Long Phù

Chương 1604: Thủ đoạn tàn nhẫn (1)

Chương 1604: Thủ đoạn tàn nhẫn (1)
- Hử? Ta trúng kế của ngươi, ngươi nói xem, ta trúng kế gì của ngươi?
Cổ Trần Sa bình thản nhìn "Hỗn Độn Đại Đế" Phần Vạn Giới, dù sao tu vi của hắn cũng đã có thể bỏ qua không nhìn vô số âm mưu quỷ kế. Từ sau khi hắn chiến thắng Thiên Giới Ý Chí, trở thành Thần cấp, hắn đã gần như có thể thoải mái tung hoành khắp thiên hạ rồi.
Huống chi giờ hắn đã không còn là Thần cấp nữa, mà là Thánh Nhân còn có cấp bậc cao hơn nữa .
Hắn đã tìm được Chân Lý Thánh Tâm, là Thánh Tâm cường đại nhất từ trước tới nay
- Ta đã tính toán rồi, hôm nay ngươi sẽ đến đây, ngươi khó mà thoát nổi tai kiếp này.
Phần Vạn Giới bình thản ngồi trên ngai vàng, vừa nói vừa tiếp tục ngưng luyện bảy món Vô Tận Chi Bảo. Phần Vạn Giới nhìn Cổ Trần Sa không khác gì nhìn một bàn thức ăn ngon.
- Ta chỉ cần bắt được ngươi, luyện hóa ngươi là có thể hoàn toàn chiếm lĩnh Trung Thổ Thần Châu. Người ta đã nói, Thiên Kim Chi Tử phải ngồi trong hoàng cung, ngươi đường đường là nhân vật đứng đầu Thần Châu lại dám ra ngoài chạy đến nơi nguy hiểm, thật là ngu xuẩn.
- Nơi này nguy hiểm? Sao ta không cảm giác được? Nhiều nhất thì nơi này chỉ là nơi giải trí mà thôi, đúng chứ, Tiêu Viêm. Thực của ta đã đến cảnh giới Thiên Thọ rồi, có thể tiết kiệm lực lượng khi tạo vật trong Hỗn Độn, loại thủ đoạn này là dùng để vận hành chứ không phải để chiến đấu. Chỉ cần trong nháy mắt là ta có thể dễ dàng bắt được ngươi.
- Ngươi... Làm sao ngươi biết...
Phần Vạn Giới kinh sợ kêu lên.
- Có phải ngươi đang thắc mắc vì sao ta lại biết được tên của ngươi trong tương lai đúng không? Cái tên Phần Vạn Giới chẳng qua chỉ là tên mà ngươi dùng khi chuyển thế đến đây mà thôi, tên thật sự của ngươi trong tương lai chính là Tiêu Viêm. Ngươi cũng quá coi thường ta rồi đó, ta đã tính được toàn bộ quá khứ, hiện tại, tương lai của ngươi rồi, thế mới lên đường đến đây tìm ngươi. Ta chỉ hơi tò mò, rốt cuộc ngươi còn có thủ đoạn gì mà có thể tự tin khiến ta phải chết? Ngươi hẳn đã hiểu rõ thực lực hiện tại của ta rồi chứ.
Cổ Trần Sa thản nhiên nói, dường như mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
- Ngu dốt. Phần Tận Đại Lục có mấy trăm tỉ con dân, đây chính làm một cạm bẫy, ngươi biết không, ngươi đã rơi vào trong đó rồi. Ngươi nói xem, nếu như ta hiến tế toàn bộ bách tính của đế quốc làm lực lượng cho một kích đánh tới ngươi, ngươi có thể đỡ nổi không? Phần Tận Đại Lục đã hoàn toàn trở thành sát trận rồi.
Phần Vạn Giới cười nhạt, ánh mắt diều hâu cao cao tại thượng nhìn Cổ Trần Sa cứ như một con mèo béo đang nhìn chú chuột bé nhỏ vậy.
- Hử?
Cổ Trần Sa nhìn chung quanh, bầu trời bỗng tối sầm, những đám mây đen che đi ánh sáng của mặt trời như một cái vung lớn úp xuống bầu trời Phần Tận Đại Lục.
- Hoàng Thượng, người...
Lúc này, mấy đại thần Nội Các cũng khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, những người này đều là cao thủ cấp Thần.
Thậm chí có cả Thánh Nhân, nhưng nghe xong lời điên cuồng của Phần Vạn Giới, bọn họ vẫn giật mình kinh sợ.
Phần Vạn Giới lại muốn hiến tế hàng trăm tỷ con dân của Phần Tận Đại Lục, thậm chí là người dân của toàn đại lục chỉ để lấy một kích giết chết Cổ Trần Sa.
- Im miệng! Bổn tọa là hoàng đế, thiên hạ này đều là của bổn tọa, quân muốn thần chết, thần không thể không chết. Bổn tọa đã bố trí đại trận này từ mấy chục năm trước chính vì đợi đến ngày hôm nay, đạt đến tác dụng then chốt nhất. Bây giờ bổn tọa đã khởi động đại trận rồi, Phần Tận Đại Lục sắp bị diệt vong hoàn toàn để hiến tế cho Hỗn Độn. Dù sao Phần Tận Đại Lục chỉ là một đại lục nhỏ trong Vô Tận Đại Lục. Bình thường nếu dùng toàn bộ sinh linh của một đại lục hiến tế cho Hỗn Độn thì sẽ bị Vô Tận Đại Lục cắn trả. May mắn ta có mấy món Vô Tận Chi Bảo hứng chịu giúp ta toàn bộ lực lượng cắn trả này.
Phần Vạn Giới cười nhạt, khuôn mặt hiện ra vẻ dữ tợn.
Lúc này, bầu trời đã hoàn toàn đen kịt, Hỗn Độn Chi Khí vô cùng vô tận cuộn cuộn kéo xuống đại lục.
Đất đai gần như tan vỡ, bách tính gào khóc, sâu trong Phần Tận Đại Lục gặp phải tai họa kinh khủng nhất từ trước tới nay, đây chính là tận thế của bọn họ.
Mấy chục năm trước, Phần Vạn Giới đã âm thầm bày bố trận trên toàn bộ Phần Tận Đại Lục, giống Thiên Phù Đại Đế âm thầm bố cục Trung Thổ Thần Châu vậy.
Chỉ là, Thiên Phù Đại Đế bày trận để bảo vệ Trung Thổ Thần Châu, còn Phần Vạn Giới lại vì để hiến tế Phần Tận Đại Lục để đối phó địch nhân.
Phần Vạn Giới quá ác độc, có thể thấy, vì tiêu diệt Cổ Trần Sa, hắn ta không để ý đến thứ gì, bỏ lại đế quốc của mình, từ bỏ thần tử, hiến tế toàn bộ những người trung thành với mình, thậm chí còn có cả bách tỉnh trên toàn Phần Tận Đại Lục. Có thể nói, Phần Vạn Giới là đại ma đầu tàn nhẫn, máu lạnh nhất trên thế giới.
Ví như thủ lĩnh của Chu Nho Ma Tộc biết mình phải chết cũng không hiến tế tộc nhân của mình để thành toàn cho bản thân, dù hắn ta có khả năng làm nhưng hắn không làm.
- Phần Vạn Giới, ngươi mất trí rồi, không nghĩ đến ngươi lại độc ác như vậy. Phần Tận Đại Lục, Phần Tận Đế Quốc đều là con dân của ngươi, bọn họ tôn thờ, kính yêu ngươi, sùng bái ngươi như vậy, ngươi lại coi bọn họ làm tế phẩm.
Cổ Trần Sa nổi giận quát lớn.
- Ha ha ha ha ha...
Lúc này, trận pháp của Phần Vạn Giới đã khởi động hoàn toàn
- Thiên địa bất nhân xem vạn vật như chó giữ nhà, dùng bọn họ làm tế phẩm, ta chính là người thân cận với Thiên Đạo nhất, ta chính là Hỗn Độn, Hỗn Độn chính là ta, mà căn cơ của Thiên Đạo chính là Hỗn Độn. Nếu Thiên Đạo là một cây đại thụ, thì Hỗn Độn chính là gốc rễ. Mà ta chính là gốc rễ của Thiên Đạo.
- Aizzz... Dù ngươi vô tình bỏ qua toàn bộ con dân của mình, ta cũng không thể trơ mắt nhìn chúng sanh bị ngươi diệt tuyệt.
Cổ Trần Sa thở dài, khí tức trên người hắn tỏa ra ngoài, trong nháy mắt, một cổ lực lượng to lớn sinh ra, trấn áp bốn phương tám hướng, toàn bộ Hỗn Độn Chi Khí đều lắng xuống. Cổ Trần Sa lấy sức một mình trấn áp cả Phần Tận Đại Lục, ngăn cản Phần Vạn Giới hiến tế.
Tình huống hiện giờ hoàn toàn điên đảo, Hoàng Đế của vương triều Đại Phần, Vạn Phần Giới vốn phải thề sống chết bảo vệ con dân Đại Phần đến cùng, vậy mà lại đi hiến tế con dân của mình, trong khi Cổ Trần Sa lại liều mạng bảo vệ bách tính và toàn bộ đại lục.
Lúc này, Toàn bộ đại thần Nội Các đều không dám tin Hoàng Đế của mình lại là người như vậy, bọn họ đờ đẫn nhìn. Hai đại nhân vật đánh nhau, bọn họ căn bản không động đậy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận