Long Phù

Chương 994: Ác mộng vô hạn (2)

Chương 994: Ác mộng vô hạn (2)
- Cổ Đạp Tiên cường đại như vậy ư?
Pháp Vô Tiên đột nhiên nói, cơ hồ là thất lễ:
- Ta biết người này cực kỳ cường hoành, nhưng trong tính toán của ta, hắn cũng chỉ là trình độ của Hình Khung Thị.
Pháp Thánh nói một ngàn hắn cũng không phải là đối thủ của Cổ Đạp Tiên, vậy đó là khái niệm gì? Thực lực hiện tại của Pháp Thánh, nếu khôi phục hoàn toàn, đã siêu việt Thánh Nhân, cho dù là một vị nào trong Tam Đại Thiên Tôn cũng không hơn hắn là bao.
Đương nhiên, đây là tính thực lực bản thân.
Tam Đại Thiên Tôn tích tụ vô số năm tháng, trong các đệ tử có vô số cao thủ Thần cấp, Thánh Nhân, còn có vô số thần thú cổ cường đại, cũng có pháp bảo và khôi lỗi vô cùng cường đại, nếu thực sự động thủ, Pháp Thánh không phải là đối thủ của bọn họ.
Pháp Thánh chịu thiệt ở từ thời đại viễn cổ đã một mực hợp đạo, chẳng khác nào là đã chết, hiện tại nhân cơ hội thiên đạo xuất hiện lỗ hổng, cộng thêm hậu thủ di lưu di lưu, cuối cùng có thể sống lại, nhưng ít nhất đã bảy tám ngàn năm không có bố cục.
Mà Tam Đại Thiên Tôn từ thời đại viễn cổ, một mực bố cục tới hiện tại, loại thế lực và tích tụ kinh doanh như này, tuyệt đối không phải Pháp Thánh có thể bằng được.
Ví dụ như hai Thánh Nhân ở cùng cảnh giới, một người cô độc lẻ loi, pháp bảo gì cũng không có, một người môn nhân đệ tử một đống, pháp bảo động thiên tế luyện tích tụ vô số trận pháp và khôi lỗi, ngày ngày đêm đêm cầu nguyện. Vậy thì đọ thế nào được? Chỉ sợ là trong một chiêu sẽ đánh cho Thánh Nhân thân cô thế cô thất bại thảm hại.
Mặc dù Pháp Thánh không phải thân cô thế cô, cũng thường thường hiển linh, bảo đệ tử dưới tay chế tạo Nhất Thiết Pháp Giới, nhưng quả thực là không thể so sánh với sự kinh doanh của Tam Đại Thiên Tôn.
Từ xưa đến nay, Tam Đại Thiên Tôn không biết chiếm bao nhiêu tiện nghi, thế giới mà mình kinh doanh chỉ sợ đã thành tựu Đại Thiên Thế Giới.
Nhưng bất kể là như thế nào, một ngàn Pháp Thánh cộng lại, tuyệt đối có thể đánh giết Tam Đại Thiên Tôn thành bã một nghìn lần.
Nhưng hiện tại không ngờ vẫn không phải là đối thủ của Cổ Đạp Tiên?
Đây là khái niệm gì?
- Cổ Đạp Tiên này căn bản là tồn tại không thể tính toán, cho dù ta hiện tại chiếu kiến quá khứ cũng không thể nhìn thấy quá khứ của người này, thiên hạ hiện tại, đã không phải là bộ dạng trước kia. Nói cách khác, quá khứ của quá khứ đã bị thay đổi, sông dài thời gian đã vặn vẹo.
Trên mặt Pháp Thánh cũng xuất hiện thần sắc, khiếp sợ phản ứng của hắn cũng giống như Hình Khung Thị.
- Ta cũng rất muốn gặp người này, đáng tiếc là hắn đã biến mất rồi.
- Trong quá khứ, không có người này?
Pháp Vô Tiên đã tu thành tới cảnh giới Chiếu Kiến Quá Khứ, biết rõ sự huyền bí của thời gian:
- Đáng tiếc đệ tử vẫn chưa thể đạt tới cảnh giới suy tính quá khứ của thiên hạ, chỉ có thể suy tính một chuyện nào đó, một người nào đó. Nhưng quá khứ chính là quá khứ, không thể thay đổi. Mỗi chuyện từng phát sinh đều không thể nghịch chuyển, sao có thể là quá khứ của quá khứ lại không phải là quá khứ mà chúng ta từng trải qua.
Lời nói của Pháp Vô Tiên giống như là vè đọc nhịu, cũng chỉ có người tham ngộ được Quang âm chi bí mới có thể hiểu được ý tứ của hắn.
Pháp Thánh tất nhiên cũng hiểu.
- Quá khứ mà ta suy tính, hiện tại là Văn Hồng làm Thiên tử, chăm lo việc nước, thống nhất Thần Châu, cũng đang mở mang bờ cõi.
Ngữ khí của Pháp Thánh khiến Pháp Vô Tiên sởn gai ốc, đột nhiên, hắn phất tay một cái, quả nhiên trước mắt xuất hiện một đoàn minh quang.
Trong minh quang, xuất hiện cảnh sắc của Thần Châu đại địa, hoàn toàn là cảnh tượng khác với hiện tại, trong đó là Văn Hồng thống nhất Thần Châu, làm Thiên tử, hắn mấy lần tế trời, rất nhiều thần linh trên trời đang tranh đoạt lẫn nhau, Man tộc và nhân loại chiến đấu với nhau, Tiên Đạo Huyền Môn tuyển nhận đệ tử ở nhân gian, Yêu tộc ma đầu thỉnh thoảng lại xuất hiện trong nhân gian.
Trong đoàn minh quang này thời gian duy độ cũng giống như hiện tại, cũng là năm Thiên Phù thứ hai mươi lăm.
Sau khi Văn Hồng đăng cơ, niên hiệu cũng tên là Thiên Phù.
- Thế này rốt cuộc là sao, đệ tử không thể lý giải, trong bức minh quang này của Pháp Thánh đại nhân, năm Thiên Phù thứ hai mươi lăm, không có Cổ Đạp Tiên, không có Cổ Trần Sa, không có Tĩnh Tiên Ti, không có bất kỳ ai của Cổ gia...
Pháp Vô Tiên thấy tình huống như vậy, toàn thân đều trở nên run rẩy.
- Hiện tại chúng ta giống như là rơi vào trong ác mộng vô cùng vô tận, ngươi vẫn không cảm thấy, nhưng đối với ta, đó chính là ta ở trong mộng, biết rõ tất cả hiện tại đều là giả, cũng biết tình huống chân thật là gì, nhưng chính là không thể tỉnh lại, chỉ có thể giãy giụa trong ác mộng này. Chẳng những là ta, toàn bộ thế giới, Thần Châu Đại Lục, Vô Tận Đại Lục, vô số thứ nguyên, thiên địa hỗn độn, tất cả tất cả, đều lâm vào trong ác mộng này, mà người tạo thành tất cả những điều này, chính là Cổ Đạp Tiên. Thiên địa vũ trụ, thứ nguyên vô cùng, hỗn độn vô cùng, thời không từ xưa đến nay, thậm chí với tương lai của chúng ta, nhìn thì thành một chỉnh thể, chỉnh thể này chính là thiên đạo. Nếu lấy thiên đạo ra so sánh với một sinh linh, như vậy Cổ Đạp Tiên chính là ma không biết từ đâu tới, hiện tại xâm nhập thiên đạo này, gia trì lý niệm và ý chí của mình lên trên thiên đạo.
Pháp Thánh nói:
- Cổ Đạp Tiên không biết từ đâu mà đến, cũng không biết sẽ đi tới đâu, hắn chính là đột nhiên sinh ra, kéo tất cả vào trong ác mộng, ác mộng vô hạn. Cổ Đạp Tiên mà các ngươi nhìn thấy ngoài mặt, trên thực tế chỉ là một bộ phận rất nhỏ của hắn mà thôi. Chân thân chân chính của hắn chưa từng xuất hiện, mà là xâm nhập thiên đạo rồi.
Pháp Vô Tiên vốn muốn tranh phong với Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên, tên của hắn cũng là bởi vậy mà có, nhưng nghe thấy Pháp Thánh nói như vậy, hắn không sợ trời không sợ đất cũng phải sợ rồi.
Thậm chí trong tiềm thức của hắn, Tam Đại Thiên Tôn cũng không thể khiến cho hắn sợ.
Nhưng hiện tại nội tâm đã co lại thành một đoàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận