Long Phù

Chương 1793: Điên cuồng quá mức (2)

Chương 1793: Điên cuồng quá mức (2)
- Không, ta muốn làm minh chủ của liên minh, hai ngươi đều là phó minh chủ.
Long Tường Thiên nói đầy kiêu ngạo.
Chủ nhân của cả trời đất này chỉ có một thôi, đó chính là ta. Nếu hai ngươi không đồng ý, muốn tranh đấu đến cùng thì ta tin rằng trong các trận chiến liên tục, ta sẽ giết được hai ngươi.
- Ngông cuồng!
Thái Tử Cổ Huyền Sa giận thật rồi, hắn ta đã từng thấy rất nhiều người ngông cuồng. Thế nhưng người ngông như Long Tường Thiên thì đúng là hiếm lắm đấy.
- Long Tường Thiên, ngươi tưởng bọn ta không trấn áp được ngươi thật sao? Bọn ta không muốn sử dụng bản nguyên thôi. Nếu sử dụng bản nguyên thì sẽ có thể giết ngươi ngay lập tức. Bọn ta chỉ sợ Cổ Trần Sa làm ngư ông đắc lợi thôi.
- Đúng vậy, Long Tường Thiên, ngươi đừng có mà ngông cuồng quá.
Cổ Thiên Sa híp mắt lại, hắn ta thấy chuyện này không ổn rồi, Long Tường Thiên sẽ không chịu quy thuận đâu.
Lão ta muốn hợp tác chỉ là giả vờ thôi, mục đích thật là để tranh thủ thời gian, còn cần một khoảng thời gian nữa thi hai người họ mới hoàn thành được việc luyện hóa Thiên Giới Nhật Nguyệt. Đến khi đó, tu vi họ sẽ tăng mạnh, cục diện sẽ biến đổi một cách triệt để.
Nếu như trong quá tình luyện hóa mà Long Tường Thiên cứ làm loạn mãi thì không thể có đủ thời gian và sức lực để luyện hóa Nhật Nguyệt được. Huống hồ gì còn có cả hai thế lực mạnh của Thiên Đế, Cổ Trần Sa đang quan sát họ, bọn họ có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Cổ Thiên Sa không sợ Long Tường Thiên, hắn ta rất mệt mỏi thì nói thế nào Long Tường Thiên cũng không nghe.
- Tính ta là như vậy đấy.
Long Tường Thiên cười khểnh một cái.
- Ta chính là bá chủ duy nhất, là đại đế duy nhất, Tường Long Đại Đế. Tường Long Vương Triều chắc chắn sẽ trở thành tổ chức thay thế cả thiên đình. Cho dù các ngươi có công nhận hay không công nhận thì ta vẫn ở đây. Những ngày tháng sau này đều sẽ do ta làm chủ, các ngươi chỉ có thể thần phục ta, không có lựa chọn thứ hai, không có con đường thứ hai để đi đâu. Cho dù sau này Cổ Trần Sa và Thiên Đế đều quỳ xuống xin ta tha cho thì ta cũng sẽ để bọn họ thành thuộc hạ của các ngươi. Giờ các ngươi không cần quỳ xuống, đó là phúc phận đó, biết chưa?
- Tên này...
Cổ Thiên Sa vốn là người cực kỳ ngông cuồng thế nhưng nghe những lời tên Long Tường Thiên này nói xong, trán hắn ta nổi cả gân xanh, chỉ muốn đập chết cái tên ngông hơn cả hắn này thôi. Thế nhưng hắn ta đã trải qua nhiều khó khăn, đã dần trở nên trầm lặng, sâu sắc rồi. Nhìn tên này, hắn ta như nhìn thấy bản thân khi xưa vậy.
- Tên Long Tường Thiên này giống y hệt mình năm đó. Nhưng mà năm đó ta bị Cổ Trần Sa lấy đi mất một phần mười bản nguyên, dẫn đến việc không hoàn thành tu luyện được. Còn tên Long Tường Thiên này có đủ bản nguyên, vậy nên hắn ta rất tự tin.
Cổ Thiên Sa nói to.
- Long Tường Thiên, bây giờ khí số của ngươi rất mạnh, làm gì cũng thuận lợi, cho dù có gặp phải nguy hiểm gì thì cũng hóa nguy thành lành được thôi. Nhưng ngươi đã bao giờ nghĩ đến chưa, việc ngươi sinh ra vốn đã là một biến số, ta cũng là một biến số. Trong những ngày tháng sau này, những người như ngươi sẽ còn xuất hiện, ngươi đừng thấy bây giờ khí số mạnh thì có thể muốn làm gì thì làm. Lúc này là thời điểm tốt nhất để nuôi dưỡng, bồi dưỡng, nếu ngươi cứ tiếp tục vô tư lự như vậy thì khi gặp được đối thủ, ngươi sẽ thất bại hẳn, không ngóc được đầu dậy.
- Vậy sao?
Long Tường Thiên không hề tin những lười Cổ Thiên Sa nói.
- Cổ Thiên Sa, đúng là ngươi cũng giống ta, đều là những biến số. Thế nhưng ngươi là một kẻ thất bại, làm gì có tư cách noi chuyện với ta. Cho dù là bất cứ biến số nào, hay thậm chí không phải biến số cũng được, đều phải thần phục ta mà thôi. Cho dù là tên Cổ Trần Sa kia thì cũng sẽ bị ta luyện hóa thành Cự Thạch Trường Thành thôi, ta lại còn có được tất cả các tâm pháp của hắn nữa chứ, còn hai ngươi là thứ phế vật chẳng làm gì nổi Cổ Trần Sa. Vậy mà lại dám nói những đạo lý này cho ta, đúng là khiến người ta buồn cười. ta cho hai người thời gian nửa canh giờ để suy nghĩ, hoặc là chọn cung phụng ta làm chủ, ta có thể cho các ngươi được đường hoàng. Nếu không thì bắt đầu trận chiến thôi. Ta đã đến đây rồi thì sẽ không về mà không nhận được gì đâu. Ta bắt buộc phải chiến đấu một trận, để các ngươi cảm nhận được sức nặng mà các ngươi không chịu đựng được. Như vậy thì các ngươi mới biết ta lợi hại rồi thần phục ta.
- Nửa canh giờ? Hai lựa chọn?
Cổ Thiên Sa và Cổ Trần Sa nhìn nhau một cái rồi thở dài.
- Bọn ta cũng được coi là những tồn tại mạnh mẽ trong đất trời này, không ngờ một biến số vớ vẩn thôi mà cũng khiến bọn ta bị ép vào bước đường này, đúng là khó tin. Nếu như Thiên Đế và Cổ Trần Sa ép họ đến mức này thì cũng không nói làm gì. Long Tường Thiên ngươi, một người không biết chui từ cái góc nào ra như ngươi mà còn ngông cuồng hơn cả Thiên Đế và Cổ Trần Sa, đúng là không thể nhẫn nhịn được. Nếu đã như vậy thì bọn ta cũng không phải quan tâm nhiều nữa, cứ trấn áp thôi.
- Được, trấn áp!
Thái Tử Cổ Huyền Sa cũng giận lắm rồi, nếu không phải vì đại cục thì hắn ta muốn ra tay trấn áp, giết chết tên Long Tường Thiên ngông cuồng hết sức này rồi.
Người đất cũng có tính hỏa, nói chi là Thái Tử Cổ Huyền Sa và Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa? Hai người họ đã giận thật rồi.
- Nhật Nguyệt Vô Địch!
"Đùng!"
Hi người họ thực hiện chiêu thức mạnh nhất của mình, đoạt lấy bản nguyên của Thiên Giới Nhật Nguyệt.
Bản nguyên mạnh mẽ của Nhật Nguyệt tụ lại, trong đó chứa cả những ý nghĩa sâu xa nhất, tinh tíu nhất của Thiên Giới.
"Đùng đoàng!"
Vì sự ảnh hưởng của Thiên Giới Nhật Nguyệt Ý Chí, Long Tường Thiên đã nhìn thấy cả Thiên Giới đang thu nhỏ lại, hóa thành một dạng hình cầu, bay thẳng về phía hắn. Điều này có nghĩa là Thái Tử Cổ Huyền Sa và Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa đã bắt Thiên Giới rồi ném về phía hắn.
- Được, chính là một trận chiến thế này đây.
Cổ Trần Sa cười thầm.
- Đây mới là thứ ta muốn nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận