Long Phù

Chương 804: Hóa núi ngọc (2)

Chương 804: Hóa núi ngọc (2)
Cổ Trần Sa đứng trên núi ngọc, nhìn nhìn địa mạo thế núi, nước biển xung quanh lúc này đã không có bất kỳ lực áp bức gì đối với hắn.
Hắn đã ở đáy biển hơn một tháng, dựa theo đạo lý, cho dù là người mạnh tới mấy, chỉ cần là nhục thân, đều khó có thể sinh tồn dưới đáy biển lâu như vậy.
Cho dù là khi Pháp Vô Tiên ở Đạo cảnh thập cửu biến, muốn ẩn núp ở nơi sâu như vậy dưới đáy biển, trên cơ bản cũng không có cảnh giới như vậy.
Mà Cổ Trần Sa thì rất thoải mái.
Trên tay Cổ Trần Sa thôi động Hóa Ngọc Phù, phù này vận chuyển trong tay, đột nhiên tóm một cái.
Trên núi ngọc này lại có một khối ngọc thạch to bằng nắm đấm bị tóm xuống, ở trong tay hắn hóa thành quỳnh tương ngọc dịch, sau đó hấp thu vào thân thể.
Trình độ kiên cố của khoáng thạch trên núi này là ngay cả thần cũng không làm gì được, Thánh Nhân cũng bất lực. Chỉ mỗi Hóa Ngọc Phù của Thiên Tử Phong Thần Thuật là có thể hóa giải được núi ngọc.
Chính bởi vậy, ngọc thạch này ẩn chứa năng lượng cực kỳ cường hoành, những năng lượng này hóa thành quỳnh tương ngọc dịch, đối với Cổ Trần Sa là một sự bổ dưỡng cực lớn.
Thậm chí trong ngọc thạch này còn ẩn chứa thần tính, thậm chí còn có một số tinh túy của Tam Đại Thiên Tôn ở trong đó.
Những tinh túy này đều sẽ ngưng tụ vào trong quỳnh tương ngọc dịch, trong nháy mắt liền hóa thành đan khí của bản thân, thối luyện thân thể thì không nói, thậm chí còn có thể lưu trữ lại, sau này tưới tắm cho Thương Sinh Chi Nguyện.
Suy nghĩ một chút, núi ngọc mà ngay cả Thánh Nhân cũng đành bất lực, rốt cuộc là cường hoành tới mức nào? Năng lượng trong đó rốt cuộc tinh thuần ra sao?
Kỳ thật cho dù Cổ Trần Sa không đạt thành hiệp nghị với Hình Khung Thị, cũng muốn có được núi ngọc này.
Sinh cơ ẩn chứa trong núi ngọc sợ rằng còn hơn cả Thanh Long Thần Mộc, lần trước Cổ Trần Sa đạt được một chút, đáng tiếc là không cảm ngộ được huyền diệu trong đó, chỉ hấp thu được một số linh khí, có một số thứ tinh thuần nhất thì bị xói mòn một cách vô ích, khi đó bản thân vẫn không cảm nhận được, cho rằng đã chiếm được tất cả tinh hoa của ngọc dịch. Lại không biết trong đó có rất nhiều thứ chủ yếu nhất, sau khi nuốt vào, mình không thể tiêu hóa, về sau thì bài tiết ra bên ngoài cơ thể rồi tiêu tán trong thiên địa.
Mà hiện tại, tu vi của Cổ Trần Sa đề thăng, nhãn giới rộng lớn, đã không còn bất kỳ sai lầm gì.
Sau khi một đoàn quỳnh tương ngọc dịch ở trên bàn tay dung nhập vào thân thể, trong kinh mạch, huyệt khiếu của Cổ Trần Sa không ngờ lại ngưng kết ra Kim Đan.
Đầu tiên là Kim Đan chủ ở huyệt Đàn Trung, sau đó chính là huyệt Bách Hội, huyệt Lao Cung, huyệt Dũng Tuyền, cũng đều ngưng tụ thành Kim Đan.
Sau khi những Kim Đan này ngưng tụ, theo ý niệm của Cổ Trần Sa, đột nhiên tản ra, kết hợp với huyết mạch, lại ý niệm khẽ động, ngưng tụ lại, quả thực là như ý.
Nếu loại tình huống này để cho cao thủ trong Tiên Đạo Huyền Môn nhìn thấy, e là sẽ sợ tới vỡ mật.
Bất kỳ cao thủ nào luyện thành Kim Đan đều phải rụt rè gọt giũa Kim Đan, chậm rãi chiết xuất vận chuyển, nếu không sẽ rất dễ xảy ra vấn đề.
Hơn nữa, còn phải phòng bị tẩu hỏa nhập ma, Kim Đan của bản thân ma biến.
Làm sao có thể ngưng luyện tùy ý, nuốt nhả tùy ý, tản ra rồi ngưng luyện lại tùy ý như vậy?
Nhưng hiện tại Cổ Trần Sa đã triệt để tham ngộ được bí mật của Kim Đan, chính là thể kết hợp của Nguyên Thần và kết hợp mà thôi, áp súc lại, sinh ra năng lượng cực lớn, cái gọi là đan khí, nếu vận dụng tốt sẽ vô cùng thoải mái tự nhiên.
Tóm lấy một khối ngọc thạch to bằng một khối to, núi ngọc này dường như hơi dao động, mà hình thể của Hình Khung Thị ở trước mặt dường như cũng trở nên chân thật hơn một chút.
- Hình Khung Thị, giờ ngươi có thể giải phong một bộ phận ký ức đó rồi truyền thụ cho ta. Sau khi chúng ta hoàn thành giao dịch này rồi lại khác tính toán khác.
Cổ Trần Sa không chịu thả lỏng.
- Đó là tất nhiên.
- Đó là tất nhiên.
Hình Khung Thị không đổi ý, lại một đạo ý niệm truyền thụ kinh nghiệm ký ức vừa được giải phong tới. Trong đó vẫn mang theo hung sát chi ý vô cùng.
Có điều Cổ Trần Sa có kinh nghiệm trước đó, cộng thêm lần này đã đề thăng không ít, không ngờ âm thầm vận chuyển, lại hấp thu, đưa vào trong Thương Sinh Chi Nguyện.
Đây là ý chí, không phải năng lượng, cũng không phải vật thật. Cho nên khi truyền tống tiêu hao của Thương Sinh Chi Nguyện cũng không phải quá lớn.
Gia Cát Nha trong Thương Sinh Chi Nguyện lại có được ý niệm này, suy tính rất sâu, dùng trí tuệ của bản thân thấm nhuần huyền cơ.
Vù. . . .
Hình thể của Thái Ất Thiên Tôn trong Thái Ất Châu cũng rõ ràng hơn rất nhiều, đang thêm nhiều đạo vận các, kinh văn giảng đạo cũng một đợt nối một đợt, quả thực là vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
Một số năng lực của bản thân Thái Ất Châu cũng có được khởi động, không ngờ bắt đầu tự hấp thu Hỗn độn nguyên lực.
- Diệu thay, không hổ là chí bảo vô thượng của Thái Ất Huyền Môn, đáng tiếc Thái Ất Huyền Môn không thể vận dụng mà thôi.
Gia Cát Nha khen ngợi:
- Có Thái Ất Châu này phụ trợ, tốc độ trưởng thành của Thiên Yêu Thụ Miêu sẽ cực nhanh, không thể so với trước kia, hiện tại Tĩnh Tiên Ti chúng ta thiếu nhất chính là thời gian, phóng thích Hình Khung Thị dĩ nhiên là rất phiền, nhưng cũng chỉ có thể đánh cuộc một phen.
Cổ Trần Sa triệt để tiêu hóa quỳnh tương tinh hoa trong núi ngọc, toàn thân thoải mái, tu vi tinh thuần vận chuyển, nhục thân dường như tùy thời đều muốn tản ra, thật sự hóa thành pháp lực.
Loại tích tụ này của hắn to lớn, nặng, đã là xưa nay hiếm thấy, cho dù là Tam Đại Thiên Tôn ở cảnh giới tu vi này của hắn cũng không thể có được tích tụ khổng lồ như vậy.
Nhưng càng là như vậy, hắn càng cảnh giác, bởi vì khi mở ra chút phong ấn này, khí tức của Hình Khung Thị biến thành quỷ bí hơn, sợ rằng có một số thần thông.
Có điều hắn đã âm thầm câu thông với Gia Cát Nha, Gia Cát Nha bảo hắn cứ thoải mái, tất cả đã có biện pháp.
- Tốt lắm, ngươi lại dùng Hóa Ngọc Phù động thủ đi.
Hình Khung Thị thúc giục.
- Xem ra ngươi cũng rất gấp.
Cổ Trần Sa quan sát cả nửa ngày, cảm thấy có cần thiết phải tiến hành, lại tóm một cái, hóa một ngọc thạch to bằng nắm đấm xuống.
Toàn bộ núi ngọc, phạm vi mấy trăm dặm, phần đáy lại không biết ở trong rãnh biển bao sâu, Cổ Trần Sa cứ hóa núi ngọc với tốc độ như vậy, sợ rằng một ngàn năm cũng không hóa xong, đây quả thực chẳng khác nào chính là một tiểu hài tử nhặt đá ném vào trong biển, ý đồ muốn lấp biển.
Có điều theo tu vi của Cổ Trần Sa đề thăng, tuyệt đối sẽ không chỉ đơn giản là lấy một khối hòn đá nhỏ.
Hắn muốn ở trong cuộc giao dịch này tấn thăng tới Đạo cảnh nhị thập biến, tu thành phẩm chất Thiên Đạo Pháp, Pháp Lực Chi Vương chưa từng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận