầu, muốn làm Hoàng Đế là không thể. Đây là chuyện do thể chế của triều đình quyết định.
Mà dân thường tạo phản, cho dù có nguy hiểm cực lớn gần như không thể có cơ hội thành công nhưng một khi thành công chính là thuộc về thiên mệnh.
Đột nhiên, Cổ Trần Sa hình như nắm bắt được điều gì.
Bản thân thuật Thương Sinh Bổ Thiên của hắn chính là tìm hiểu ra từ trên người dân chúng trong dân gian. Bây giờ từ trong trăm nghìn phong thái của muôn dân trăm họ tìm hiểu ra bí mật tu hành cũng là chuyện bình thường.
Hắn vẫn luôn tin chắc, triều đình dân chúng thiên tử và trật tự thiên đạo trong U Minh có mối quan hệ không thể tách rời.
Ở trong hoàn cảnh cô độc tại Ma Vực, Cổ Trần Sa hình như đột phá xiềng xích nào đó trong linh hồn, cố gắng nhớ lại rất nhiều chuyện từ khi mình tu hành tới nay, tìm hiểu qua một lượt, hình như nắm bắt được một vài điểm mấu chốt của Dị số.
- Nếu ta trở thành dị số cũng đồng nghĩa với chợt hiểu ra, cảnh giới đột phá, hoàn toàn không bị tư chất trói buộc.
Cổ Trần Sa bắt được vài điểm mấu chốt nào đó nhưng lại không có cách nào tìm hiểu.
Nhưng hắn không hề sốt ruột, muốn trở thành Dị số đâu có dễ dàng như vậy, hắn cũng không có vọng tưởng một bước lên trời.
Giống như một dân chúng bình thường có suy nghĩ tạo phản là có thể làm hoàng đế sao? Đây chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi.
Cổ Trần Sa tự hiểu lấy mình về điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận