Long Phù

Chương 1537: Ba con chó già (1)

Chương 1537: Ba con chó già (1)
- Mấy người các ngươi căn bản không thể liên thủ với nhau được đâu.
Cổ Trần Sa không khỏi bật cười khi nghe thấy lời đe dọa của Tiên Chủ:
- Ta dám nói nếu các ngươi liên minh thì trong vòng ba ngày sẽ tàn sát lẫn nhau ngay, ta thì sợ các ngươi không liên minh, chứ nếu các ngươi mà liên minh thì ta sẽ lập tức có thể thực hiện mưu kế, làm cho ngươi sụp đổ, ngươi nghĩ xem, sao Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa lại chấp nhận dưới cơ người khác chứ, lão ta nhất định sẽ là Minh Chủ trong liên minh của các ngươi, rồi sau đó sẽ cưỡng đoạt mọi thứ, ta nghĩ rằng ngay ngày đầu tiên liên minh, Thượng Đế Hệ Thống còn sót lại từ văn minh tiền sử của Tiên Chủ ngươi sẽ rơi vào tay lão ta. Có được bảo bối này, lão ta sẽ như hổ mọc thêm cánh, có đủ tự tin để chống lại ta và thậm chí là giết chết ta. Ngươi nói lão ta có thể buông tha cho ngươi hay không?
- Cổ Trần Sa, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?
Tiên Chủ dứt khoát nói:
- Nếu hôm nay ngươi thực sự muốn liều mạng như vậy, vậy chúng ta sẽ quyết chiến một trận. Ta không sợ hai bên cùng thiệt hại. Thiên hạ đang hỗn loạn, ta đã sắp xếp không ít quân cờ của Thiên Công Viện phục kích trong thiên hạ, chắc hẳn ngươi cũng biết, nếu ta liều lĩnh động thủ, thiên hạ mà ngươi dày công quản lí sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn, không biết bao nhiêu người đổ máu.
- Tiên Chủ, ngươi đang đe dọa ta sao?
Một tia lạnh lẽo thoáng qua trong mắt Cổ Trần Sa.
- Đó không phải là lời đe dọa, ta chỉ nói ra sự thật mà thôi, chúng ta đánh nhau, nếu thật sự chúng ta vạch trần nhau thì sẽ làm tổn thương đôi bên, dù sao ngươi cũng chỉ là tiểu bối mà thôi.
Dường như Tiên Chủ đã thật sự tức giận:
- Nhiều năm như vậy rồi, có sụp đổ gì mà ta chưa từng nhìn thấy đâu chứ. Ta đã từng hủy diệt vô số quốc gia và thế giới, từng chứng kiến sự thăng trầm của nhiều thời đại. Tuy rằng Vĩnh Triều này đã hưng thịnh được một thời gian, đối với ta mà nói cũng chỉ là thoáng qua như mây khói mà thôi, nhưng đối với ngươi thì nó rất quan trọng, nếu ta bất chấp tất cả khiến thiên hạ hỗn loạn, xem ngươi thu dọn thế nào. Vào Thiên Phù năm ba mươi sáu, đại họa sẽ ập đến, thời gian dành cho Tĩnh Tiên Ty các ngươi cũng không còn nhiều nữa. Nếu ta là ngươi, ta sẽ không ngu ngốc đến mức ra tay với ta. Lí do tại sao Trung Thiên Thế Giới của Tĩnh Tiên Ty các ngươi lại chuyển động nhanh như vậy, bởi vì Tiểu Hồng Mông Thụ đó bắt nguồn từ đủ loại huyền diệu, suy cho cùng nó cũng vẫn phụ thuộc vào vận mệnh của triều đình và niềm tin từ người dân. Hiện tại triều đình có dân số ba mươi tỷ người, mỗi ngày đều sẽ sinh ra Nhân Tâm Nguyện Vọng Chi Lực khổng lồ, nếu trở nên loạn lạc, chỉ sợ lòng dân sẽ ly tán, Tĩnh Tiên Ty các ngươi sẽ điêu tàn ngay lập tức, ngươi phải suy nghĩ kĩ về điều này. Nói một cách dễ hiểu, ta có thể làm xằng làm bậy, nhưng ngươi thì không thể như vậy, cái gọi là sợ ném chuột vỡ bình, chính là như thế.
- Tiên Chủ, ngươi thành lập Thiên Công Viện và âm thầm thu thập nhiều tín ngưỡng trong dân gian, ngươi thật sự nghĩ rằng ta không biết sao?
Cổ Trần Sa xua tay:
- Ngươi cũng muốn ngưng tụ lòng người của cư dân Thần Châu và truyền chúng vào đó để kích hoạt Thượng Đế Hệ Thống kia của ngươi. Thật ra, tín ngưỡng của Vạn Giới không quan trọng bằng tín ngưỡng và lòng người của cư dân Thần Châu, phàm là nắm giữ xã tắc chính thống của Thần Châu thì mới có thể xưng làm Thiên Tử, chính là như thế. Ngươi không dễ dàng gì mới thiết lập được một cục diện tốt như vậy, tuyệt đối cũng không dám làm càn nữa. Về phần ta, chỉ cần ngươi làm loạn, ta có lòng tin tuyệt đối trấn áp được ngươi, ta không sợ thiên hạ náo loạn, thiên hạ càng náo loạn thì nhân tài sẽ xuất hiện càng đông đảo, anh hùng trong Tĩnh Tiên Ty chúng ta vốn là được sinh ra từ trong máu và lửa mà.
- Nói nhiều như vậy, ngươi vẫn không chịu dừng tay?
Dường như Tiên Chủ đã mất kiên nhẫn:
- Đã như vậy thì chúng ta sẽ cá chết lưới rách, động thủ đi.
- Nói hay lắm.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến. Bên cạnh Tiên Chủ, một người mặc trường bào và đeo mặt nạ xuất hiện.
Không phải Vạn Tiên Sư thì còn ai vào đây nữa?
- Vạn Tiên Sư, ngươi cũng ra mặt rồi sao? Cùng tiến cùng lui với Tiên Chủ? Hai lão cổ đổng các ngươi, sự tồn tại cổ xưa bên trong Hỗn Độn, bằng mặt không bằng lòng, nhưng chỉ là một đám ô hợp mà thôi. Ngày đó, ngươi bắt giữ thuộc hạ Ngọc Hoàn Lộ của ta và tổ chức liên minh Vạn Tiên gì đó thì ngươi nên biết kết cục này rồi.
Cổ Trần Sa đã sớm đoán được rằng Vạn Tiên Sư sẽ xuất hiện.
- Tiểu bối, ngươi cũng chỉ có thể kiêu ngạo được nhất thời mà thôi.
Không biết phía sau lớp mặt nạ của Vạn Tiên Sư là gương mặt thế nào, nhưng từ trong lời nói của hắn ta có thể nghe ra sát ý:
- Hơn nữa, ta liên thủ với Tiên Chủ, e rằng Tĩnh Tiên Ty bây giờ của ngươi cũng chẳng làm gì được.
- Còn có cao thủ nào nữa thì ra hết đi.
Cổ Trần Sa phớt lờ những lời nói của Vạn Tiên Sư.
Đột nhiên, một vòng tròn ánh sáng xuất hiện trên không trung.
Trong vòng sáng đó, một lão giả xuất hiện, lão giả này thân cao chín thước, vô cùng mảnh khảnh, râu dài qua ngực, lông mày đều là màu trắng, nhưng mái tóc lại đỏ rực, bay phất phới như ngọn lửa chói lọi, vừa nhìn là đã có ý chí chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, tu vi của lão giả này cũng không hề thấp hơn Vạn Tiên Sư và Tiên Chủ.
Phải biết rằng Vạn Tiên Sư và Tiên Chủ là cảnh giới Thiên Thọ, cảnh giới này gần như đứng trên đỉnh cao của tất cả thế giới. Đến hiện tại, nếu không tính Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên, dường như không có một nhân vật nào sinh ra ở cảnh giới Thiên Nguyên cả.
Tất nhiên, về sau, Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa hay Cổ Trần Sa cũng đều có thể tu luyện để đạt đến cảnh giới Thiên Nguyên.
Vì bản chất của bọn họ khác nhau.
Lại là một lão cổ đổng cảnh giới Thiên Thọ.
Sự tồn tại có sức nặng này đủ để trấn áp Thập Phương Thế Giới.
Một Tiên Chủ, Cổ Trần Sa cũng không sợ, nhưng có thêm Vạn Tiên Sư, cộng thêm một lão cổ đổng cùng cảnh giới, điều này vô cùng kinh khủng. Nếu ba vị lão cổ đổng này liên thủ với nhau thì hắn cũng chịu thiệt, dù hắn có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là cảnh giới Đạo Cảnh biến 32 "Nhất Niệm Thông Thiên" mà thôi.
Sự khác biệt giữa cảnh giới này và cảnh giới Thiên Thọ thực sự không thể tính toán ra được đâu.
Tuy nhiên, Cổ Trần Sa không khỏi ngạc nhiên khi thấy lão giả với lông mày trắng, máu tóc đỏ này, dường như hắn đã đoán trước được điều này từ lâu, đôi mắt hắn sắc bén như Thiên Đao:
Bạn cần đăng nhập để bình luận