Long Phù

Chương 1440: Phong thổ nhân tình (*) (2)

Chương 1440: Phong thổ nhân tình (*) (2)
- Đa tạ Vương gia.
Cự Thạch Hầu nhận lấy.
- Không ngờ rằng hôm nay Hầu gia lại thu hoạch được điều này.
Cổ Trần Sa không có việc gì phải làm.
- Ta cùng Võ Thánh đại nhân còn muốn chu du khắp nơi, Hầu gia nhất định phải cẩn thận, Cổ Thiên Sa kia nhất định sẽ trắng trợn trả thù sau khi nhận những tổn thất kia, loại người này quả thật là khó lòng phòng bị.
Nếu như Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa học theo Cổ Trần Sa năm đó ẩn núp, cũng sẽ rất khó để phát hiện ra, ngoại trừ Cổ Trần Sa thôi thúc Thiên Đạo Pháp nhòm ngó ở bên ngoài ra thì những người khác, cho dù là Vạn Tiên Sư cũng không tìm ra bất kỳ tung tích gì của Cổ Thiên Sa.
Đương nhiên, Cổ Thiên Sa nếu như muốn học thủ đoạn ẩn nấp của Cổ Trần Sa năm đó, vậy cũng có kiêng kỵ rất lớn, bên trong Thương Sinh Chi Nguyện Cầu Thể còn có kim bài của Thiên Phù Đại Đế, đây chính là đòn sát thủ đệ nhất. Ngoài ra, Thiên Đạo Pháp của Cổ Trần Sa cũng có thể soi sáng đến hình thể của lão ta.
Vì lẽ đó, loại mạo hiểm này, Cổ Trần Sa đoán người này sẽ không làm.
- Thu thập đủ Vô Tận 36 Bảo.
Trong lòng Cổ Trần Sa suy nghĩ về vấn đề này, nếu là như vậy thì hai người Pháp Vô Tiên, Cảnh Khâu này nhất định phải thu hoạch được.
Pháp Vô Tiên này đang ở Pháp gia, vừa sinh ra chính là Thánh Nhân trời sinh, bản thân có ánh sáng vạn trượng, cực kỳ bất phàm nhưng bởi vì sau đó trong kiếp số, cao thủ xuất hiện tầng tầng lớp lớp, ánh sáng vô sinh pháp liền dần dần trở nên ảm đạm.
Nhưng là một nhân vật trọng yếu trong thế giới, Pháp Vô Tiên tuyệt đối không phải người lương thiện.
Hiện tại lại có thể là chuyển thế của Vô Tận 36 Bảo, vậy thì đã đến thời điểm thu hoạch rồi.
Cổ Trần Sa đã sớm nhìn ra loại người như Pháp Vô Tiên, hắn ta chính là kiêu căng khó thuần, coi anh hùng thiên hạ như không, như thể cho rằng chính mình là vô địch thiên hạ, hoàn toàn là nhân vật chính, không cho phép có chuyện oan ức.
Có lần Pháp Vô Tiên còn muốn khiêu chiến Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiên, hắn ta cho rằng mình mới xứng nắm giữ càn khôn, sau đó thì hoàn toàn tuyệt vọng, dã tâm có thể vẫn còn đó nhưng đã biến thành chấp niệm, toàn tâm toàn ý đối nghịch với Tĩnh Tiên Ty.
Người như thế thì dù làm gì cũng không thể cảm hóa được, cách duy nhất chính là trực tiếp trấn áp giết chết.
Cho tới Cảnh Khâu, người này so với Pháp Vô Tiên càng thêm kinh khủng, hắn ta vô cùng bình tĩnh, ẩn giấu rất nhiều thủ đoạn, nếu như Pháp Vô Tiên cùng hắn ta tranh đấu thì chắc chắn sẽ rơi vào thế hạ phong.
Để Cự Thạch Hầu đi liên lạc những người khác, Cổ Trần Sa đi ra từ trong Thạch gia, tiếp tục cùng Võ Thánh chu du khắp Trung Thổ Thần Châu.
Thạch Châu từng là Hiến Châu.
- Hiến Châu vô cùng rộng lớn, từ xưa tới nay đã tự xưng là một quốc gia, hiến hướng cổ quốc.
Võ Thánh đi dọc theo kênh đào, quan sát cảnh sắc xung quanh rồi phát hiện bên trong hai bờ sông có thành thị phồn hoa, lầu các càng ngày càng cao, có kênh đào bên cạnh cao lầu, lại có hơn trăm tầng, không phải kết cấu bằng gỗ mà là sắt thép hỗn hợp thạch bùn, còn có các loại pha lê to lớn đối chiếu với ánh sáng mặt trời. Quả thật chính là óng ánh long lanh như tiên cảnh nhân gian.
Có rất nhiều dạng nhà cao lầu như vậy.
Trang phục của mọi người cũng bắt đầu có sự thay đổi, từ trường bào rộng rãi thành quần áo bó sát, ngay cả đối với nữ nhân, chưa kể cách ăn mặc thoải mái hơn, bọn họ cũng càng ngày càng có một phong cách thời trang đơn giản mà cá tính, cùng khác hẳn với phong cách trước đây.
Thời đại đang thay đổi.
Rất nhiều vật cổ xưa đều từ từ biến mất, thay vào đó là một thời đại hoàn toàn mới đã đến. Thời đại này bắt đầu từ bách tính ở tầng thấp nhất, phá vỡ truyền thống mấy chục ngàn năm, từ cách ăn mặc, ăn uống, nhà ở, phương tiện đi lại và nhiều thứ khác đều trải qua một sự biến đổi toàn diện.
Tuy rằng quốc gia không phải trải qua thay đổi to lớn và những biến động chính trị, tình hình trong dân gian cũng biến chuyển từng ngày.
Cho dù là Cổ Trần Sa cũng cảm thấy Thần Châu hơn mười năm trước và Thần Châu hiện tại căn bản không hề giống nhau. Năm đó hắn xuất đạo vào Thiên Phù năm mười bốn, hiện tại đã là Thiên Phù năm ba mươi ba, dường như không phải đã đi qua mười tám mười chín năm mà đã trôi qua mười tám vạn năm.
Sự thay đổi này, sau khi cẩn thận phỏng đoán thì trong lòng Võ Thánh cũng có thu hoạch lớn, tựa hồ như muốn tìm hiểu vật gì đó nhưng đồ vật này lại không thể vạch trần.
Võ Thánh cũng không vội vàng, cũng không đi tìm cách lĩnh ngộ và đột phá mà vẫn tiếp tục quan sát thiên hạ.
- Hiến Châu này bao đời đều tín ngưỡng Cự Linh Thần. Cho dù là thay đổi triều đại, đế vương cũng có thể thay đổi nhưng Cự Linh Thần lại không hề thay đổi. Tín ngưỡng Cự Linh Thần bắt đầu từ thời đại Thái Cổ. Có thể nói là hoàn toàn hòa làm một thể cùng phong thổ Hiến Châu.
Võ Thánh nói:
- Thế nhưng hiện tại, toàn bộ phong thổ Hiến Châu đã không còn dấu ấn của Cự Linh Thần nữa.
(*): phong tục tập quán
Bạn cần đăng nhập để bình luận