Long Phù

Chương 1573: Thánh tâm ngưng tụ (1)

Chương 1573: Thánh tâm ngưng tụ (1)
Cự Linh Thần ở trên tay Cổ Trần Sa, nhưng không chống đỡ được mấy hiệp, vì vậy có thể thấy được Cổ Trần Sa hiện tại rốt cuộc hung mãnh đến mức nào. Vốn dĩ hắn không lợi hại như vậy, nhưng sau khi tu hành mấy tháng trong Hồng Hoang Long Môn, lĩnh hội được bí mật của Long Môn, đế tạo ra hàng vạn triệu Bổ Thiên Chi Dân, nhớ tế tự mà đạt được sức mạnh.
Liên tục mấy tháng, Cổ Trần Sa đã hoàn toàn cô đọng tu vi của mình được một lần rồi, quy luật của Hồng Hoang Long Môn hắn đã tìm tòi được một nửa rồi.
Coi đây là nền móng, hắn không ngừng xoay chuyển và biến hóa, lại lĩnh hội bí mật của Vô Tận ba mươi sáu Bảo, gốc rễ của Thiên Giới, biến hóa ra mở ra Thiên Giới Chi Môn, nhìn thấy Đại Vị Thiên Đế.
Cảnh giới này đã tiếp xúc được cực hạn cao nhất của tu hành rồi.
Chân Thần đại vị so với Đại Vị Thiên Đế, quả thực là sự khác biệt giữa quan huyện phổ thông và Hoàng Đế bảo tọa.
Bây giờ Cổ Trần Sa biến hóa ra, không phải Thiên Đế bảo tọa thực sự, bảo tọa thực sự vẫn chưa xuất hiện trên thế giới này, bởi vì từ xưa đến nay, Vô Tận ba mươi sáu Bảo chưa từng xuất hiện, mặc dù trong truyền thuyết có nói Vô Tận ba mươi sáu Bảo tồn tại, nhưng chưa một ai tận mắt nhìn thấy cả.
Thậm chí có rất nhiều Lão cổ đổng cũng không biết sau khi tập hợp đầy đủ Vô Tận ba mươi sáu Bảo, có thể mở ra Thiên Giới Chi Môn, ở tận sâu bên trong Thiên Giới Chi Môn, còn có sự tồn tại của Thiên Đế bảo tọa.
Thiên Đế bảo tọa, có thể nói là bảo bối mạnh nhất, vượt xa Tế Thiên Phù Chiếu và trên cả Hồng Mông Thụ, Hồng Hoang Long Môn. Ai có được Thiên Đế bảo tọa, chính là Thiên Đế thực sự, Thiên Tử ở trước mặt Thiên Đế, cũng chỉ là Thần Tử.
Với sự hiểu biết của Cổ Trần Sa về Vô Tận ba mươi sáu Bảo, sự lĩnh hội huyền diệu, cuối cùng cũng đã tự mình ngưng tụ được Thiên Giới Chi Môn, từ chỗ sâu bên trong biến hóa ra Thiên Đế bảo tọa, mặc dù không phải Thiên Đế bảo tọa thực sự, nhưng cũng đã có rất nhiều tinh túy của Thiên Đế.
Dùng tinh túy của Thiên Đế để trấn áp Cự Linh Thần, cho dù Cự Linh Thần có xảo quyệt, có tỉ mỉ kỹ lưỡng hơn nữa, cũng chỉ là uổng công mà thôi.
Trước mặt sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì cũng không dùng được cả.
Cổ Trần Sa là người như thế nào chứ? Kiến thức nắm giữ nhiều đến kinh người, chuyện thiên hạ, gần như là đã đạt đến một loại cảnh giới cái gì cũng biết hết rồi. Hắn ép Cự Linh Thần ra tay, không dùng mưu toan ngấm ngầm, mà là dùng kế sách công khai đường đường chính chính, nói cách khác dù cho Cự Linh Thần không ra tay, cũng chỉ có thể chờ chết mà thôi, nếu ra tay sẽ trúng kế, bị hắn trấn áp.
Vào khoảnh khắc hắn bắt đầu tiến vào Hồng Hoang Long Môn, Cự Linh Thần đã thất bại rồi.
- Cự Linh biến hóa, bản mệnh thần thông!
Vào lúc này, cho dù Cự Linh Thần lấy lại sức mạnh, cũng cảm nhận được mối nguy cực lớn, hắn ta hoàn toàn biết được, Cổ Trần Sa có năng lực giết chết hắn ta, hơn nữa bàn về kế sách mưu lược, Cổ Trần Sa không hề thua kém hắn ta chút nào.
Nhưng mà, âm mưu của hắn ta đều là quỷ kế, mà Cổ Trần Sa là đường đường chính chính, dùng kế sách chân chính ngay thẳng.
Cho nên Cổ Trần Sa vừa vặn khắc chế được hắn ta.
Cự Linh Thần am hiểu nhất không phải chiến đấu, cũng không phải tổ chức, mà là âm mưu quỷ kế, âm mưu quỷ kế của hắn ta dường như đã tới đỉnh cao rồi, từ thời đại Thái cổ đến hiện tại, không biết âm mưu ám hại chết bao nhiêu Lão cổ đổng, Chân thần, Thánh nhân, Tiên nhân, yêu quái rồi.
Nhưng gặp phải Cổ Trần Sa, hiện tại làm thế nào cũng không được cả, từ đầu đến cuối đều bị bó tay bó chân, không thể phát huy được.
Vào lúc này, Cổ Trần Sa lại ép hắn ta xuất ra bản mệnh thần thông.
Trong nháy mắt, thân thể của hắn ta phóng to vô cùng, gọi là Cự Linh, Cự, chính là vô biên vô hạn. Linh, chính là kết tinh trí tuệ.
To lớn mà có linh tính, đó chính là Cự Linh.
Cự Linh Thần vào lúc này, chẳng khác nào là Hỗn Độn Đại Bạo Tạc lúc thiên địa sơ khai.
Cự Linh Chi Đạo của Cự Linh Thần, chính là từ một điểm nhỏ, đột nhiên mở rộng ra, hóa thành thế giới to lớn vô biên, sau đó bên trong thế giới này, thai nghén ra linh tính phong phú nhất.
Cự Linh Chi Đạo, chính Hỗn Độn Đại Bạo Tạc Chi Đạo.
Hỗn Độn Đại Bạo Tạc, chính là từ nhỏ biến thành lớn, ở bên trong cái to lớn mà thai nghén ra linh tính của vạn vật.
Đây mới là thủ đoạn ép đến đáy chân chính của Cự Linh Thần, đạo của hắn ta, chính là pháp của hắn ta, chính là thuật, cũng chính là võ của hắn ta!
Giết!
Cự Linh Thần sau khi thoát khỏi sự trấn áp của Cổ Trần Sa, bắt đầu phản kích, xông lên đánh chém Cổ Trần Sa, hắn đạp lên Hỗn Độn vô biên vô hạn, ở trong Hỗn Độn, có thể nhìn thấy đầy rẫy hài cốt, nhất tướng công thành vạn cốt khô.
Hỗn độn, hài cốt.
Đứng trên đó, Cự Linh Thần chỉ thiên đạp địa, dùng khí thế tuyệt đối và thủ đoạn tuyệt sát, xông thẳng về phía Cổ Trần Sa mà đánh giết.
Cổ Trần Sa ngồi ngay ngắn trên Đại Vị Thiên Đế, gương mặt không chút cảm xúc, mặc cho Cự Linh Thần công kích nhưng hắn vẫn bất động, hắn chậm rãi xòe bàn tay ra, năm ngón tay nắm chặt, một lần nữa ép xuống dưới.
Ầm ầm!
Tất cả những gì Cự Linh Thần có, đều biến thành ảo ảnh trong mơ, Cự Linh Chi Đạo của hắn ta lần nữa bị đánh cho tan thành mây khói, tất cả Pháp Tướng đều tản ra, giống như là sấm sét quét ngang qua, toàn bộ thiên hạ yêu phân đều bị càn quét sạch sẽ.
A!
Cự Linh Thần gầm lên một tiếng gầm rú sắc bén, lúc đang đánh giết lại đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, hắn ta đã dùng hết thủ đoạn, nhưng vẫn không thể làm gì Cổ Trần Sa, vẫn ở thế hạ phong, chỉ đành nghĩ cách bỏ trốn thật xa trước.
- Cổ Trần Sa, nếu ta không hoàn toàn dung hợp Nguyên Thỉ Tâm Ma với Vu Tổ, hôm nay sao lại để cho ngươi quát tháo ầm ĩ ở đây chứ?
Cự Linh Thần nói.
- Nhưng mà lần sau ngươi sẽ không có vận khí như vậy nữa đâu.
- Khỏi phải chờ lần sau nữa, lần thất bại này của ngươi, chính là đại biểu cho việc ngươi không cách nào tiếp tục sinh tồn ở trong Hồng Hoang Long Môn nữa, đại thế nghịch chuyển, toàn bộ Hồng Hoang Long Môn sắp bị ta cứu vãn rồi. Nếu như ngươi thông minh thì lập tức rời khỏi đây, ngược lại còn có thể bảo tồn một chút căn cơ, nếu như ngươi ngu xuẩn mất khôn, chết cũng không có chỗ chôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận