Long Phù

Chương 2291: Biến mất (1)

Chương 2291: Biến mất (1)
Hư Nghĩ Diện Bản là do Cổ Trần Sa sáng lập ra để ràng buộc tuổi thọ của chúng sinh và cũng được biến thành bởi thần thông và pháp lực của Cổ Trần Sa nên nếu như biến mất thì điều đó có nghĩa là Cổ Trần Sa đã thất bại, hoàn toàn tử vong.
Hiện tại, Hư Nghĩ Diện Bản đang xảy ra vấn đề. Mặc dù nó không hề biến mất nhưng trên thực tế đã bắt đầu phai mờ đi. Theo dòng suy nghĩ của Pháp Thánh cũng có thể thấy được rằng hắn chỉ sợ Cổ Trần Sa sẽ là một kiếp số rất lớn.
- Cơ hội đã tới.
Vẻ mặt Pháp Thánh tràn đầy mong chờ.
- Từ trước đến nay, Pháp Thánh ta chưa từng bị tụt lại phía sau. Vào thời điểm ban đầu, đúng là ta đã lạc đội trong một quãng thời gian nhưng trong một trăm triệu năm qua, thông qua các loại thủ đoạn thì cuối cùng ta đã đột phá ngàn tỷ, cho dù hiện tại cao thủ như mây thì ta cũng vẫn đứng ở vị trí đỉnh cao. Chỉ cần ta còn sống, thêm vào đó không ngừng đứng ở đỉnh cao để quan sát biến hóa của vạn giới thì lập tức có thể thu được tu vi và thần thông vô cùng vô tận rồi cuối cùng vượt qua Cổ Trần Sa. Ta không biết được rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Cổ Trần Sa mà khiến cho Hư Nghĩ Diện Bản này bắt đầu phai nhạt. Nhưng cũng chỉ có hai tình huống mà thôi. Thứ nhất chính là Cổ Trần Sa đã phải bỏ mạng, tuy nhiên khả năng này không quá lớn. Thứ hai chính là có khả năng ở bên trong Chư Thiên đã xuất hiện một nhân vật có thể chống lại Cổ Trần Sa. Sức mạnh của nhân vật này cũng có thể ảnh hưởng đến Hư Nghĩ Diện Bản, loại bỏ pháp tắc của Cổ Trần Sa khiến cho sức ảnh hưởng của Cổ Trần Sa sẽ lập tức bị hạ thấp xuống, từ đó dẫn đến việc Hư Nghĩ Diện Bản bị phai nhạt. Ta đã tính toán cẩn thận nên chuyện này chính là một chuyện tốt đối với ta bởi vì ta có thể nhân cơ hội này để loại bỏ hoàn toàn Hư Nghĩ Diện Bản này rồi thu được vĩnh hằng, thậm chí ta cảm thấy rằng chỉ cần phá bỏ Hư Nghĩ Diện Bản thì có thể thu được tu vi mạnh nhất, thậm chí còn lĩnh ngộ được bí mật cuối cùng của Bất Hủ tầng thứ mười Phi Hữu Vô Bất Hủ.
Vù...
Ở sâu trong linh hồn của Pháp Thánh, Hư Nghĩ Diện Bản kia lại lần nữa phát ra ngoài một tiếng run rẩy rồi bạo phát mãnh liệt mà phóng ra tinh mang vạn trượng để soi sáng Thức Hải.
Pháp Thánh cố hết sức để thu nạp linh hồn của chính mình rồi cẩn thận quan sát thì lập tức nhìn ra rằng ở sâu bên trong Hư Nghĩ Diện Bản dường như có một cái bóng màu trắng đang giãy giụa mãnh liệt, nhất định phải phá hủy được Hư Nghĩ Diện Bản này.
- Một nhân vật vô cùng lợi hại đã được sinh ra. Đúng như dự đoán của mình.
Ở sâu trong nội tâm Pháp Thánh cũng không khỏi kích động:
- Có lẽ ta có thể ngư ông đắc lợi mà thu được sức mạnh lợi hại nhất từ trong đó để trở thành số một Chư Thiên!
Ầm ầm!
Pháp Thánh phóng lên trời rồi trực tiếp biến thành hư vô, cũng không biết hắn đi đến nơi nào.
Ở bên trong một vũ trụ không biết tên khác có hai người đang giằng co và một người trong đó lại chính là Hạ Minh. Vào một trăm triệu năm trước, hắn ta đã thu được tinh hoa của Chu Khâm và người bịt mặt thần bí chí tôn kia khi bọn họ đồng thời thất thủ nên trong nháy mắt hắn ta lập tức trở thành cự đầu có tuổi thọ ngàn tỷ. Hắn ta muốn triển khai kế hoạch trả thù của mình để thay đổi toàn bộ vũ trụ.
Đáng tiếc là mọi chuyện lại không như mong muốn. Trong một trăm triệu năm, hắn ta cũng không dám xuất hiện mà chỉ trốn đằng đông nấp đằng tây, sống những tháng ngày ăn bữa nay lo bữa mai.
Bởi vì có một nhân vật lợi hại đang đuổi giết hắn ta.
Nhân vật lợi hại này chính là người đang đứng ở trước mặt hắn.
Không thể nhìn rõ khuôn mặt của người này mà chỉ nhìn thấy một cái bóng màu trắng, trên cơ thể ẩn chứa khí tức có thể thay đổi tất cả, hủy diệt tất cả, sáng lập tất cả, đánh vỡ tất cả, nuốt chửng tất cả và thố nạp tất cả.
Hạ Minh biết rằng cái bóng màu trắng này chính là tồn tại được sinh ra từ bên trong Huyết Nhục Cự Đản kia, không phải là năm người Hồng Nghĩa, Vương Sao, Phương Hàn, Dương Kỳ, Giang Ly mà là sự kết hợp cơ thể của năm người bọn họ.
Nguyên nhân khiến cho cái bóng màu trắng này truy sát Hạ Minh rất đơn giản, chính là muốn thu được tinh hoa sinh mệnh của Hạ Minh bởi vì trong đó có dấu ấn của Chu Khâm. Nếu như có thể thu được dấu ấn này của Chu Khâm thì cái bóng màu trắng được sinh ra ở bên trong Huyết Nhục Cự Đản sẽ hoàn toàn được viên mãn mà có được năng lực khiêu chiến với Cổ Trần Sa.
Hiện tại, cho dù là Hạ Minh mạnh mẽ đến đâu, cũng không phải đối thủ của bóng người màu trắng trước mắt này.
- Hạ Minh, giơ tay chịu trói đi.
Cái bóng màu trắng được sinh ra ở bên trong Huyết Nhục Cự Đản nói:
- Ngay lúc nãy, ta đã hoàn toàn lĩnh ngộ được Vô Thiên Chi Biến và Vũ Trụ Chi Đạo nên cho dù là Cổ Trần Sa cũng không thể làm khó dễ ta được. Có phải ngươi đang cảm giác được rằng Hư Nghĩ Diện Bản ở sâu trong đầu ngươi đang chuẩn bị vỡ nát và đang bắt đầu giãy giụa lần cuối không?
- Ta không cam lòng.
Hạ Minh biết lần này bản thân mình đã rơi vào sơn cùng thủy tận. Trong một trăm triệu năm bị truy sát này, hắn ta đã chạy trốn khắp nơi, mỗi lần đều rơi vào một kết quả vô cùng thê thảm. Hắn ta không chỉ không thu được bất cứ một kỳ ngộ và vinh quang nào mà ngược lại bởi vì có dấu ấn của Chu Khâm nên hắn ta mới bị đánh tội lỗi. Đừng nói đến việc triển khai lý tưởng và sự trả thù của chính mình mà cho dù muốn giữ được tính mạng cũng là chuyện không thể:
- Ta đã thu được kỳ ngộ vô thượng nhưng bây giờ những gì đã xảy ra còn không bằng người bình thường. Điều này chẳng lẽ chính là báo ứng sao? Ta không cam lòng, ta muốn triển khai lý tưởng và kế hoạch trả thù của mình, ta phải cải biến toàn bộ Đa Nguyên Vũ Trụ, ta muốn truyền lý niệm và đạo lý của học giả đến mỗi một ngóc ngách bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ. Nhưng đáng tiếc là tất cả những thứ này đều không thể thực hiện.
- Ngươi là thứ đồ vật hạ tiện gì mà cũng đòi nắm giữ dấu ấn tinh hoa của Chu Khâm.
Cái bóng màu trắng được sinh ra ở bên trong Huyết Nhục Cự Đản căn bản không thể nhìn nổi Hạ Minh này nữa. Ở trong mắt hắn ta, Hạ Minh chính là một thổ dân xuất hiện ở bên trong tiểu vũ trụ nên căn bản không có chút trí tuệ và sức mạnh nào mà chỉ là tên quê mùa cục mịch có một chút nhiệt huyết mà thôi. Tuy nhiên trên người hắn ta cũng có chút khí số nên trong một trăm triệu năm qua, hắn ta đã nhiều lần chạy trốn khỏi sự truy sát, thậm chí có mấy lần còn suýt chút nữa đã mượn được một số chuyện nào đó để trở mình. Nhưng đáng tiếc là căn cơ của hắn ta quá vững chắc nên cho dù là thất bại một vạn lần cũng không đáng kể, chỉ cần thành công một lần thì Hạ Minh sẽ lập tức vạn kiếp bất phục (*).
- Ngươi mới là thứ đồ vật hạ tiện.
Hạ Minh mắng lại:
- Ngươi cho rằng lần này có thể giết chết được ta sao? Ta nhìn thấy ngươi đã thật sự chắc chắn về điều này. Bỏ chạy.
Trong nháy mắt, trên cơ thể Hạ Minh xuất hiện làn sương mù mỏng manh, cả người như thật như ảo rồi lập tức biến mất hoàn toàn.
- Không tồi, không tồi, ngươi vừa mới lĩnh ngộ được môn tuyệt học này rồi mượn Hư Nghĩ Diện Bản ở bên trong cơ thể ngươi để khiến cho bản thân ngươi hoàn toàn hóa thành hư vô. Ngươi chỉ đang dựa vào một chiêu này để nhiều lần trốn khỏi sự truy sát của ta nhưng đáng tiếc hôm nay lại không thể làm được. Đây sẽ là giờ chết của ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận