Long Phù

Chương 2108: Đại thế đã thành (2)

Chương 2108: Đại thế đã thành (2)
Đây chính là sức mạnh của Áo Thuật.
Lúc trước, tại thời điểm Đại Vĩnh Vương Triều, bên trong Trung Thổ Thần Châu, cũng có rất nhiều người tu đạo từng làm các hoạt động công ích như tu sửa cầu đường, bọn họ dọn dẹp mương máng, nạo vét đường sông, đều vận dụng Tiên Thiên Cương Khí hoặc pháp lực của chính mình để đào bới nước bùn ở bên trong đường sông rồi sau đó bơm nước sạch vào mà không ngừng dội rửa thì mới có thể làm cho toàn bộ đường sông trở nên sạch sẽ hơn.
Quá trình này hết sức phức tạp.
Nhưng hiện tại, Thanh Khiết Thuật của Áo Thuật vừa được triển khai thì đường sông lập tức trở nên sạch sẽ, đây là Đạo Thuật Tiên Đạo không gì có thể so sánh được. Cổ Trần Sa có thể nhìn ra được vào thời điểm Thanh Khiết Thuật được thúc giục, sức mạnh Áo Thuật trong đó bao gồm các loại sức mạnh là phân giải, tinh chế và loại bỏ.
Trong nháy mắt, những sức mạnh này lập tức phân giải đống bùn trong nước sông, hoàn toàn tiêu trừ ô uế.
Vốn dĩ Thanh Khiết Thuật không có uy lực lớn tới như vậy, nhưng mấy chục năm gần đây, dưới sự chỉ dẫn của Cổ Trần Sa ở trong bóng tối, các loại Áo Thuật cấp bậc thấp cũng bắt đầu được hoàn thiện, khiến cho rất nhiều Áo Thuật đơn giản trở nên phức tạp hơn rất nhiều và có thể biến hoá, uy lực càng lớn nên lại càng trở nên hữu ích đối với thế giới.
- Chúng ta cũng tiến hành thanh khiết thôn trang này đi, diệt bệnh khuẩn, muỗi và chuột.
Ở cách đó không xa là một ngôi làng, đám Áo Thuật Sư này nhìn ngôi làng kia rồi lại liên thủ thúc giục ra một môn Áo Thuật khác được gọi là "Diệt Khuẩn Thuật".
Ngay khi Áo Thuật này vừa được triển khai.
Tất cả ruồi, muỗi, chuột, thậm chí rất nhiều ký sinh trùng ở trên cơ thể người và vi khuẩn có hại của toàn bộ thôn trang đều lần lượt bị hút vào bên trong một Áo Thuật Cầu rồi hoàn toàn bị xoá xổ, phân giải mà hóa thành hư không.
Thậm chí một số người đang bị bệnh trong thôn trang cũng ngay lập tức tốt lên.
Bởi vì bệnh khuẩn trong cơ thể bọn họ cũng đều bị Áo Thuật Cầu Thể rút hết ra.
- Đúng vậy, đúng vậy, sức mạnh của Áo Thuật đang được phát huy rất chính xác. Đặc biệt là ở cơ sở, những Áo Thuật Sư này đều đang tiến hành công ích nên ảnh hưởng đối với lòng người là không thể đo đếm được.
Cổ Trần Sa âm thầm gật đầu.
Ở bên trong thôn trang này, tại một gia đình, trong nhà có một nữ nhân đang ốm đau bệnh tật nằm ở trên giường, có một đứa bé đang ở bên cạnh lo lắng chăm sóc mẫu thân của mình mà khóc không ngừng.
Nhưng sau khi ánh sáng của Áo Thuật loé lên, nữ nhân này đột nhiên khỏi bệnh.
- Mẫu thân, Áo Thuật Sư Môn đến thanh khiết toàn bộ làng mình nên bệnh của người cũng đã chữa trị xong. Áo Thuật Sư Môn không phải là lão gia cao cao tại thượng mà là vị cứu tinh và Thủ Hộ Giả của chúng ta, ta lớn lên cũng muốn trở thành Áo Thuật Sư phục vụ cho làng mình.
Tiểu hài tử này lớn tiếng nói ra lời thề.
Chính nhờ lời thề này mà ở sâu trong nội tâm của hắn ta dường như mở ra một khe hở nhỏ bé, sức mạnh tâm linh bắt đầu nảy sinh ở đó rồi lập tức tản mát ra.
Cổ Trần Sa tự nhiên cảm giác được điều này nên hắn mỉm cười. Điều mà hắn muốn chính là hiệu quả này.
Trong thời gian mấy chục năm qua, Áo Thuật Công Hội dưới sự quản lý của bản thân hắn bất tri bất giác đã mang một số tư tưởng và lý niệm sâu sắc cắm rễ vào trong trái tim của tất cả mọi người ở Áo Thuật Đế Quốc. Bất kể là bình dân hay là nô lệ cũng đều biết rằng nhất định phải thức tỉnh sức mạnh tâm linh rồi sau đó tiến hành phục vụ đối với thế giới thì mới là chính đạo, mới là một loại tình cảm vĩ đại, mới có thể tu luyện tới cảnh giới chí cao. Điều này đã bắt đầu giáp giới với một số lý niệm của Tân Thế Giới.
- Gần đủ rồi.
Cổ Trần Sa nhìn thấy Võng Lạc của Áo Thuật Đế Quốc đang sôi trào. Võng Lạc này dường như đã muốn mang sức ảnh hưởng mở rộng đến toàn bộ vũ trụ khổng lồ:
- Lý niệm như vậy lại bất tri bất giác đáp xuống, Áo Thuật Võng Lạc sẽ càng lúc càng giáp giới với Tân Thế Giới nên chỉ cần điểm mấu chốt kia vừa qua thì sức mạnh của Tân Thế Giới có thể tràn vào bên trong Áo Thuật Võng Lạc, làm cho Áo Thuật Võng Lạc và Tân Thế Giới hòa làm một thể. Vào lúc ấy, Vô Vô Tiên Sinh, ta muốn xem xem ngươi làm sao có thể chạy thoát, đối mặt với bố cục toàn diện của ta như vậy, ta không nghĩ ngươi sẽ thờ ơ và không động lòng với bố cục này. Vậy để ta xem xem, ngươi rốt cuộc dùng thủ đoạn gì để phá giải dương mưu này của ta?
- Võng Lạc của Áo Thuật Đế Quốc càng ngày càng trở nên lớn mạnh, thậm chí ngay cả tu vi hiện tại của ta cũng đã đạt đến cảnh giới hưng thịnh nên căn bản không phải là đối thủ.
Ở một góc khác bên trong Áo Thuật Đế Quốc, vào lúc này, Long Tường Thiên nhìn thấy ở khắp mọi nơi sâu trong Áo Thuật Võng Lạc đều tràn ngập thời không, sắc mặt vô cùng thâm trầm.
Trong thời gian mấy chục năm qua, hắn ta chăm chỉ kinh doanh ở bên trong Áo Thuật Đế Quốc nhưng vẫn không có bất kỳ tác dụng nào. Ở phía dưới đại thế che ngợp bầu trời, việc kinh doanh của hắn ta càng ngày càng héo rút, càng ngày càng không có bất kỳ tác dụng gì.
Cuối cùng, hắn ta chỉ có thể từ bỏ việc kinh doanh của mình mà chờ đợi bố cục của Vô Vô Tiên Sinh.
Hiện tại rốt cuộc hắn ta cũng biết rằng khi mình không dùng sức mạnh thì căn bản cũng không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa. Dưới sự quản lý nhân tâm không sót chỗ nào của Cổ Trần Sa, bất kể là ở thế giới nào thì hắn ta cũng đều thất bại thảm hại.
Vào lúc này, hắn ta hoàn toàn mất đi tâm tư muốn đối đầu với Cổ Trần Sa.
(*): 打草惊蛇 (đả thảo kinh xà): đánh rắn động cỏ: câu thành ngữ được sử dụng để miêu tả một hành động không kín kẽ cẩn mật, để cho người ta phòng bị. Nó cũng có nghĩa là hành động hấp tấp, khiến địch thủ cảnh giác.
(*): 投鼠忌器 (đầu thử kỵ khí): ném chuột sợ vỡ bình; muốn đánh kẻ xấu nhưng còn e ngại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận