Long Phù

Chương 53: Hoàng Gia Thư Khố (1)

Chương 53: Hoàng Gia Thư Khố (1)
Vị trí của Hoàng Gia Thư Khố cũng không ở trong hoàng cung, mà ở trong lâm viên phía đông hoàng cung.
Địa phương phát hiện Tế Thiên Phù Chiếu, cũng không phải thư khố chân chính của hoàng gia, chẳng qua là địa phương bỏ thư tịch. Thư tịch chân chính có giá trị, đều cất ở trong Hoàng Gia Thư Khố.
- Thập Cửu gia, ngài là khách ít đến. Ta tới dẫn đường cho ngài.
Trong lâm viên, có mấy thái giám đi theo bên cạnh Cổ Trần Sa, tất cung tất kính, thái độ rất khác nhau.
Tin tức Thập Cửu hoàng tử phong làm Trần Quốc Công, được Thiên Phù Đại Đế coi trọng truyền đi còn nhanh hơn gió, những thái giám này tự nhiên không dám đắc tội.
- Ta vẫn là lần đầu tiên đến Hoàng Gia Thư Khố, quả thật là thiên hạ tàng thư đều ở trong đó.
Cổ Trần Sa quan sát bốn phía, phát hiện cung vũ đại điện tầng tầng lớp lớp, đều dán giấy thếp vàng, khảm nạm thuý ngọc, treo minh châu, vô số thái giám cung nữ ở trong đó quét tước, trông coi.
- Thập Cửu gia, mỗi đại điện đều có phân loại, có kinh, sử, tử, tập, thiên văn, địa lý, nhân văn, khí hậu, bí văn, thế gia, nông, binh, Nho, Phật, Đạo... Ba mươi sáu loại. Những thứ này điện hạ đều có thể tùy ý lật xem, duy chỉ có võ công tu hành, những kinh điển cao cấp kia, thì nhất định phải có thánh chỉ, mới có thể tiến vào mật thất mượn đọc, không biết điện hạ muốn xem cái nào?
- Ta không xem võ công, chỉ xem một chút lịch sử, lễ nghi.
Cổ Trần Sa phất tay:
- Các ngươi có thể rời đi, không cần theo ta.
- Vâng.
Phương pháp tế tự thượng cổ, là thuộc về lịch sử và lễ nghi.
Tiến vào trong đại điện, giá sách cao tới mười trượng khiến người ta đầu váng mắt hoa, không biết bao nhiêu quyển sách tầng tầng trưng bày, rất nhiều thái giám cung nữ ở trong đó cả ngày quét tước.
Có giá sách là mục lục của cả đại điện.
Chỉ là mục lục, thì có trên trăm bản.
Cổ Trần Sa cầm lên lật xem, không quá chú ý, cũng không sốt ruột.
Sau nửa canh giờ, hắn mới căn cứ mục lục, lấy quyển Cổ Thiên Tử Sử, tinh tế lật xem.
Cổ Thiên Tử Sử là ghi chép rất nhiều sự tích về Thiên Tử, ghi lại chân thực từ thượng cổ lưu truyền xuống, cực kỳ bao la, trước đây Cổ Trần Sa đọc những thứ kia đều là vụn vặt, xa xa không có cặn kẽ như trong Hoàng Gia Thư Khố.
Rất nhiều Thiên Tử ở thượng cổ, ngày nào đó làm chuyện gì, trải qua chiến tranh gì, cử hành tế tự thế nào, chi tiết đều được miêu tả rõ ràng.
Hắn từng quyển từng quyển đọc xuống, lại lật xem lễ nghi thượng cổ, trong đó còn làm bộ đọc rất nhiều sách giải trí, thẳng đến trời tối, mới bắt đầu tìm kiếm thứ mình muốn tìm.
- Hả? Đạo Đức Đan!
Trái tim hắn nhảy phanh phanh, phát hiện đồ vật then chốt.
Ở trong ghi chép của Cổ Thiên Tử Sử có một đoạn:
- Thiên Tử Vũ điêu khắc âm dương ngọc bàn, khắc ghi hình vẽ, có thể tụ nhật nguyệt chi tinh. Lấy hung hồn của Bạch Hổ, Hắc Xà, Hoàng Quy, Thanh Hồ, Xích Ưng, kích hoạt ngũ hành, lấy Thiên Tử chi khí tế tự thượng thiên, được Đạo Đức Đan. Nếu Phàm cảnh tu luyện tới đăng phong tạo cực, đến bình chướng võ học, nuốt vào, có thể đột phá Đạo cảnh...
Đạo Đức Đan!
Lại còn có loại đan dược này, bỏ qua bình chướng võ học, bài trừ Tông Sư cản trở, tu đến Đạo cảnh.
- Lại lấy Thiên Tử chi khí làm căn cơ.
Cổ Trần Sa biết, trong sách này ghi lại đủ loại phương pháp tế tự, nhưng hạch tâm nhất vẫn là Thiên Tử chi khí, nhật nguyệt chi tinh, hung hồn ngũ hành chẳng qua là cải biến tính chất.
- Dựa vào đan dược bước vào Đạo cảnh, cuối cùng không phải chuyện tốt, ta muốn lấy ý chí của mình, đột phá bình chướng võ học. Bất quá ta không cần, nhưng có thể bồi dưỡng thuộc hạ, thậm chí trao đổi bảo bối, có một viên Đạo Đức Đan, có lẽ người người đánh bạc tính mạng cũng sẽ đổi lấy.
Cổ Trần Sa nghĩ thầm, ánh mắt của hắn nhìn tiếp, đột nhiên lại nhảy dựng! Phát hiện được phương pháp tế tự càng chấn động.
- Cổ Thiên Tử Hình lấy máu người, thi thảo đốt đèn, giết nhân hồn tế tự, tạo Thiên Lộ. Thiên Lộ Chi Thủy, người người đều có thể dùng, gia tốc tu hành, tẩy rửa ô uế, thông kinh mạnh, mở rộng huyệt khiếu, lớn mạnh tiềm năng, đề thăng cực hạn, có thể giải vạn độc, có đủ loại diệu dụng không thể tưởng tượng nổi...
Cổ Trần Sa xem đến nơi này, cả kinh mãnh liệt:
- Giết người tế tự? Không phải thánh hiền nên làm.
Nói xong, hắn nhìn tiếp.
- Giết người tế thiên, cần giết người đại gian đại ác, người đại ác, mặt người dạ thú, loại cầm thú này, giết một người cứu trăm người, trừng phạt hung ác mà dương thiện, quét dọn thiên địa ác khí, có thể tự được Thiên Lộ tưởng thưởng.
Nhìn thấy đoạn này, Cổ Trần Sa gật đầu:
- Nguyên lai là giết người đại gian đại ác, loại người này trên thân có sát khí, ác khí, tà khí, lệ khí, hung khí quấn quanh ở trong linh hồn, hiến tế loại linh hồn này cho thiên, là vì quét dọn cản trở giữa thiên địa, cam lộ chi tuyền sẽ giáng lâm.
Hắn lại nghĩ tới những Đại Tướng Man tộc kia, mỗi người hung thần ác sát, trong xương cốt chỉ có tàn nhẫn máu tanh, then chốt còn bị Tà Thần mê hoặc, giết người ăn thịt người, nếu như giết bọn hắn tế tự, là chiếm cứ đại nghĩa, thu được Thiên Lộ.
Thiên Lộ này không thể đề thăng cảnh giới, nhưng có thể đề thăng tiềm năng cực hạn.
Ví dụ như một Võ Sĩ, lực lượng lớn nhất của hắn cũng chỉ là kéo liệt mã, nhưng dùng Thiên Lộ, lực lượng có thể gia tăng gấp đôi, thậm chí nhiều hơn, nhưng không thể trở thành Đại Sư.
- Đúng rồi, Lâu Bái Nguyệt chưa bước vào Đạo cảnh, lại vượt qua cực hạn, có phải dùng đồ vật giống như Thiên Lộ không?
Đột nhiên Cổ Trần Sa nghĩ đến.
Thực lực của Lâu Bái Nguyệt vượt xa Tông Sư, coi như Cổ Trần Sa tu luyện Nhật Nguyệt Luyện cũng không sánh nổi, không dùng thiên tài địa bảo gì đó mới lạ.
Đương nhiên đây cũng là vì ngày tháng tu luyện của hắn quá ngắn.
Nếu hắn tu luyện Nhật Nguyệt Luyện mười năm, thậm chí vài chục năm, như vậy kinh lạc, huyết dịch trong cơ thể đều sẽ được cường hóa, tu thành nhật nguyệt long thân, dù cho không bước vào Đạo cảnh, cũng vượt xa Lâu Bái Nguyệt bây giờ.
- Trời tối, ngươi còn ở nơi này đọc sách?
Cổ Trần Sa đang đọc nhập thần, chợt có cảm ứng, ngẩng đầu lên, cửa đại điện tiến đến một nữ tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận