Long Phù

Chương 784: Âm hồn bất tán (2)

Chương 784: Âm hồn bất tán (2)
- Tu vi hiện tại của ngươi chỉ là cửu biến Đại Tiểu Như Ý, mà ta là nhị thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa, mọi người đều tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, ngươi có thể làm gì được ta? Biết ngươi ở trong Ma vực đánh bại sự ám sát liên thủ của Cảnh Phồn Tinh, Cốc Họa, Vong Cơ, Tiêu Viêm. Nhưng những người này so với ta, kỳ thật cũng là gà ngói chó đất, không có tác dụng gì.
- Thôi, ta cũng chẳng muốn tranh cãi vô vị với ngươi.
Trên mặt Cổ Trần Sa hiện ra nụ cười lạnh:
- Miệng nói không bằng chứng, ta cũng muốn xem, Thiên Tử Phong Thần Thuật của ngươi đã tu luyện đến cảnh giới gì, so với ta thì ai tinh thâm hơn.
Lúc này tu vi, sức chiến đấu của Cổ Trần Sa đã hơn xa lúc ở Ma vực đối phó Cảnh Phồn Tinh.
Mấy ngày nay hắn chiến đấu với Pháp Vô Tiên, kích phát Thiên Phù Đại Đế Huyết Mạch, chấn vỡ các đại huyết mạch trong cơ thể, luyện hóa thành Thương Sinh Chân Huyết thì không nói, còn luyện thành Thiên Yêu Thụ, có được mảnh vụn ký ức vô số thánh hiền Yêu tộc thượng cổ lưu lại trong thời không, tham ngộ toàn bộ, bản thân lại lĩnh ngộ rất nhiều bí quyết kỹ xảo mà tu sĩ thượng cổ cũng đều không tham ngộ được.
Tu vi của hắn đã dần dần vượt qua cổ nhân, đạt tới một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Cùng lúc đó, tham ngộ của hắn đối với Dị số chi đạo cũng đề thăng tới một cảnh giới hoàn toàn mới, mặc dù không thể nói là thực sự tham ngộ được dị số, nhưng cũng có ích lợi rất lớn đối với tu vi của hắn!
- Nhật Nguyệt Sát!
Cổ Trần Sa lật tay thôi động Nhật Nguyệt Sát, nước biển cũng không ngăn cản được sát chiêu này.
Ước chừng có ngàn vạn đạo tinh mang hội tụ thành sông dài, bao phủ về phía Võ Đương Không.
Võ Đương Không biến sắc, cũng đánh ra một chiêu Nhật Nguyệt Sát.
Hai cỗ Nhật Nguyệt Sát va chạm, không ngờ đồng thời xóa diệt, tiêu tán trong vô hình, dường như chưa từng xuất hiện trong thiên địa.
Đây là cảnh tượng chưa từng xuất hiện, ở thời đại thượng cổ, từ xưa tới nay, đều chưa từng xuất hiện tình cảnh Thiên Tử Phong Thần Thuật đối sát.
Bởi vì, Thiên Tử Phong Thần Thuật sẽ chỉ xuất hiện ở trên người một người, đó chính là thiên tử. Thiên tử thoái vị, Tế Thiên Phù Chiếu bay đi, tất cả công lực của Thiên Tử Phong Thần Thuật của hắn, thậm chí Nhật Nguyệt Long Huyết Mạch, cộng thêm ký ức về Thiên Tử Phong Thần Thuật cũng sẽ biến mất, bị phù chiếu rút đi.
- Không tồi, không tồi.
Cổ Trần Sa lại tiến lên, tung ra một quyền, không ngờ là Nhật Nguyệt Đồng Huy, thi triển dưới đáy biển, toàn bộ nước biển đều bị bức ra, ánh sáng giống như mặt trăng mặt trời đồng thời xuất hiện trong không trung, hoàn toàn bao phủ Võ Đương Không.
Cho dù Võ Đương Không biến hóa thế nào cũng cũng không thể thoát khỏi chiêu thức Nhật Nguyệt Đồng Huy này.
Chiêu thức và công kích của Cổ Trần Sa hoàn toàn có thể khiến cho nàng ta một kích mất mạng.
Dựa theo đạo lý, Đạo cảnh thập cửu biến là dùng đan khí công kích, kỳ thật lực sát thương đối với tu sĩ nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường đã luyện thành pháp lực là vô cùng nhỏ, trừ phi là tự bạo Kim Đan, nếu không cũng khó có thể là lay động tới bản chất của pháp lực, càng đừng nói là nhân vật Đạo cảnh nhị thập nhị biến "Pháp Thiên Tượng Địa", pháp lực ngưng luyện tới một loại cực hạn, đủ để diễn hóa ra thiên địa vạn vật.
Tới cảnh giới này, cho dù là tu sĩ thập bát biến thập cửu biến tự bạo Kim Đan, cũng không làm gì được.
Nhưng đan khí của Cổ Trần Sa không bình thường, đối mặt với Cảnh Phồn Tinh cũng có thể một chiêu kích sát, thậm chí có thể làm tổn hại tới nhân vật nhị thập tam biến "Chiếu Kiến Quá Khứ".
- Nhật Nguyệt Đồng Huy!
Võ Đương Không cũng chỉ có lại đánh ra chiêu số đồng dạng.
Hai lực lượng lại va chạm trong nước biển, triệt tiêu lẫn nhau, sau đó thì biến mất.
- Không tồi, không tồi. Võ Đương Không, Nhật Nguyệt Đồng Huy của ngươi cũng tu luyện tới cảnh giới nhất định, đáng tiếc là vẫn kém Thiên Tử Phong Thần Thuật của ta một chút, bởi vì thuật này của ta kết hợp với Đại Đồ Thần Pháp, diễn sinh ra nhiều uy lực hơn.
Tuy Cổ Trần Sa không thể triệt để luyện thành Đại Đồ Thần Pháp, tham ngộ cũng không phải quá nhiều, có điều hắn và Lâu Bái Nguyệt ở trong Ma vực vì ngưng luyện Thiên Yêu Thụ, chinh chiến mấy tháng, hai người lúc ban đầu một người thôi động Nhật Nguyệt Đồng Huy, một người thôi động Chúng Thần Hoàng Hôn trong Đại Đồ Thần Pháp. Đánh cho Khô Huyền Ma Đế căn bản không thể hoàn thủ.
Trong cơ thể Cổ Trần Sa cũng hấp thu một số thần thông của Đại Đồ Thần Pháp.
Hắn chém giết với Võ Đương Không, đều dùng Thiên Tử Phong Thần Thuật đọ Nhật Nguyệt Sát, Nhật Nguyệt Đồng Huy, hai người là ngang nhau, không ai chiếm được tiện nghi.
- Quả nhiên là Thiên Tử Phong Thần Thuật.
Lần này Võ Đương Không đã có thể xác định, kiêng kị trong lòng càng sâu hơn một tầng, nàng ta không phải kiêng kị Cổ Trần Sa, mà là kiêng kị Thiên Phù Đại Đế.
Thiên Phù Đại Đế ngay cả phù chiếu này cũng có thể điều khiển, vậy không phải là vô địch thiên hạ ư?
Từ xưa đến nay, ngay cả Tam Đại Thiên Tôn cũng không thể điều khiển phù này, bất lực với dấu vết của nó. Thiên Đại Thiên Tôn từng thử muốn luyện hóa phù này, kết quả bị thiên đạo phản phệ, sau khi bị thương thì không dám thử nữa.
- Võ Đương Không, ngươi cảm thấy thế nào?
Cổ Trần Sa chắp hai tay sau lưng, dưới sự bao phủ của khí thế, dường như đã nắm giữ toàn trường,
- Tu vi của ngươi đã không phải là đối thủ của ta, sau này thành thật làm việc ở triều đình, đừng có làm mưa làm gió, có lẽ còn có cơ hội sinh tồn, nếu không, tương lai sẽ có đại họa lâm đầu.
- Ngươi chưa tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với ta, lại dám nói khoác mà không biết ngượng như vậy à?
Sắc mặt Võ Đương Không trở nên ngưng trọng, nhưng sát ý càng lúc càng mãnh liệt,
- Vừa rồi ta cũng chỉ thôi động ba thành thực lực, chính là muốn thử trình độ của ngươi, ngươi đã chủ quan như vậy thì để ta cho ngươi xem, ai mới là thiên tử truyền thừa chân chính, ngươi đã mất đi Tế Thiên Phù Chiếu, Thiên Tử Phong Thần Thuật chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, vẫn chưa vĩnh hằng.
Trong lúc nói, trên tay nàng ta xuất hiện một đạo quang mang, quang mang này thôi động, xuất hiện một đại ấn như ẩn như hiện, bên trên hiện ra bốn chữ to Thụ Mệnh Vu Thiên, giống hệt với tự thể trên Tế Thiên Phù Chiếu.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Không tồi, đây mới là ảo diệu chân chính của Nhật Nguyệt Đồng Huy, chỉ có phối hợp với Tế Thiên Phù Chiếu mới có thể thi triển ra, ta không có Tế Thiên Phù Chiếu, không thể thể hiện ra sự huyền diệu của Thụ Mệnh Vu Thiên. Thiên Tử Phong Thần Thuật của ngươi vẫn ở trên ta.
Bản thân Tế Thiên Phù Chiếu kỳ thật còn có năng lực công kích, còn có thể trấn áp, phong tỏa, diệt sát, chỉ có điều lúc trước Cổ Trần Sa không có đủ Thiên tử chi khí để thôi động, phát huy ra năng lực mà thôi.
- Chết đến nơi còn mạnh miệng, ta xem lần này Gia Cát Nha còn có thể cứu ngươi không.
Thân hình Võ Đương Không di động, đại ấn ngưng kết ra đã tới đỉnh đầu Cổ Trần Sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận