Long Phù

Chương 1754: Thái Tử lập uy (1)

Chương 1754: Thái Tử lập uy (1)
Bản thân Cốc Họa ngoại trừ là Hải Hoang Chi Chủ thì còn có một thân phận khác chính là chuyển thế của Tai Nạn Thiên Vương. Cảnh Khâu thì là Mạc Hoang Chi Chủ cùng với Vô Kiếp Thiên Vương, bản nguyên Vô Kiếp Thiên Vương của hắn ta là do hắn ta cướp lấy từ trên người Cảnh Phồn Tinh nhưng có vẻ như Thiên Đạo đã thừa nhận hắn ta là phân thân hoàn toàn mới của Vô Kiếp Thiên Vương.
Mặt khác, Cảnh Khâu cũng là chuyển thế của Vô Tận Chi Hà.
Nếu như không phải đối nghịch với Cổ Trần Sa thì Cảnh Khâu có thể nói là đường làm quan rộng mở, thuận buồm xuôi gió.
Tuy nhiên dã tâm của hắn ta không chết mà vẫn luôn muốn phá vỡ thiên hạ, đã từng là người đầu tiên giơ cao lá cờ tạo phản cho nên phải hứng chịu sự trừng phạt của Cổ Trần Sa. Hiện tại hắn ta không thể sử dụng được bản nguyên Mạc Hoang của mình nên đã mất đi chỗ dựa lớn nhất, Thần Thánh Tát Mã Đế Quốc kia cũng chuẩn bị hoàn toàn từ bỏ bởi vì hắn ta thật sự không có cách nào đối kháng với Cổ Trần Sa.
Nhưng hắn ta tuyệt đối sẽ không nản chí, sẽ đối nghịch với Cổ Trần Sa hết lần này đến lần khác.
Lần này Thái Tử Cổ Huyền Sa ra tay, trước hết muốn hàng phục tất cả mọi người. Thật ra sâu bên trong tâm hồn Cảnh Khâu chính là người kháng cự nhiều nhất, hắn ta chính là người căm hận Cổ gia nhất nên muốn phá vỡ tư tưởng của vương triều Cổ gia, thậm chí còn muốn vượt qua cả Huyền Tâm.
Tuy nhiên hiện tại tình thế mạnh hơn người nên hắn ta cũng chỉ có thể nhẫn nại, nếu không Cổ Huyền Sa trước mắt này nhất định sẽ giết chết hắn ta rồi cướp lấy tất cả bản nguyên của hắn ta, ai cũng không thể bảo vệ được hắn ta.
- Ta nguyện ý thần phục.
Cảnh Khâu này cúi đầu xuống.
- Được rồi, tốt lắm, các ngươi đều đã trở thành thuộc hạ của ta, sau này sẽ không có chuyện gì với Thiên Đế và Thiên Đình của tương lai. Ta đã lấy được tất cả đạo thống và sức mạnh của nền văn minh thời tiền sử, hiện tại nó đang là tồn tại cường đại duy nhất ở giữa thiên địa. Hơn nữa ta còn có danh tiếng và đại nghĩa, dù sao ta cũng là Thái Tử, đám người Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt lợi dụng quyền thế của mình mà trực tiếp tước đoạt địa vị của ta. Chuyện này không hợp pháp lại không được dân gian thừa nhận, hiện tại oán hận chất chứa trong lòng dân chúng càng ngày càng sôi trào. Như thế, cơ hội của chúng ta vẫn còn rất lớn, không chỉ như thế, chúng ta có thể để Cổ Trần Sa và Thiên Đế chém giết nhau một mất một còn, còn chúng ta sẽ nhân cơ hội đó mà chiếm lấy lợi ích.
Thái Tử Cổ Huyền Sa nói:
- Như vậy, thiên hạ đều ở trong lòng bàn tay chúng ta rồi. Sau khi các ngươi đầu quân cho ta, địa vị nhất định sẽ vượt qua cả Thiên Vương trong tương lai.
Tất cả mọi người nhìn nhau một cái rồi bất đắc dĩ nói:
- Chúng ta nghe theo Thái Tử gia sai đâu đánh đó.
- Ha ha ha, rất tốt, rất tốt.
Thái Tử Cổ Huyền Sa nở nụ cười:
- Bây giờ tu vi của các ngươi đối với ta mà nói là cực kỳ yếu, nhưng đối với chín mươi chín phần trăm cao thủ ở giữa thiên địa mà nói thì đã là cường giả tuyệt thế vô thượng. Hiện tại một mặt tế tự ta, một mặt đưa ta đi bắt các cao thủ khác như Hỗn Độn Thiên Vương, Đại La Thiên Vương, Đông Hoa Thiên Vương, Trí Tuệ Thiên Vương. Sau đó, ta sẽ bắt Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa và cả Đại Phần Thiên Vương, chỉ cần toàn bộ những người này đều đầu quân dưới trướng của ta thì cuối cùng ta cũng có thể ăn mòn hệ thống của nền văn minh thời tiền sử dựa vào huyết mạch của bản thân để hoàn toàn nắm giữ đạo này.
- Thế nhưng chúng ta cũng không có khả năng hoàn toàn nắm giữ hành tung của Hỗn Độn, Đại La, Đông Hoa và Trí Tuệ. Tứ Đại Thiên Vương này cực kỳ cường hoành, chúng ta căn bản không có cách nào tìm kiếm mà chỉ có thể tiếp nhận mệnh lệnh của bọn họ một cách thụ động.
Cự Linh Thần vội vàng nói.
- Cự Linh Thần, bây giờ ngươi đang ở cảnh giới Thiên Nguyên nên cho dù trong tương lai, tu vi của ngươi cũng đủ để làm chấn động Chư Thiên. Hiện tại đừng có tỏ ra yếu thế ở trước mặt ta.
Thái Tử Cổ Huyền Sa vẫn còn không biết gì về Cự Linh Thần. Trong con mắt của hắn ta, Cự Linh Thần này cũng không đáng tin cậy cho lắm, nhưng hắn ta cảm thấy sức mạnh của mình hoàn toàn có thể trấn áp được nên đã lợi dụng sự xảo trá của người này để đối phó Cổ Trần Sa, đó là quyết định hoàn toàn đúng đắn.
- Thái Tử điện hạ, chúng ta bây giờ đang muốn mở rộng thực lực, quả hồng bóp quá sẽ mềm. Phía sau lưng Hỗn Độn, Đại La, Đông Hoa, Trí Tuệ có Thiên Đế tồn tại, nếu chúng ta ra tay thì rất có thể sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu, Thiên Đế thậm chí còn cường hoành hơn nhiều so với Cổ Trần Sa.
Ánh mắt Cự Linh Thần loé lên, không biết hắn ta đang suy nghĩ cái gì:
- Ta cảm thấy bây giờ chúng ta có lẽ nên trở lại bên trong Thần Châu rồi dựng nên đại kỳ, một lần nữa lấy lại những gì mà Thái Tử đáng nhẽ ra phải có. Quan trọng hơn chính là, ta biết rõ đạo thống của nền văn minh thời tiền sử cũng cần có Tế Tự Chi Lực nhưng từ bên trong tế tự cũng luyện ra một ít vật chất Thiên Đạo siêu việt, dựa vào những vật chất này thì thực lực của bản thân Thái Tử mới có thể càng ngày càng mạnh hơn. Nhân tâm Thần Châu nhất định phải nằm ở trong tay chúng ta thì mới tốt.
- Bây giờ vẫn chưa đến lúc.
Thái Tử Cổ Huyền Sa liếc nhìn Cự Linh Thần, trên mặt hắn ta xuất hiện sát ý:
- Cự Linh Thần, ý của ngươi là để cho ta đi chém giết một mất một còn với Cổ Trần Sa sao? Sau đó lại để cho Thiên Đế chiếm được tiện nghi, mà bất luận thế nào thì ngươi cũng có thể đầu quân cho Thiên Đế rồi trở thành thần tử, không thể tin được rằng ngươi đã quy thuận ta mà lại còn có loại tâm tư này, đúng là kỳ tâm khả tru (*). Quỳ xuống cho ta!
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh khổng lồ bạo phát ra từ trên cơ thể Thái Tử Cổ Huyền Sa rồi hung hăng trấn áp trên người Cự Linh Thần. Cự Linh Thần kêu thảm một tiếng, cho dù là tu luyện đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên thì cũng chỉ có ngoan ngoãn bị luồng sức mạnh khổng lồ này trấn áp, hai đầu gối quỳ xuống, không thể động đậy.
- Thái Tử tha mạng, Thái Tử tha mạng.
Cự Linh Thần vội vàng kêu lên:
- Thái Tử đã hiểu lầm ý của ta rồi, ta cũng chỉ hy vọng Thái Tử sẽ sớm được nắm giữ dân chúng Thần Châu, như vậy mới có hy vọng đột phá đến cảnh giới cao nhất.
- Hừ!
Thái Tử Cổ Huyền Sa cười lạnh một tiếng:
- Dựa theo kế dùng người thông minh của ngươi nên lần này ta sẽ tạm tha ngươi, bằng không ta nhất định sẽ chém chết ngươi. Ngươi hãy thành thật làm việc cho ta, nếu như lại dùng những âm mưu quỷ kế trước đây, vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt (*), các ngươi nghe rõ ràng chưa?
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận