Long Phù

Chương 1487: Số kiếp lớn nhất (1)

Chương 1487: Số kiếp lớn nhất (1)
Văn Hồng Thái Sư đã từng là Thiên Mệnh Chi Tử, có lẽ cuối cùng Tế Thiên Phù Chiếu đã rơi vào trong tay hắn ta.
Đây là suy đoán của rất nhiều lão cổ đổng trước khi Cổ Đạp Tiên xuất thế. Nhưng Cổ Đạp Tiên đột nhiên xuất hiện gần như đã đánh vỡ nhận thức của tất cả mọi người, tất cả quy tắc và đạo lý cũng đều bị người này phá tan.
Rốt cuộc Cổ Đạp Tiên đến từ đâu, không ai có thể biết rõ được, rất nhiều lão cổ đổng đều biết, người này đánh khắp cả thiên địa mà không hề có địch thủ. Thậm chí còn mạnh mẽ chuyển dời Tế Thiên Phù Chiếu của Văn Hồng đi mất chỉ để củng cố nền móng cho Cổ Trần Sa.
Chẳng qua, trong quá trình suy tính về tương lai của mấy vị lão cổ đổng, Văn Hồng vẫn là thiên tử như cũ, bây giờ thiên địa đã thay đổi hoàn toàn khác rồi.
Điều này đã tạo thành rất nhiều chuyện quái dị về Pháp Thánh khiến cho một vài lão cổ đổng căn bản không nhìn thấy rõ được con đường tương lai.
Ngươi nghĩ xem, ví dụ như Pháp Thánh suy tính về quá khứ và tương lai, kết quả lại phát hiện thế giới của mình lại hoàn toàn khác với thế giới mà hắn đã suy tính, đây quả thực là một việc khiến cho tinh thần hỗn loạn.
Trong hiện thật, rõ ràng Trung Thổ Thần Châu bị Tĩnh Tiên Ty nắm giữ, Vĩnh Triều mở rộng, Thiên Phù Đại Đế là Cổ Đạp Tiên. Nhưng trong suy tính, Trung Thổ Thần Châu căn bản chẳng hề có người nào là Cổ Đạp Tiên cả, cũng không có Vĩnh Triều, càng không có Tĩnh Tiên Ty, mà Văn Hồng là là thiên tử, kết cục vẫn là Man Tộc xâm lấn, bất cứ lúc nào Ma Tộc cũng có thể xông ra từ trong Vô Đế Nghiệt Hải ra.
Rốt cuộc cái nào mới là chân thực, cái nào mới là hư ảo?
Không ai có thể nói rõ được.
Thiên cơ hỗn loạn, cực kỳ khó dò.
Đây chính là "Ác mộng vô hạn" mà Pháp Thánh nói tới.
- Vậy mà ta lại bị Thiên Giới Ý Chí kéo vào trong tình huống như vậy?
Sau khi Cổ Trần Sa hiểu rõ được tình hình trước mắt, hắn khép niên lịch lại rồi trầm ngâm suy nghĩ, lại hít vào thở ra một hồi, tu vi của hắn lại liên tục tăng lên, hắn cảm thấy mình bắt buộc phải làm rõ thế giới trước mắt này là chân thực hay là thế giới trước đây của hắn mới là thật, hoặc là cả hai đều là hư vô cả.
Sau khi làm rõ chuyện này, tu vi của hắn nhất định sẽ tiến thêm một bước.
"Chắc hẳn Thiên Đạo Pháp của mình có thể xuyên qua tất cả thế giới, cả chân thực và hư ảo."
Cổ Trần Sa lại nghĩ thầm trong lòng lần nữa.
"Cho dù có là Thiên Giới Ý Chí cũng không ngăn trở được, nếu như mình đoán không sai, bây giờ chân thân của mình vẫn còn ở trong Thương Sinh Chi Nguyện Cầu Thể, mà ý chí thì đã tiến vào trong mộng ảo của thế giới này, đánh vỡ mộng ảo, thức tỉnh dậy, đây chính là điều mà mình phải làm."
Cuối cùng, Cổ Trần Sa vẫn giữ vững niềm tin của chính mình.
Trong lúc hô hấp, Cổ Trần Sa ẩn ẩn cảm nhận được Thiên Đạo Pháp của mình, hắn lập tức định bụng sẽ đi tìm hiểu rõ tình cảnh của bản thân.
Trong giấc mộng này, thân phận của hắn là một tên công tử bột ăn chơi trác táng, tên là Trần Mạc Quân. Cha của hắn là Trần Nhân Minh, là hầu tước của triều đình, địa vị không hề tầm thường.
Bất kể có thế nào, trước tiên hắn không thể đánh rắn động cỏ, chờ tới khi lý giải được giấc mộng này rồi lại tính toán sau.
- Thiếu gia, ngài mà còn không ra đây, lão gia sẽ nổi giận đó.
Nha hoàn lại lên tiếng lần nữa.
- Đi thôi.
Cổ Trần Sa đi theo nha hoàn ra khỏi gian phòng của mình, đi qua đình viện tầng tầng lớp lớp, rất nhiều hòn non bộ, hoa viên, rồi qua hành lang, lúc này mới đến một thư phòng tĩnh mịch.
Thư phòng này rất lớn, hầu như bên trong trồng đầy hoa cỏ, hoa tươi nở rộ, hồ điệp bay tán loạn, trở thành tiên cảnh nhân gian.
Tiến vào bên trong thư phòng, đâu đâu cũng có giá sách, bên trên xếp đầy những loại sách cổ quý hiếm.
Liếc mắt nhìn qua, thư tịch ở nơi này ít nhất cũng phải đến mấy chục vạn quyển, nếu như là người bình thường, e là cả đời này cũng không đọc hết được.
Ở chính giữa của giá sách có một bóng người đứng thẳng ở đó, người này có tướng mạo uy nghiêm, trên người mặc trang phục nhà nho, để bộ râu dài, trên người còn mang theo khí chất cao quý nồng đậm, thoạt nhìn chính là một vị quyền cao chức trọng, một đại nhân vật thường xuyên lên tiếng ra lệnh, vênh mặt hất hàm sai khiến.
Đây chính là "Trần Nhân Minh", phụ thân của "Trần Mạc Quân", cổ thân thể mà Cổ Trần Sa đang sử dụng.
- Nghịch tử, quỳ xuống!
Nhìn thấy Cổ Trần Sa đi tới, Trần Nhân Minh đột nhiên quát lên.
Đương nhiên Cổ Trần Sa sẽ không quỳ, hắn là ai cơ chứ, hắn chính là nhi tử của Thiên Phù Đại Đế, cho dù có là ở trong mơ thì cũng không thể lá mặt lá trái (*) với bất kỳ một người nào cả, rất có thể thế giới trước mắt này là do Thiên Giới Ý Chí biến thành, hắn muốn chiến thắng Thiên Giới Ý Chí.
(*) "lá mặt lá trái" là thành ngữ được dùng để chỉ thói lật lọng, tráo trở, dễ trở mặt, không trung thực
Chẳng qua, trước khi vẫn chưa hiểu rõ được thực hư của thế giới này, hắn cũng sẽ không manh động, hắn chỉ là hơi chấn động một cái, trên người tản mát ra từng trận khí tức câu thông với linh khí của thiên địa.
- Ta đã rất nỗ lực rồi, vừa rồi mới tiến vào Đạo Cảnh. Có lẽ chẳng có được mấy tên đệ tử trong các thế gia có thể tiến vào Đạo Cảnh được đâu nhỉ.
- Cái gì?
Sắc mặt của Trần Nhân Minh đột nhiên biến đổi.
- Ngươi tiến vào Đạo Cảnh rồi? Cả ngày ngươi chỉ biết chơi bời lêu lổng, ham ăn biếng làm, căn bản không hề luyện võ, làm sao trong chớp mắt đã bước vào Đạo Cảnh rồi chứ?
- Ta gặp phải một vài cơ duyên.
Tất nhiên Cổ Trần Sa cũng sẽ không xưng hô với Trần Nhân Minh là "phụ thân", thậm chí hắn cũng chẳng thèm dối lòng nữa.
- Bây giờ hẳn là ta đã có thể đến triều đình lập công trạng rồi nhỉ, tốt nhất là có thể đảm nhiệm vị trí hộ vệ của hoàng thượng.
Bây giờ, thiên tử chính là Văn Hồng, hắn cũng muốn xem thử xem rốt cuộc tên Văn Hồng trong mộng này có gì khác với Văn Hồng trong thế giới hiện thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận