Long Phù

Chương 433: Cục diện Bảo Ngọc Quốc (1)

Chương 433: Cục diện Bảo Ngọc Quốc (1)
- Bảo Ngọc Quốc dân phong quả nhiên xa hoa, trên đường đi rõ ràng không nhìn thấy dân đói nghèo rớt mùng tơi, từng ngôi nhà đều rộng lớn, hơn nữa đều dùng ngọc khí, thậm chí có người dùng chum chứa nước bằng ngọc.
Cổ Trần Sa cũng không nhàn rỗi, quan sát địa hình Bảo Ngọc Quốc, phát hiện trên mặt đất tràn ngập sinh cơ.
Dùng Nhật Nguyệt Long Nhãn quan sát, phát hiện sâu trong lòng đất, Linh khí nồng đậm, vô số Ngọc mỏ như rồng dây dưa cùng một chỗ, xâm nhập vào trong địa mạch vô tận, hầu như không thể khai thác hết
Dưới đáy biển gần đó, cũng có Ngọc mỏ kế thành dãy núi trong biển.
Toàn bộ thổ địa Bảo Ngọc Quốc không kém gì một ít Động Thiên Phúc Địa.
Nhất là Đô thành, cũng là nơi mạnh nhất trên đại lục, người kiến trúc toà thành này cũng là cao nhân, thiết kế Đô thành theo hình dáng hoa sen, múi múi nở rộ, cắm rễ trong lòng đất, hấp thu khí hậu Ngọc mỏ khác nhau tẩm bổ người trong hoàng thất.
Bảo Ngọc Quốc quốc lực mạnh hơn các nước hải ngoại rất nhiều.
Đáng tiếc lại không xuất hiện nhân vật lợi hại tu thành Đại Đạo Kim Đan, bằng không địa vị sẽ tăng lên rất nhiều.
Dù sao nhân vật cấp bậc Đại Đạo Kim Đan, ít nhất cũng có thể sống trên nghìn năm, có thể che chở gia tộc thật lâu, có thể bảo toàn gia tộc thịnh vượng phát đạt.
Cho dù là lão ngoan đồng, cũng không muốn bức bách nhân vật tu thành Kim Đan, bởi vì muốn giết chết đối phương, vạn nhất lão ngoan đồng khác thừa cơ cứu vớt, khiến cho nhân vật Kim Đan này tiến vào môn hạ kẻ khác, về sau là một chuyện phiền toái, hơn nữa đối phương tự bạo Kim Đan liều chết đánh cược một lần cũng có uy lực cực lớn.
Lần này Cổ Trần Sa để cho Huyền Vũ âm thầm đánh lén, bắt lấy Kim Đan, nhét vào bên trong Nhật Nguyệt Tế Đàn, khiến cho Cốc Hoạ và Kim Đan mất đi cảm ứng, nếu không muốn hàng phục đối phương không có dễ dàng như vậy.
- Đô thành chúng ta chính là hình dạng hoa sen một trăm lẻ tám múi, phù hợp số lượng Thiên Cương Địa Sát, bên trên ứng với tinh thần, dưới tiếp địa mạch. Sao Bắc Đẩu ba mươi sáu, câu thông trời cao, Địa Sát bảy mươi hai, câu thông Địa mạch khí, hội tụ với nhau, gió giục mây vần, không thể ngăn cản.
Ngọc Hàn Lộ âm thầm giới thiệu với Cổ Trần Sa.
Tuy rằng Cổ Trần Sa đã ẩn tàng thân hình, Ngọc Hàn Lộ cũng biết hắn ở đằng sau.
Lúc này, cửa thành mở, một đội nghi thức đi tới, cầm đầu chính là nam tử đầu đội ngọc quan, mặc long bào, niên kỷ khoảng ba mươi tuổi.
- Thất muội đã trở về, ta nhận được tin tức, lập tức tổ chức nghi thức nghênh đón.
Nam tử mở hai tay, tươi cười chân thành.
- Thì ra là Thái Tử Điện Hạ.
Ngọc Hàn Lộ cũng không hành lễ:
- Trên bến tàu, ngươi đã nghênh đón qua một lần rồi, lần này cần gì làm ra vẻ?
- Thất muội hiểu lầm ta.
Thái Tử Bảo Ngọc Quốc làm như không có chuyện gì phát sinh:
- Ta vừa mới nhận được tin tức, Ngọc Quyền bị gian nhân đầu độc, lại dám mạo phạm ngọc giá Thất muội, quả thực tội không thể tha. Thất muội chém giết, quả thực hả hê lòng người, không cần vì tiểu nhân mà hư mất cảm tình giữa huynh muội chúng ta.
Cổ Trần Sa giấu ở đằng sau lạnh lùng quan sát, trong nội tâm gật đầu:
- Ngọc Hoàng tính cách thâm trầm, âm hiểm xảo trá, quả nhiên danh bất hư truyền.
Thái Tử Bảo Ngọc Quốc tên là Ngọc Hoàng, tướng mạo, tính cách, bình thường làm việc như thế nào, những tài liệu này đều bị điều tra qua, Cổ Trần Sa đã từng xem qua.
Nhưng dù nhiều âm mưu quỷ kế hơn nữa, trước mặt lực lượng tuyệt đối, cũng là uổng công.
Lần này Cổ Trần Sa đến đây, trước đánh bại cường giả cấp bậc Đại Đạo Kim Đan như Cốc Hoạ, cũng bắt Trưởng lão Thái Hợp Đạo Nhân của Thái Ất Huyền Môn, biểu hiện ra đầy đủ lực lượng, nếu Thái Tử Bảo Ngọc Quốc không thức thời, cũng khó thoát kết cục bại vong.
Nhưng mà hắn sẽ không phớt lờ, trước đó khuyên bảo qua Ngọc Hàn Lộ, Thái Ất Huyền Môn và Đại Uy Vương Triều tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Trừ việc này ra, cũng rất có thể thế lực khác cũng tới kiếm một chén canh.
Lần này bước vào Bảo Ngọc Quốc khảo sát thực địa, Cổ Trần Sa đã cảm thấy, quốc thổ này tuyệt không phải bình thường, Ngọc mỏ là bảo tàng vô cùng vô tận.
Nhưng mà từ xưa đến nay, Ngọc Thần và Thái Ất Huyền Môn ký kết khế ước nào đó, lại để cho Ngọc gia đời đời kiếp kiếp trấn thủ nơi đây, nếu không, sớm đã bị thế lực cường đại khác cướp lấy.
- Phụ vương đâu?
Ngọc Hàn Lộ hỏi.
- Phụ vương đang ở trong nội cung.
Thái Tử Ngọc Hoàng vội nói:
- Triệu tập quần thần, thương lượng đại sự, lúc này chúng ta vừa vặn đi vào cùng nhau, xem tương lai Bảo Ngọc Quốc nên làm như thế nào cho phải.
- Cũng tốt.
Ánh mắt Ngọc Hàn Lộ ánh mắt đảo qua đám người Thái Tử, trong đó có mấy nam nữ gật đầu, tỏ vẻ không có vấn đề, đây là người của nàng.
Lập tức, đám người đi vào Đô thành, một đường dọc theo đại lộ, đến Vương cung trung ương Đô thành.
Vương cung cũng chuẩn bị nghi thức, còn có quân đội, đều mặc ngọc giáp chỉnh tề, tản mát ra khí tức rất mạnh.
Bảo Ngọc Quốc có rất nhiều cao thủ Đạo cảnh, đều là mỹ ngọc bồi dưỡng ra được.
Trên đại điện Vương cung, quả nhiên triều thần tụ tập.
Quốc Vương ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, lão già này chính là quốc vương Bảo Ngọc Quốc, phụ thân Ngọc Hàn Lộ. Mà ở hai bên phía dưới chính là quan to triều đình.
Những quan viên này sắc mặt có lo lắng, có cao hứng, có mê mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận