Long Phù

Chương 1200: Vô lộc (2)

Chương 1200: Vô lộc (2)
Lần này tới, dân gian cũng là để tìm kiếm một chút cơ duyên cuối cùng.
Ma tai bùng nổ, các loại kỳ ngộ ở dân gian Trung Thổ Thần Châu cũng bùng nổ, trình ra thế phun trào, bản thân hắn có lẽ cũng được cơ duyên nào đó cũng chưa biết chừng.
Mỗi lần ma tai bùng nổ đều là như vậy.
Trung Thổ Thần Châu là một trung tâm mấu chốt, cất chứa không biết bao nhiêu bí mật ở trong đó.
Nếu không phải rất nhiều kỳ ngộ bùng nổ, chỉ dựa vào nhân loại trước kia là không thể ngăn cản được được ma tai.
Mà lần này, có thể là một lần kiếp số lớn nhất từ trước tới nay, kỳ ngộ phun trào cũng tuyệt đối là một lần lớn nhất trong lịch sử, rất nhiều lão cổ đổng đều phóng ánh mắt tới nơi này, hy vọng có thể tìm thấy cơ duyên của bọn họ, đột phá cảnh giới vĩnh viễn không thể đột phá nào đó.
- Nhiệm vụ kích sát ma đầu này chúng ta cũng không vội.
"Hồng Vô Lộc" do Phúc Thọ Thần hóa thân nói:
- Việc cấp bách là tìm kiếm cơ duyên, kết nạp thêm đồng đạo bạn tốt, tạo thành thế lực, như vậy liên thủ đầu nhập vào Vạn Tiên Liên Minh, cũng sẽ có một chút vốn liếng.
- Vậy cũng đúng.
Cổ Trần Sa đã nhắm chuẩn vào Phúc Thọ Thần:
- Nếu Vô Lộc huynh đã nói như vậy, khẳng định là biết cơ duyên của mình ở đâu?
- Đã là cơ duyên, vậy cũng chính là phải liều vận khí, sao ta có thể biết được? Chỉ là trong xa xăm cũng có chút manh mối mà thôi.
Phúc Thọ Thần nói.
- Khặc khặc.
Đúng lúc này, một đạo ma khí đột nhiên từ trên trời hạ xuống, trong ma vân từ ma khí hóa thành đó xuất hiện một bàn tay.
Bàn tay này chính là ma đầu biến hóa ra, tóm xuống tu sĩ ở phía dưới.
- Không tốt! Đây là ma đầu đã tu thành cảnh giới pháp lực Đạo cảnh nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường.
Rất nhiều tu sĩ đều hét lên.
Trong các tu sĩ ở đây, không thiếu cao thủ, nhưng ma đầu tu thành pháp lực cường hoành cỡ nào? Cảnh giới như vậy ở trong Thất Thập Nhị Huyền Môn cũng là cao thủ tuyệt đối, nhân vật cấp bậc trưởng lão.
Thân thể Cổ Trần Sa run run, đây là cố ý giả vờ, sau đó, trên người hắn xuất hiện một lồng khí màu tím xanh, từ rất nhiều phù văn cấu thành, vận chuyển lẫn nhau, có sức bảo hộ cực lớn.
- Hả?
Tất cả đều bị Phúc Thọ Thần nhìn thấy,
- Quỷ Nhất Khốc này tất nhiên là tu sĩ Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, nhưng một thân Tiên cương chi khí của hắn không ngờ lại hùng hồn như vậy, nếu ta đoán không sai, khí công này hình như là một môn thần công viễn cổ tên là Tử Thanh Đại Tiên Pháp, công này cực kỳ huyền diệu. Chẳng lẽ là hắn có được đạo thống của Tử Thanh Thượng Nhân?
Thượng cổ có Tiên Nhân, tên là Tử Thanh Thượng Nhân, tự sáng lập ra Tử Thanh Tiên Tông.
Mặc dù Tông môn này không phải Thái Cổ Thất Thập Nhị Huyền Môn, nhưng cũng tuyệt đối không kém Bình Loạn Tông hiện tại, chỉ là vì thế lực cường đại, bị Thất Thập Nhị Huyền Môn ghen ghét đố kị, cuối cùng thì sụp đổ.
Phúc Thọ Thần cũng có chút ký ức về lịch sử này.
Lập tức trong cảm nhận của hắn, giá trị của Quỷ Nhất Khốc đề thăng rất lớn.
- Nghiệt súc, tự tìm cái chết!
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên, từ trong rất nhiều chi truyền ra, không ngờ là một thiếu niên.
Thiếu niên này vũ y tinh quan, phong độ tuyệt luân, thấy ma thủ đó tóm xuống, hừ lạnh một tiếng, toàn thân đột nhiên bộc phát ra ánh sao cực kỳ mãnh liệt.
Những tinh thần tinh mang rực rỡ này hóa thành thiên hà, cuốn lên trên, chỉ vừa lóe lên đã bao bọc lấy ma đầu này, sau đó trong ma vân to lớn xuất hiện một ma đầu, muốn chạy trốn, nhưng phiến tinh thần thiên hà này đã ép một cái vào trong, một tiếng hét thảm vang lên, cuối cùng hóa thành một đoàn tinh thần to bằng nắm đấm, chậm rãi hạ xuống, trong khối cầu tinh thần đó xuất hiện bóng của ma đầu đang lao trái đụng phải ở bên trong, căn bản là không trốn ra được.
- Đây là Linh Thiếu Phi, hắn ẩn tàng sâu thật, không ngờ là Tinh Thần Chuyển Thế Nhân, đạt được Tinh Thần Áo Nghĩa.
- Kẻ này chính là Tán tu nổi danh trong Tiên Đạo, không ngờ lại có được cơ duyên như vậy!
- Không ngờ có thể trong một chiêu phong ấn ma đầu từ Đạo cảnh nhị thập biến trở lên, hắn rốt cuộc là mạnh tới mức nào? Mấy ngàn năm trước , cũng chỉ là cường giả Kim Đan mà thôi.
- Hắn một mực không thành lập môn phái, độc lai độc vãng, ẩn tàng cực kỳ sâu, cũng không gia nhập môn phái cỡ lớn. Với thực lực hiện tại của hắn, gia nhập bất kỳ một môn phái nào có lẽ đều sẽ được trọng dụng cực lớn.
Rất nhiều tu sĩ đều nhận ra thiếu niên này.
- Không ngờ là hắn? Tinh Thần Áo Nghĩa trên người kẻ này đã triệt để dung hợp thành một thể với Nguyên Thần, không ai có thể cướp đi, nếu ta nhìn không nhầm, Tinh Thần Áo Nghĩa trên người hắn là Linh Tinh và Phi Tinh. Hai tinh thần này, Linh Tinh dùng linh làm tên, trí tuệ vô cùng cao thâm, thượng cổ ghi lại, nếu có người thu được ánh sáng của Linh Tinh này tụ tập ở trong cơ thể, có thể tăng cường trí tuệ, có câu linh quang chợt lóe chính là như vậy, mà Phi Tinh lại rất huyền diệu, cho dù là người thường, được ánh sáng của tinh này gia trì, đều có thể lăng không phi hành, quang năng này đủ để triệt tiêu lực hút của địa tâm, cổ đại có tiên nhân dùng ánh sáng của tinh này luyện chế thành đan dược, sau khi người thường phục dụng, có thể bạch nhật phi thăng. Đương nhiên, bạch nhật phi thăng này chính là người trực tiếp không chịu khống chế mà phi thiên, cuối cùng bị gió trời cắt thành bụi phấn, trực tiếp tử vong mà thôi.
Cổ Trần Sa có hiểu biết vô cùng sâu sắc đối với các loại đặc tính của ức vạn tinh thần trong thiên hạ.
Linh Tinh, Phi Tinh. Hai tinh thần này bản thân đều không tầm thường, cho dù là so với Tử Vi Đế Tinh cũng chỉ kém một chút mà thôi.
Linh Tinh và Phi Tinh không ngờ xuất hiện ở trên người một người, vậy có lẽ chỉ có Cảnh Khưu đạt được Tử Vi Đế Tinh mới có thể sánh ngang với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận